Tác giả: Y Y
Thể loại: Đô Thị, Hiện Đại, Ngôn Tình,
Nguồn: Sưu tầm
Trạng thái: Full
Anh là một bác sĩ nghịch thiên cứu người. Chỉ cần vẫn còn một tia hơi thở anh liền có thể đến trước mặt Diêm Vương cứu người về. Vậy mà ngày đầu gặp mặt con gái của mình lại là ngày nhìn thấy đứa nhỏ trong nhà xác lạnh lẽo...
---
"Phương Hy Văn, người này chính là người đã cưỡng ép cô vào năm năm trước sao? Đừng nói cái khác, bên ngoài cô thanh thuần, không ngờ sau lưng lại phóng túng như vậy, còn sinh ra được loại hèn hạ kia, này có giống với việc sinh ra một con chó không cơ chứ."
"Tôi thấy, không bằng cô đi theo tôi đi."
"Như vậy, cô không cần phải trả tiền mà cửa hàng Bách Thảo nợ, cũng không cần phải chịu những đau khổ kia!"
"Dù sao thì, hầu hạ ai mà chả giống nhau chứ.”
Triệu Mạnh Hùng vừa dứt lời.
Chỉ trong chớp mắt, Trần Hạo Hiên giống như một cơn gió mạnh, lập tức xuất hiện trước mặt Triệu Mạnh Hùng.
Bốp.
Anh tát một cái, trực tiếp tát vào mặt Triệu Mạnh Hùng.
Một cái tát kia, sức mạnh cực kỳ lớn, trực tiếp đánh đầu Triệu Mạnh Hùng lệch sang một bên.
Răng đều bay hết ra ngoài.
Lại không trực tiếp đánh chết.
Trần Hạo Hiên tát xong cái tát này, lạnh nhạt nói: "Mày lặp lại lần nữa."
Triệu Mạnh Hùng bùng nổ.
Trong mắt anh ta, Phương Hy Văn chẳng qua chỉ là con dòi bọ bị người ở thành phố Ninh Hạ đánh đập mà thôi.
Lúc Phương Tịch Nhan gọi điện thoại cho anh ta, anh ta cũng rất phấn khởi.
Có thể lấy thêm được ba tỷ, còn có thể nếm thử mùi vị của Phương Hy Văn.
Tại sao lại không làm chứ.
Nhưng lúc này, anh ta lại bị người đàn ông của Phương Hy Văn tát một cái.
"Mẹ, mày dám đánh bố mày!"
Triệu Mạnh Hùng nổi giận, lôi điện thoại ra.
Trong điện thoại, anh ta gầm lên như một con thú: "Đến phòng VIP của tôi."
Một câu nói, trong cả câu lạc bộ, gần như ai cũng có thể nghe thấy tiếng đi xuống tầng.
Tiếng lít nha lít nhít, dày đặc giống như kiến vậy.
Ít nhất thì tạm thời chỉ có mấy chục người trên mấy trăm người.
Phương Hy Văn nghe thấy tiếng động, cũng hơi sợ
Cô vội vàng nói với Trần Hạo Hiên: "Trần Hạo Hiên, xin lỗi anh Hùng đi, nhanh! Anh có biết anh Hùng là ai không."
Trần Hạo Hiên cũng nhìn thấy giấy nợ trên bàn.
Thật thú vị, cửa hàng Bách Thảo còn chưa khai trương, Phương Hy Văn đã nợ ba tỷ rồi?
Chuyện này, anh sẽ làm rõ.
Trần Hạo Hiên nói với Phương Hy Văn: "Em về trước đi, để tôi giải quyết."
Phương Hy Văn lắc đầu: "Không được! Anh đừng làm loạn..."
Trần Hạo Hiên không hề bị lay động, Phương Hy Văn lại thấp giọng nói: "Trần Hạo Hiên, coi như tôi xin anh đó được không? Mẹ con tôi không dễ dàng gì mới xuống khỏi núi rác, tôi không muốn gây chuyện nữa, cửa hàng Bách Thảo không mở cửa được thì thôi, tôi thật sự..."
Trần Hạo Hiên lại nói với Phương Hy Văn: "Tin tôi."
Phương Hy Văn không biết xảy ra chuyện gì, ánh mắt hơi di chuyển.
Cuối cùng lại chọn tin tưởng vào Trần Hạo Hiên."