Tác giả: Mộc Vũ Nguyện
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Tổng Tài,
Nguồn: Sưu tầm
Trạng thái: Full
Tên gốc: Túng ngã tình thâm Thể loại:Gương vỡ lại lành, duyên trời tác hợp, tình yêu duy nhất, song khiết, nhẹ nhàng, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn 55 chương + 4 phiên ngoại Văn án Cô nàng diễm lệ, chuyên quấy rối, gây chuyện x tổng tài bá đạo thông minh tài giỏi. ———— Khương Tri Ly là một tiểu thư khiến người khác vừa thèm khát vừa căm hận, vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen ghét. Là một cô gái có ngoại hình nổi bật, dáng vóc hoàn hảo, khuôn mặt mê người, xuất thân tốt đẹp, cô tựa như một đoá hồng cực kì rực rỡ, nổi trội hơn hết thảy với đuôi mắt xếch tựa mắt hồ ly, khiến người rung động và kinh diễm. Bỗng nhiên có một ngày, chồng sắp cưới của cô ngoại tình với em họ, sản nghiệp gia đình điêu đứng. Có người nói với cô, Phó Bắc Thần trở lại rồi. Năm đó, tại trường Nhất trung ở Giang Thành, chủ tịch đứng trên bục được muôn người để mắt đến, Khương Tri Ly, cô gái nhỏ được nuông chiều vì một vụ cá cược, quyết tâm kéo “bông hoa của núi cao” xuống khỏi tế đàn. (*)”Bông hoa của núi cao” được dùng như một ẩn dụ cho một thứ chỉ có thể nhìn thấy từ xa mà không thể chạm vào, là một thứ chỉ có thể khao khát nhưng ngoài tầm với của bản thân. Sau khi “bông hoa của núi cao” có tình cảm với cô, tên đầu sỏ Khương Tri Ly lại không chút lưu tình mà biến mất. Khi hai người gặp lại nhau, địa vị giữa hai người đã thay đổi. Thiếu niên lạnh lùng ngày xưa giờ đây đã trở thành nhân vật làm mưa làm gió trong giới kinh doanh, khiến người ta phải do dự. Vì bảo vệ sản nghiệp gia đình, Khương Tri Ly đã phải “vào nhầm” căn phòng tổng thống của bạn trai cũ. Cô lắc lư vòng eo nhỏ nhắn yêu kiều của mình, chớp chớp đôi mắt hồ ly vừa quyến rũ vừa đa tình, giọng điệu ngây thơ vô tội. “Phó tổng, phòng của anh lớn như vậy, một mình anh ở có sợ không?” “?” Cho đến khi cô nhìn thấy bản thỏa thuận thu mua trên bàn làm việc anh, Khương Tri Ly cuối cùng cũng không cười được nữa. Người đàn ông tựa lưng lên thành bàn, anh dùng ánh mắt thờ ơ lạnh lùng nhìn cô, như thể anh hoàn toàn không biết cô là ai. Cuối cùng, anh cười lạnh: “Tại sao tôi phải bỏ qua cho nhà họ Khương, vô duyên vô cớ mất đi mấy trăm triệu tiền lời?” Ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời cô, mưa to như trút nước, là đống tro tàn không thể nào cháy lên được. Ngay khi Khương Tri Ly sắp hoàn toàn tuyệt vọng, cô nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen từ từ dừng lại, kính xe hạ xuống, gương mặt quen thuộc bất ngờ xuất hiện trước mắt cô. “Lên đi.” Vẫn là giọng điệu lạnh lùng đó. Khương Tri Ly cúi đầu giấu đi khóe miệng đang khẽ cong lên, đôi vai gầy của cô khẽ run lên, nhìn rất đáng thương. Ngay sau đó, một bản hợp đồng hôn nhân xuất hiện trước mặt cô. * Năm đó, cô rời đi không một lời từ biệt, Khương Tri Ly vẫn cho rằng anh hận cô đến thấu xương. Mọi người đều nghĩ như vậy. Cho đến một ngày, chân tướng dần hé lộ. Sau một thời gian dài xa cách, cuộc hội ngộ giữa hai người đều do anh sắp đặt, tất cả cũng chỉ vì để cô ngoảnh lại. Cô nhìn thấy sợi dây chuyền đầu tiên do chính tay mình thiết kế, rõ ràng sợi dây chuyền này từng được một vị khách nước ngoài mua với giá cao, giờ phút này lại yên tĩnh nằm trong phòng làm việc của anh. Hóa ra, tình yêu anh dành cho cô vừa sâu đậm vừa nồng nhiệt, từ đầu đến cuối, anh đều để lại dấu vết. “Phó Bắc Thần, anh lại thua rồi.” Khương Tri Ly nghẹn ngào nói. Anh trầm mặc nhìn cô, giọng anh khàn khàn, sau đó khẽ cười hỏi cô: “Bao nhiêu năm nay, ở chỗ em anh đã thắng qua bao giờ chưa?” “Quen rồi, anh thừa nhận.” – “Không hẹn mà gặp, thì ra là do người nào đó mưu đồ đã lâu.” “Thời gian không đợi ai cả. Người đợi em, là anh.” – Chú thích: Ban đầu nữ chính rời đi là có lý do, cũng không phải không giải thích được. Nam chính chưa từng làm chuyện gì tổn thương nữ chính, không để gia đình nữ chính phá sản.