15 Ngoại Truyện (Lâm Sơ và Thiệu Trầm của trước kia)
Bắc Kinh nói lớn thì cũng không phải, nói nhỏ thì cũng không đúng,
Tôi và Thiệu Trầm quen nhau từ bé, cũng có thể gọi là thanh mai trúc mã.
Lúc còn bé tôi rất thích đi theo hắn, luôn miệng gọi anh trai.
Dù Thiệu Trầm ở phía trước đi rất nhanh, nhưng hắn vẫn sẽ quay đầu lại không kiên nhẫn mà nói với tôi: "Lâm Sơ, em không thể đi nhanh chút sao."
Tôi nói tôi không đi nhanh được, chân tôi ngắn.
Hắn sẽ cõng tôi lên trước những tiếng hò reo của các bạn nhỏ khác, sau đó thì lớn tiếng bảo bọn họ im miệng.
Tôi vẫn còn nhớ lúc học cấp ba, tôi cố ý làm chuyện xấu, dùng tay chân chặn lại không cho hắn ngồi lên ghế,
Hắn không lên ngồi được, thì ôm luôn cả người cả ghế dịch sang một bên.
Tôi bị dọa sợ kêu lên một tiếng, ngẩng đầu lên lần nữa thì mặt hắn gần trong gang tấc,
Tim tôi hỏng một nhịp, chỉ có thể ôm chặt hắn để giữ thăng bằng.
Còn Thiệu Trầm thì nhướng chân mày, cười rộ lên khuôn mặt có chút xấu xa nói với tôi: "Đừng có làm những trò này với anh, anh trai không có gì ngoài sức khỏe."
Thời thanh xuân niên thiếu đó, tôi thật sự thích Thiệu Trầm.
Sau này, một lần chúng tôi ra ngoài chơi, gặp phải động đất,
Hắn dùng lưng che chắn cho tôi, tôi nếp người phía sau vừa khóc vừa cầm máu cho hắn.
Hắn lại cười nói: "Aiya, A Sơ của chúng ta biết đau lòng cho người khác rồi."
Tôi tức giận đánh hắn một phát, đau đến nỗi hắn phải cắn răng chịu đựng.
Hắn của lúc đó, trong mắt hắn như chứa đầy sao, nhìn chăm chăm tôi nói: "Lâm Sơ, anh sẽ luôn bảo vệ em." Lúc đó tôi đã thực sự tin lời hắn nói, tin cậu thiếu niên mặt dính đầy bui bặm, quần áo nhuộm vết máu, khuôn mặt đầy chân thành và nghiêm túc của lúc đó.
Tôi cũng cho rằng chúng tôi sẽ giống như những câu chuyện thanh xuân, từ đồng phục đến váy cưới, từ thanh xuân đến bạc đầu.
Lòng người dễ đổi, nhưng lại đổ lỗi là do tình yêu dễ tan.
Những dòng tin nhắn của hắn với một cô gái khác, vé đi xem concert của hắn với một cô gái khác, hắn nói hắn đang bận nhưng địa chỉ lại đang ở một nơi khác, những điều này làm tôi hiểu ra, thì ra đây mới là thực tế.
Sau này, khi tôi rời đi, hắn nói với: "Lâm Sơ, em sẽ hối hận khi rời xa tôi."
Tôi không hề hối hận, cũng sẽ không hối hận.
Người hối hận là hắn.
Sau khi hắn tỉnh ngộ, hắn cảm thấy mình đã bỏ lỡ tôi, thế là tự xem tôi là người trong lòng của hắn.
Hắn nói tôi thay đổi rồi, hắn nói tôi không giống với trước kia.
Cho nên hắn cảm thấy hắn thay lòng đổi dạ thích Mạnh Vãn Ngu là chuyện bình thường, vì tôi không còn là Lâm Sơ mà hắn từng thích nữa.
Nhưng thật ra hắn không biết, những năm qua, ai cũng đều sẽ thay đổi,
Còn hắn, đã sớm không còn là cậu thiếu niên của trước kia nữa.
16 Ngoại truyện 2
Hôn lễ của tôi và Thiệu Đàm được tổ chức rất long trọng, cũng có rất nhiều tin đồn bịa đặt,
Tất nhiên là giống như những lời Thiệu Đàm nói— tôi đi làm mẹ kế của người khác.
Nhưng tôi không hề quan tâm đến những chuyện này, tôi không được tự quyết định hôn nhân của mình, nhưng chọn Thiệu Đàm vẫn sẽ tốt hơn Thiệu Trầm.
Nhưng sau ngày tổ chức hôn lễ, một bài viết làm sáng tỏ mọi chuyện, leo thẳng lên hot search của ngày hôm đó.
Tôi nghi ngờ đưa cho chồng xem, hỏi anh ấy mọi chuyện là thế nào.
Khuôn mặt anh ôn hòa, nở một nụ cười với tôi, nụ cười đó làm tôi đỏ mặt một cách khó hiểu,
Anh nói với tôi: "Như những gì em nhìn thấy, tiểu Tự không phải con trai ruột của anh, là trẻ mồ côi của bạn anh, anh nói thẳng ra để sau này đỡ phải phiền phức."
Đột nhiên tôi có một suy nghĩ rất tự luyến, không nhịn được mà hỏi anh: "Lẽ nào là vì em sao?"
Anh thắt cà vạt xong, xoa xoa đầu tôi, hỏi tôi: "Em nói thử xem?"
Tôi vô cùng hưng phấn đi theo anh, bắt đầu mười vạn câu hỏi vì sao.