"Bởi vì, đối thủ của cô là ta!"
Trên mặt Mục Long không có một chút hoảng sợ, trong lúc cười khẩy, khí tức trên người hắn lại thay đổi đột ngột.
Trong cơ thể hắn, huyết mạch màu đen được phong ấn trong thần quang màu vàng sẫm đang sôi trào dữ dội.
Đồng tử của Mục Long biến thành một màu đen kịt kỳ lạ, từng luồng hắc khí tràn ra khỏi cơ thể hắn.
Huyết mạch Thao Thiết phong ấn bấy lâu nay lúc này đã được gỡ bỏ.
Huyết mạch Thao Thiết này có thể nuốt chửng mọi thứ, cực kỳ kinh khủng, lúc trước ở Thoái Phàm cảnh, Mục Long đã không thể kiểm soát được nên phong ấn lại. Bây giờ vì ngưng tụ chân nguyên, chỉ có thể dựa vào nó thôi.
Thân thể của Mục Long như thể bị đói khát mười ngàn năm, giống như một cái hố không đáy, toát ra sức mạnh xé nát điên cuồng.
Hàn băng chân nguyên tràn ngập xung quanh chui vào cơ thể Mục Long với tốc độ kinh hoàng.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Thiên Dao bỗng giật mình.
"Ngươi đây là bụng đói vơ quàng sao? Vậy mà lại dám hấp thu hàn băng chân nguyên của ta, chẳng lẽ ngươi muốn chân nguyên hỗn loạn, bạo thể mà chết sao?”, Mục Thiên Dao không ngừng cười giễu cợt, trong suy nghĩ của nàng ta, Mục Long chính là đang tự tìm đường chết.
Nhưng mà, hơn mười hơi thở trôi qua, hơn một nửa hàn băng chân nguyên xung quanh đều bị nuốt chửng, Mục Long không những không hề hấn gì, mà linh lực trong cơ thể cũng dần dần mạnh lên, chân nguyên dao động càng ngày càng kịch liệt.
"Ngươi...có thể chiếm đoạt sức mạnh của ta!"
Mục Thiên Dao nhìn chòng chọc Mục Long, dù nàng ta không muốn tin nhưng lúc này cũng không thể không thừa nhận một sự thật, chính là Mục Long đã nuốt chửng hàn băng chân nguyên của mình.
"Bây giờ mới hiểu được sao? Muộn rồi, có điều, ta vẫn phải cảm tạ cô, chân nguyên của cô cực kỳ ngưng đọng, đủ để ta khai mở nhất phương huyền cung rồi!”, trên khóe miệng Mục Long hiện lên một nụ cười kỳ quái.
"Ngươi…"
Đúng lúc này, Mục Thiên Dao lập tức thu hồi sức mạnh và hư ảnh huyền cung vào trong cơ thể, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Chỉ trong thời gian mười mấy hơi thở, trong số thập phương huyền cung của nàng ta đã có ngũ phương huyền cung gần như khô cạn.
Hiển nhiên, toàn bộ hàn băng chân nguyên đó đều đã bị Mục Long nuốt chửng.
“Ta phải giết ngươi!”, Mục Thiên Dao tức giận đến cùng cực, nàng ta lập tức phất tay, trong tay nhanh chóng xuất hiện một thanh kiếm.
Thanh kiếm này không phải là kiếm mà Mục Thiên Dao đã sử dụng trước đây, nó dường như được làm bằng xương cốt của một loại sinh linh nào đó, trên thân kiếm toát ra sát khí và sự hủy diệt vô tận, rõ ràng là thần binh lợi khí cao cấp.
"Kiếm Thực Cốt Băng Viêm!"
Thấy vậy, Triệu Linh Đan lập tức đọc tên thanh kiếm.
Sau đó, nàng ta nhìn Lâu Thính Tuyết đang ngồi bên cạnh, lạnh lùng nói: "Cuộc tuyển chọn vẫn chưa kết thúc mà Lâu sư tỷ đã giao bảo vật cao cấp này cho Mục Thiên Dao rồi. E là có chút không phù hợp nhỉ?"
Năm đó sau khi cao thủ của Tuyết Nguyệt Thần Cung giết chết yêu vương thuộc Nguyên Thần cảnh cực kỳ lợi hại là Băng Viêm lang vương. Hài cốt của yêu vương đã được luyện chế thành thanh bảo kiếm này, sức mạnh vô địch đánh đâu thắng đó, còn có thể điều động Thực Cốt Băng Viêm.
Thực Cốt Băng Viêm này chính là bản mệnh hỏa của Băng Viêm lang vương, thậm chí còn có thể thiêu đốt linh lực, cực kỳ khó đối phó.
Song, Lâu Thính Tuyết lại đưa một vũ khí lợi hại như vậy cho Mục Thiên Dao trước, mục đích là gì không cần nghĩ cũng biết.
"Triệu sư muội nói vậy là không đúng rồi. Trong quy tắc tuyển chọn không có quy định nào nói không được đưa vũ khí cho thí sinh. Ta thấy Mục Thiên Dao không có binh khí phù hợp, cho nên ta đã tùy ý tặng cô ấy một cái”, Lâu Thính Tuyết cười nhẹ đáp.
"Hừ, kiếm Thực Cốt Băng Viêm này là thanh kiếm nổi tiếng của Tuyết Nguyệt Thần Cung. Có thể tùy ý tặng sao? Từ khi nào mà Tuyết Nguyệt Thần Cung trở nên giàu có hào phóng như vậy?"
“Tuyết Nguyệt Thần Cung muốn mưu đồ chiếm đoạt Cửu Khiếu Hóa Long đan thì cũng không cần phải lộ liễu như vậy, đúng không?”, vẻ mặt của Triệu Linh Đan tràn đầy bất mãn.
Về phần Kiếm Thập Tam và Tiêu Nhược Cuồng, bọn họ lựa chọn im lặng, trong quy tắc tuyển chọn quả thực không cấm tặng binh khí.
“Trừ khi Mục Long có Tử Điện Long Ảnh thương, nếu không e là rất khó đối kháng!”, Kiếm Thập Tam nói, ánh mắt ngưng tụ.
"Thật là một thanh kiếm đáng sợ!"
Nhìn thấy thanh kiếm của Mục Thiên Dao chém xuống, mang theo ngọn lửa trắng, trông lạnh lẽo đến cực điểm, nhưng thực chất lại ẩn chứa nhiệt độ và sức mạnh khủng khiếp, Mục Long đột nhiên thốt lên một tiếng.
Sau khi nhận ra nguy hiểm, hắn không dám bất cẩn, ngay lập tức né tránh rồi sau đó rút binh khí ra.
Trong tay hắn siết chặt thần kích Như Ý, trên thân trường kích tỏa ra ánh vàng sẫm.
Nhìn thanh kiếm Thực Cốt Băng Viêm trong tay Mục Thiên Dao, sắc mặt của Mục Long hoàn toàn trở nên lạnh băng: "Không ngờ cô lại có bảo vật lợi hại như thế, có điều như vậy cũng có thể làm được gì?"
"Ta có thể đánh bại cô một lần thì cũng có thể đánh bại cô hai lần!"
"Giết!"
Cánh tay của Mục Long chấn động, trong nháy mắt, hắn lập tức tung thần kích Như Ý ra, chém về phía Mục Thiên Dao.
"Nộ Đào Tam Trọng Phá!"
"Sơn Hà Phá Diệt!"
Đúng lúc này, kích ảnh và kiếm quang đan chéo vào nhau, màu vàng và băng lạnh, hai loại chân nguyên, bắt đầu tàn phá.
Sau một hồi chiến đấu, cả hai bắt đầu vô cùng căng thẳng.
Chân nguyên cố định của Mục Long rất bạo ngược, nhưng dù sao cũng chỉ mới khai mở nhất phương huyền cung, còn Mục Thiên Dao có đến thập phương huyền cung, không phải tầm thường, hoàn toàn có thể đọ sức với Mục Long.
Về kinh nghiệm chiến đấu, mặc dù Mục Thiên Dao đã bị Mục Long đánh bại, nhưng trong tay nàng ta có thần binh dị bảo như kiếm Thực Cốt Băng Viêm, khiến Mục Long không thể chiến đấu trong khoảng cách gần.
Còn Mục Thiên Dao, nàng ta vẫn không ngừng vung kiếm Thực Cốt Băng Viêm, tỏa ra vô số ngọn lửa bùng cháy dữ dội, rất khó đối phó.
Nhìn ngọn lửa kỳ dị có thể đốt cháy cả linh lực này, Mục Long đột nhiên nảy ra một ý tưởng lạ.
"Huyết mạch Thao Thiết có thể ăn tươi nuốt sống mọi thứ. Không biết có thể nuốt hết ngọn lửa này không. Nếu ta có thể đối phó được với ngọn lửa này thì Mục Thiên Dao nhất định sẽ thua!"
Mục Long đã nhìn ra được, thập phương huyền cung của Mục Thiên Dao đối với hắn là vô dụng, lý do có thể chống chọi với hắn hoàn toàn là nhờ thanh kiếm Thực Cốt Băng Viêm trong tay nàng ta.
"Mặc dù sức mạnh của Thao Thiết có thể ăn tươi nuốt sống mọi thứ, nhưng Long ca ca vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với huyết mạch Thao Thiết, nhục thể cũng không đủ sức chống chọi với sức mạnh của ngọn lửa này, sợ là chuyện này vô cùng nguy hiểm”, sau khi Hoan Nhi biết suy nghĩ của Mục Long, nàng ta có chút lo lắng, nhắc nhở.
“Vậy có nghĩa là, chuyện này chỉ có tính nguy hiểm chứ không phải là không có khả năng, đúng không?”, Mục Long nghe xong liền hỏi.