Chương 121
Mặc dù Mục Hàn Vân bình thường rất hiền lành nhưng cũng tức giận khi bị sỉ nhục, nhục nhã trước mặt tất cả mọi người trong thành như thế.
“Lãnh Vô Nhai, con cháu phải ưu tiên danh tiếng của gia tộc lên hàng đầu, đã vậy thì cho dù ta không địch lại thì cũng muốn đánh một trận với ngươi, để cho ngươi thấy tâm huyết của trai tráng Mục gia ta!”
“Nói hay lắm!”
Nghe vậy, những đệ tử trong Mục gia tức khắc trầm trồ khen ngợi.
Nhưng Mục Long nghe vậy lại tái mặt: “Hay cái rắm!”
Lãnh Vô Nhai này rõ ràng là sợ Mục Hàn Vân vừa lên đã đầu hàng vì e ngại thực lực Bích Cung cảnh của mình, mới cố ý chọc giận Mục Hàn Vân, mục đích là muốn Mục Hàn Vân chiến đấu. Không thể tin được trò khích tướng đơn giản như thế mà cũng nhìn không ra.
Hơn nữa, kể từ khi Lãnh Vô Nhai ra sân, Mục Long liền cảm giác người này không đơn giản, dường như trong cơ thể gã ẩn chứa khí thế sắc bén đến đáng sợ khiến người ta e dè.
Quả nhiên, Lãnh Vô Nhai nghe Mục Hàn Vân nói vậy thì bật cười, một nụ cười đầy đắc chí.
Đệ tử trong Huyết Sát Môn cũng tỏ ra khinh miệt: “Chỉ là Thoái Phàm cảnh thôi mà cũng dám tuyên bố muốn đấu với đại sư huynh, chắc là không biết chữ chết viết thế nào đây mà!”, dễ thấy họ đều biết rõ sự khủng khiếp của Lãnh Vô Nhai.
“Bắt đầu!”, Mạnh Nam Thiên tuyên bố.
Ngay sau đó, Lãnh Vô Nhai đột ngột ra tay.
Gã khép hai ngón tay lại, chân nguyên trong nháy mắt bùng nổ trên đầu ngón tay.
Đó là một đạo kiếm quang cực kỳ sắc nhọn, mới giây lát thôi mà đã đâm thủng cổ họng Mục Hàn Vân rồi.
Một chiêu tuyệt mệnh!
Đường đường là cường giả Thoái Phàm Cảnh mà chẳng có lấy cơ hội nhận thua khi đứng trước Lãnh Vô Nhai.
Ầm!
Mục Hàn Vân mở to mắt, trợn trừng nhìn phía trước.
Có một cái lỗ máu trên yết hầu của y. Sau đó, đôi mắt y không còn sáng ngời nữa, thi thể rơi thẳng xuống đất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!