Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“…”
Người bên cạnh đều hết chỗ nói rồi.
Lúc này, phim sắp bắt đầu, đoàn người kéo nhau đi vào phòng chiếu phim.
Không ai nhìn thấy Diệp Đình đang đen mặt, anh?
Thế mà cô còn dám kêu?
Đôi mắt Diệp Đình thâm trầm, giống như đang có ý đồ xấu.
Lăng Vi cầm vé xem phim đi tới lối vào phòng chiếu phim, kiểm vé, cầm kính 3D đi vào.
Bọn họ ngồi phía sau, tuy là phòng dành cho khách quý nhưng cũng có rất nhiều người.
Chỉ một lát Diệp Đình đi tới ngồi xuống cạnh cô, trong tay cầm bỏng ngô và đồ uống.
Ồ…… Thật không nghĩ tới, Diệp boss sẽ mua mấy thứ này...
Phim bắt đầu chiếu, Lăng Vi đeo kính nhìn chằm chằm màn hình, nói thật phim hoạt hình... cô không có hứng thú gì.
Xem một lúc, tuy cốt truyện chặt chẽ nhưng rõ ràng là cho trẻ con xem.
Cô không có hứng thú uống đồ uống, lẩm bẩm một câu: “Không nghĩ tới Diệp đại tổng tài lại thích xem phim hoạt hình nha?”
Diệp Đình nhàn nhạt hừ, “Đúng vậy, mang em gái đi cùng thì phải xem phim hoạt hình. Chỉ số thông minh không được cao sợ nó xem không hiểu.”
“…” Lăng Vi thiếu chút nữa bị sặc nước, người này sao lại cứ mang thù vậy nhỉ?
Phim đang chiếu liền nghe thấy người bên cạnh ưm ưm thở dốc.
Lăng Vi lấy kính xuống quay đầu nhìn lại liền thấy một đôi tình nhân đang ôm, nhiệt liệt hôn môi. Bàn tay người đàn ông còn sờ qua sờ lại trên người cô gái.
Tuy rằng ánh sáng trong phòng không có nhưng là ánh sáng từ trên màn hình vẫn rất sáng, cái gì cũng có thể thấy rõ, tất cả mọi người đều đang chuyên chú xem phim mà tiếng thở dốc này càng rõ ràng và mập mờ.
Lăng Vi xấu hổ quay đầu đi lại không nghĩ tới Diệp Đình cũng đang quay đầu xem, hai người một sai một vừa vặn đúng lúc môi cô chạm vào môi anh.
Hai người không đeo kính, có thể nhìn thấy ánh sáng trong mắt đối phương, sắc mặt cô ửng đỏ, đôi tình nhân phía sau không coi air a gì, động tình ôm hôn. Người đàn ông xốc áo cô gái xoa xoa.
Đôi chân cô gái còn đang gác lên phía sau mặt ghế Lăng Vi và Diệp Đình đang ngồi, động tình ngâm nga.
Sắc mặt Lăng Vi ngày càng đỏ, hoàn toàn không nghĩ tới lại gặp phải cảnh xấu hổ như vậy.
Mà Diệp Đình vừa lúc quay đầu nhìn cô chằm chằm, Lăng Vi bị anh nhìn chằm chằm khiến cả người nóng lên vội vàng đưa tay đẩy mặt anh ra để anh nhìn thẳng man hình.
Lòng bàn tay của cô thật mềm mại, vì vừa cầm đồ uống có đá cho nên hơi lạnh, chạm vào mặt anh cực kì thoải mái.
Anh duỗi tay nắm lấy tay cô, như muốn đùa ôm cô vào lòng. Lăng Vi kinh ngạc ngước mắt nhìn anh. Nhưng trong phòng cực kì yên tĩnh, cô không thể lớn tiếng ồn ào nên chỉ tức giận trừng anh, nhưng ở trong mắt anh lại có phong tình khác, đôi mắt giận dữ lại lấp lánh, bàn tay nhỏ nắm láy vạt áo trước ngực anh. Rõ ràng muốn đánh anh nhưng cô lại không biết cả người cô không xương mềm mại mang theo sự ấm áp càng khiến anh thoải mái hơn.
Diệp Đình nhìn chằm chằm đôi mắt đào hoa vừa tức giận vừa xấu hổ đó liền cười: “Không phải em nói phim hoạt hình khó xem sao? Tôi đẹp mắt hơn đúng không?” Anh nắm lấy tay cô xoa xoa má mình.
Lăng Vi hít một hơi thật sâu trừng anh: “Đừng có ồn ào, xem phim đi. Anh còn như vậy tôi sẽ đi đấy.”
Lăng Vi nhìn anh lại thấy anh càng dán mặt lại gần hơn.
Hơi thở của anh thật nóng, phả vào mặt cô làm cho mặt cô nóng lên.
Lăng Vi né tránh, Diệp Đình bức cô sát góc, đột nhiên cười nhạo: “Trên mặt em dính bỏng... tôi lấy giúp em mà thôi.” Anh duỗi tay phủi trên mặt cô.
Lăng Vi đánh vào tay anh, người này trêu đùa thật thú vị.
Nhưng mà nâng mu bàn tay lên, quả nhiên... khóe môi bên phải dính bỏng.
Mất mặt muốn chết.
Hai người lại tiếp tục xem phim, cặp đôi phía sau vẫn không ngừng ưm ưm.