Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi hận không thể một chân đá chết anh ta.
Lúc này một đám người đi tới vây kín người cô.
Tiểu Khiết ghé bên tai cô, nhỏ giọng nói: “Lăng tiểu thư, cô đừng tức giận, tiên sinh nói vậy là chọc cô, cô xinh đẹp như vậy ngài ấy nhìn trong mắt nhớ trong lòng, ngài ấy chỉ đùa cô thôi, chúng ta đi trang điểm đi.”
Lăng Vi muốn điên rồi, không biết làm sao lại bị đám người này kéo vào phòng trang điểm.
Đang lúc nóng giận thì đột nhiên quản gia Vương trịnh trọng mời ba vị chuyện gia thiết kế đi vào.
“Lăng tiểu thư, xin chào, tôi tên là Chân Ni. Dáng người của cô thật tốt, khí chất lại cao quý thanh nhã, thay lễ phục vào nhất định sẽ rất xinh đẹp.” Chân Ni là một trong ba chuyên gia mà Diệp Đình gọi tới.
Chân Ni cười đánh giá Lăng Vi, vừa để trợ lý đo cho Lăng Vi.
Lăng Vi vẫn chưa phản ứng lại thì trợ lý và cn đã thương lượng xong, đột nhiên người trợ lý kia kinh hô một tiếng: “Ô Lăng tiểu thư, dáng người của cô... thật hoàn mỹ. Ngực lớn eo nhỏ người lại cao. Mặt còn đẹp như vậy... tiên sinh nhà chúng tôi thật tinh mắt mà.”
Lăng Vi trố mắt, đột nhiên Diệp Đình xuất hiện ngoài cửa, dáng người 1m89 đứng đó cực kì đẹp trai, khuôn mặt của anh lạnh lùng, kiêu ngạo, dáy mắt còn giữ ý cười trào phúng.
“Vừa nãy chỉ đùa với em chút thôi, là tôi quá phận, ngày mai để cho em đùa lại tôi.”
Lăng Vi hung hăng trừng anh chỉ cảm thấy người này mắc bệnh.
Cô tức giận: “Có phải đầu anh bị lừa đá không hả?”