Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Một nhà đài khác còn phóng đại nói Lăng Vi và Diệp Đình kết hôn vì hợp đồng, nói hôn nhân của bọn họ chỉ là nói dối.
Còn nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Diệp Đình, Lăng Vi sẽ xử lý thủ tục ly hôn vào hôm nay.
Diệp Đình đen mặt, anh gọi điện cho người điều tra một chút ông chủ sau lưng nhà đài này, không nghĩ tới Sở Minh Y cho anh ‘đại lễ’ lớn như vậy.
Sắc mặt Diệp Đình âm trầm đáng sợ.
Clip quay xong, tin tức tiếp tục công bố bài phỏng vấn đối với dân chúng.
Dân chúng xem chuyện này không giống nhau.
Có người nói Diệp Đình là ngụy quân tử, có ý hãm hại Paolo – Louis.
Có người nói: “Paolo – Louis là biến thái, không xứng làm ba.”
Bởi vì Diệp Đình và gia tộc Louis đã sớm trở thành đối tượng được công chúng bàn tán náo nhiệt, hai tin tức này vừa truyền ra lập tức tạo nên cơn lốc dư luận.
Phía dưới Mặt thư (giống wibo) của Paolo và Diệp Đình như ná pháo, đều là bình luận chửi rủa.
Ngôn ngữ dơ bẩn, khó coi, toàn là lời công kích và ác ý.
Lăng Vi chẳng ăn nổi nửa miếng cháo.
Nhìn thấy nhiều người chửi rủa Diệp Đình, cô cực kì khó chịu, cổ họng như bị nhét bông.
Anh mắt cô trầm xuống thầm nghĩ: “Hiện tại dân chúng nhìn thấy tin tức này nhất định đều cho là bọn họ ly hôn nhưng không phải. Tuy bọn họ ký tên nhưng không đi đến cục dân chứng, bọn cô lại bắt đầu lần nữa, tâm ý của Diệp Đình cô hiểu, cô phải để cho công chúng biết hiện tại bọn họ rất ngọt ngào, hạnh phúc.
Nói như vậy truyền thông đưa tin đối với Diệp Đình đều là chửi bới.
Đột nhiên Lăng Vi nhớ tới lời anh nói: “Hôm nay chúng ta lại bắt đầu một lần nữa, đã không còn hợp đồng trói buộc, hai chúng ta thoải mái yêu đương.”
Lc mỉm cười, ngước mắt nhìn Diệp Đình nghiêm túc nói: “Em cảm thấy hôm nay là một ngày quan trọng, em sẽ nhớ kỹ ngày hôm nay, chúng ta chụp một tấm hình làm kỷ niệm, xem quan hệ của chúng ta sẽ duy trì được bao lâu.”
Nói xong dán mặt qua cầm di động muốn chụp hình. Cô muốn post hình lên mặt thư thay Diệp Đình làm sáng tỏ hiểu lầm.
Diệp Đình cau mày né tránh, ghét bỏ nhìn cô: “Sao lại nói như vậy? Cái gì mà bảo có thể duy trì được bao lâu?”
Anh nghiêm túc nói: “Yêu thì sao có thể nói là duy trì bao lâu? Yêu là phải hưởng thụ, là ngọt ngào. Em cứ nghĩ duy trì thì nhất định không thể nào lâu dài được, hiện tại em cần phải sửa đổi cho đúng thái độ của em đi.”
Lăng Vi lập tức nhấn ai: “Được, được rồi, là em nói sai rồi, chúng ta phải hưởng thụ phải ngọt ngào, không cần duy trì, nào tới cười một cái đi.”
Lúc này Diệp Đình mới ghé mặt lại gần cô.
Anh nhìn hai cái đầu to trên di động của cô không khỏi nhíu mày, đời này anh chưa bao giờ chụp tấm hình xấu như vậy, tự chụp? chơi trò gì vậy? Khó coi muốn chết được không?
“Không cần nhíu mày, nhanh cười đi nào.” Lăng Vi từ trong màn hình trừng anh.
Diệp Đình mặt thối cười một chút, muốn miễn cưỡng bao nhiêu có miễn cưỡng bấy nhiêu.
Lăng Vi tức giận, làm sao mà chụp đây, khó coi chết đi được. Cô nghiêng đầu nhìn anh, đột nhiên hôn lên má anh một cái, Diệp Đình sửng sốt biểu tình lập tức dịu dàng, ngay cả ánh mắt cũng nhu tình như nước.
Lăng Vi cười với màn hình nhấn chụp.
Oa, đẹp ngây người, quá ngầu rồi.
Không cần tạo hình, hai người chụp tự nhiên, hiền hòa, tuy không trang điểm nhưng hoàn toàn thể hiện được sự ngọt ngào.
Pv phát hiện biểu tình của Diệp Đình… thật sự say mê, ánh mắt mê ly quyến rũ.
Mà cô, cười ngọt ngào… đôi mắt sáng ngoài cong thành mặt trăng.
Mà lúm đồng tiền như ẩn như hiện cực kì xinh đẹp.