Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hội nghị của Lão Tạp không vui mà tan.
Mười ba tên lão đại tham gia hội nghị, trong đó có hai người trong lòng hoàn toàn không phục.
Một người là Sấu Cương, một người là Lão Quỷ. Lão Quỷ luôn ủng hộ Sấu Cương.
Hai người từ phòng họp đi ra, Lão Quỷ nói: “Lão Tạp thật là già rồi, chiến đội quốc tế vừa tới ông ta đã sợ. Người ta đánh là Lô Khôn, mục tiêu cũng không phải chúng ta mà ông ta còn sợ đến như vậy.”
Sấu Cương trừng mắt ông, ý bảo ông đừng nói bậy bạ.
Nhưng mà, Lão Quỷ không nhịn được nói: “Anh hai, bây giờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn đánh không thể tách rời, nhiều hàng như vậy chúng ta cũng không thể hoàn toàn tiện nghi chiến đội quốc tế! Chúng ta lén lút cướp mấy kho hàng của nó, sau khi hàng tới tay rồi chúng ta lập tức bán ngay, anh em chúng ta cùng chia tiền, nhất định tinh thần dâng cao, đến lúc đó chúng ta ra tay lập tức có thể hốt Lô Khôn và chuến đội quốc tế cùng lúc.
Sấu Cương nhìn ông, Lão Quỷ nói tiếp: “Bây giờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn giống như hai con chó cắn xé, bọn họ đã xé mười ngày, các phe cũng hao tốn rất nhiều sức lực, lúc này chúng ta lại thêm một gậy nhất định có thể đánh chết bọn họ!”
Bước chân Sấu Cương không ngừng đi về phía trước, Lão Quỷ còn nói: “Theo như ý của đại ca là, chúng ta không nhúng tay vào cứ đứng bên cạnh nhìn hai con chó cắn nhau, cho dù ai thắng ai thua cuối cùng phe còn lại vẫn đánh với chúng ta. Vậy tại sao hiện tại chúng ta không ra tay, cùng đánh chết luôn hai con chó chứ? Đây chính là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp mà!”
Rốt cuộc bước chân của Sấu Cương cũng ngừng lại, Lão Quỷ còn nói: “Trước kia, cho tới bây giờ chiến đội quốc tế và Lô Khôn còn chưa bao giờ ồn ào đến như vậy! Cơ hội lần này tuyệt đối không thể bỏ qua!”
Ông nhìn sang Lão Quỷ, Lão Quỷ cũng nhìn ông chằm chằm. Ánh mắt Sấu Cương khẽ híp, hiển nhiên đã bị ông thuyết phục chút xíu.
Lão Quỷ không nói nửa lời, cho ông thời gian suy nghĩ.
Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi! Đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng đại ca không cho bọn họ hành động!
Bất quá.... Sấu Cương là đứng hàng thứ hai, đương nhiên ông cũng có thế lực của mình! Lão Quỷ còn nói: “Đại ca già rồi, suy nghĩ vấn đề có quá nhiều băn khoăn. Anh hai, anh chưa từng nghe câu nói này sao, cầu giàu sang trong nguy hiểm. Lần này chúng ta không hoàn toàn bóp chết chiến đội quốc tế và Lô Khôn, chờ bọn họ thở bình thường lại, chúng ta sẽ tổn thất nhiều hơn!”
Sấu Cương cẩn thận suy nghĩ, híp mắt nói: “Có thể thủ, chúng ta cướp mấy kho hàng trước, chia tiền cho các anh em một phần. Các anh em muốn làm thì chúng ta làm! Sấu Cương tôi còn chưa từng sợ cái gì!”
“Được! Quả nhiên anh hai hào khí! Tối nay chúng ta sẽ làm!”
Sau khi Sấu Cương vừa đi, Lão Quỷ lập tức gửi tin nhắn cho Diệp Đình: “Sấu Cương đã mắc câu. Tối nay có hành động.”
Rất nhanh, Diệp Đình đã trả lời: “Bốn kho hàng bên Chữ Biên không người trông chừng.”
Sau khi Lão Quỷ nhận được tin nhắn lập tức tổ chức nhân viên chuẩn bị đi Chữ Biên cướp bốn kho hàng.
Đêm đó, Sấu Cương mang theo người của ông, vô cùng thuận lợi cướp được bốn kho hàng ở Chữ Biên.