Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Yêu Quái Nhỏ

Lam Khâm được ôm trọn lấy.

Đầu óc cũng tỉnh táo lại, cảm xúc và ham muốn mãnh liệt của cơ thể cũng tăng lên, đến khi anh nhận ra mình đang vùi đầu vào đâu thì đã nổ tung thành những mảnh nhỏ.

Góc cạnh của những mảnh vỡ đang cào qua anh, khiến anh đang mất kiểm soát tỉnh táo lại.

Thật... Mềm.

Mềm mại ấm áp, chỉ cần hơi áp sát một chút sẽ đàn hồi lõm xuống cực kỳ, nhiệt tình chứa chấp anh, di chuyển một lần nữa lập tức phồng trở lại, ngập tràn hương thơm ngọt ngào của sữa tắm.

Trong tai Lam Khâm đều là tiếng tim đập điên cuồng, khóa eo cô kéo vào lồng ngực, đắm chìm đến khó có thể kiểm soát.

Tang Du bị anh vô ý cọ xát, cảm giác tê dại không thể nói rõ từ ngực lan tràn ra khắp cơ thể, sau khi ý thức được cô mới hoảng loạn, híp mắt lại cố gắng hô hấp.

"Khâm Khâm... chúng ta, chúng ta... về nhà đi..."

Tiếng cô nhẹ không thành lời phát ra, nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Lam Khâm giữ chặt lưng cô, thử thăm dò đầu gối quỳ dưới đất, chậm rãi nâng cô đứng dậy, khi di chuyển, bộ phận cứng rắn nào đó khó tránh khỏi đụng chạm đến cô.

Lần này xương cốt Tang Du cũng đều phải đỏ lên, giấu mặt trên vai anh.

Vào nhà, không còn bị ràng buộc bởi ngoại cảnh nữa, Tang Du lo phương thức an ủi này của cô quá khủng bố, sẽ khiến Lam Khâm không khống chế được.

Cô nhìn trộm anh, xác định trong lòng anh đều đang suy nghĩ đến những việc đầy màu sắc kia, không còn rảnh khó xử vì những thứ khác, cuối cùng cũng có hiệu quả, cô nhịn lại ngọn lửa trong lòng, giãy giụa nhảy ra từ trong ngực anh, chạy bình bịch đến phòng bếp: "Anh, anh bình tĩnh một chút! Em đi chuẩn bị lẩu, không thể kéo dài được!"

Chín giờ rồi, sớm đã qua thời gian thích hợp để ăn tối.

Tang Du sợ không dễ tiêu hóa, nghiền nát miếng thịt vốn dĩ muốn nặn thành từng viên nhỏ, càng niết càng cảm thấy dường như động tác không phù hợp với trẻ em, cô dậm chân trộm xoa xoa ngực mình...

Trời ơi! Không xong rồi!

Bị bạn trai cọ cọ mà thôi, vừa sưng vừa ngứa cái quỷ gì chứ!

Cuối cùng nồi lẩu cũng được bê từ bệ bếp ra, Tang Du cố gắng bình tĩnh, vừa gắp thức ăn vào bát Lam Khâm vừa nói: "Lúc ở dưới lầu em gặp Lam Cảnh Trình, anh ta cùng mấy đại cổ động kia lén lút tới nhà mình."

Lam Khâm cũng ra vẻ bình tĩnh, cố gắng bỏ đồ ăn vào miệng, gương mặt sưng sỉa rồi viết chữ cho cô: "Cổ đông nào?"

Tang Du cẩn thận nhớ lại tình huống lúc trước, còn có chút không vui: "Chính là —— ngoài cái người người muốn gả con gái cho anh ra, họ là gì em cũng không nhớ rõ nữa."

Suýt nữa đã quên, Khâm Khâm nhà cô còn bị người ta thèm muốn.

Mặc kệ Lam gia có bao nhiêu mặt xấu nhưng thân phận và huyết mạch của Lam Khâm là sự thật, khi thân thể của anh dần khỏe mạnh, với sức hấp dẫn của mình, sau này khó tránh khỏi việc bị nhiều người nhắm đến, cái gì mà hào môn quý nữ, cái gì mà thiên kim nhà giàu, thường xuyên được mang ra nghị luận ở trung tâm hồi phục chức năng, chính là thứ gọi là loạn lạc trong giới thượng lưu.

Tang Du buồn bực buông đũa, hừ một tiếng.


Lam Khâm đoán được cô đang suy nghĩ gì, mặt mang theo ý cười, tiếp tục viết chữ: "Tiểu Ngư, trước buổi biểu diễn anh đã đi dạo trung tâm thương mại cùng em, đó là nơi những thế gia kia thích đi, sau buổi biểu diễn, nghe nói tin tức và ảnh chụp đều được truyền ra ngoài, mọi người đều biết anh có người yêu rồi, sẽ không có ai dám có ý định nữa."

Tang Du sửng sốt.

Hóa ra chuyện đi dạo trung tâm thương mại... Anh còn có thâm ý này nữa?

Anh đặc biệt dẫn theo cô, chính là muốn cắt đi mấy ý nghĩ sai lệch còn chưa phát sinh của kẻ khác sao?

"Cổ đông kia giống với ông nội, đều ghét anh, hẳn là ông ta biết ý đồ của bà nội nên lựa chọn đứng bên Lam Cảnh Trình cũng là chuyện rất bình thường."

"Về phần bản thân Lam Cảnh Trình, tạm thời cũng sẽ không đến mức có hành động gì với anh, anh không thừa kế, tự nhiên bọn họ sẽ yên lặng, cho nên em cũng đừng quan tâm, chuyện đó không có ảnh hưởng gì đối với chúng ta hết."

"Anh chỉ có em, những người khác, việc khác, đều không thể ảnh hưởng tới anh."

Lam Khâm bình tĩnh viết ra những gì người khác bài xích đề phòng, cách ngọn lửa trắng dưới nồi bình tĩnh ngóng trông Tang Du, con ngươi chân thành nồng đậm, ẩn chứa mãnh liệt.

Cổ họng Tang Du nghẹn lại, đau lòng đến ăn không nổi.

Thật vất vả mới ngăn chặn tà niệm nóng bỏng lại lần nữa chiếm thế thượng phong.

Dáng vẻ này của Lam Tiểu Khâm, không phải là đang muốn bị bắt nạt yêu thương sao? Cái gì cũng đều muốn cho anh, tốt với anh như thế nào cũng cảm thấy không đủ.

Tang Du lấy lại dũng khí, thấy Lam Khâm ăn xong rồi, lau lau khóe miệng dứt khoát đứng lên, chuyển sang ngồi ghế bên cạnh anh, vẫn cảm thấy hơi xa, trực tiếp duỗi đôi chân dài dậy đến ngồi trên người anh.

Lam Khâm theo bản năng ôm lấy cô, du͙ƈ vọиɠ khó khăn lắm mới tiêu tan lại bị khiêu gợi, đôi chân mày khó nhịn được nhăn lại.

Tang Du cảm thấy người anh cực kỳ căng thẳng, nhẹ nhàng hỏi: "Khâm Khâm, vấn đề em hỏi anh ở hành lang, có phải anh còn chưa trả lời hay không?"

Mi mắt cô cụp xuống, hơi nóng phả qua mặt anh, đôi môi đỏ mọng ướŧ áŧ: "Ừm, em mềm không?"

Vành tai Lam Khâm đỏ lên, nắm chặt cổ tay đang lộn xộn của cô.

... Đương nhiên mềm, mềm đến mức chìm đắm vào đó.

Tang Du trở tay nắm lấy anh, dùng vẻ mặt thuần khiết hỏi vấn đề kíƈɦ ŧɦíƈɦ thần kinh nhất: "Chuyện kia... anh dựa đủ rồi ư? Còn muốn... Chạm vào một chút nữa không?"

Lam Khâm không dám chớp mắt.

Cô vẫn có chút căng thẳng, cố ý nhìn ra phía ngoài cửa sổ, dụ dỗ: "Bắt đầu từ ngày mai, ăn uống, thể dục, sinh hoạt nghỉ ngơi đều phải nghiêm khắc tuân thủ quy định, đêm nay cho anh một cơ hội phá chút giới hạn, nếu anh không sờ, vậy thì —— "

Lời nói khe khẽ bỗng dưng dừng lại.

Tang Du đột nhiên nhắm mắt lại, ngay cả ngón chân cũng không nhịn được gắt gao cuộn tròn.

Một bàn tay nóng bỏng, không cần cô chỉ dẫn đã vươn ra theo lời nói kia, run rẩy, nhẹ nhàng nửa ôm lấy cô.

Tang Du mở miệng hô hấp dồn dập, rõ ràng vừa rồi can đảm vô cùng, bây giờ thực hành thật thì đến mí mắt cũng không dám mở lên, ngoan ngoãn ngồi trên đùi để anh tùy ý vuốt ve, quay đầu đi không dám hé răng nửa lời.

Đầu óc cô cực kì căng thẳng đến phát đau, nghĩ rằng như vậy đã là giới hạn rồi.

Nhưng mà một giây sau, Lam Khâm cúi người xuống, cách lớp quần áo, hôn lên khối thịt mềm mại lớn trong tay.

Đêm đó trước khi đi ngủ, Tang Du cứ do dự mãi khi đi tắm, cuối cùng cũng không muốn rửa sạch bộ phận đặc biệt vừa được hôn, đặc biệt soi đi soi lại trong gương, mặt nóng đến khó nhịn, cô cắn cắn móng tay rồi gửi Wechat cho Mạnh Tây Tây: "Cậu có biết bị nổ thành pháo hoa là cảm giác như thế nào không?"

Một giây sau Mạnh Tây Tây đã trả lại một đống dấu chấm than: "Tang Tiểu Ngư! Cậu đã thành công ăn sạch ông chủ của mình rồi à?"

Tang Du bực mình, cái gì mà chị em tốt, yêu cầu cao vậy, còn liên tưởng lắm thế, cô vẫn còn cả chặng đường dài đây này.

Nhưng tính ra, nếu phương án phục hồi chức năng trước phẫu thuật được diễn ra theo đúng tiến trình, khoảng hai tháng, cũng không cần chờ đến khi phẫu thuật, trạng thái thể chất của Lam Khâm đã đủ để...

Đại não đang không ngừng cung cấp những thứ không biết xấu hổ cho cô, đội nhiên người đàn ông mang theo chút hơi nước tiến đến từ sau lưng, ôm chặt lấy cô.

Tang Du xoay người chen vào vòng tay anh, ngẩn ngơ nghĩ, từ lúc cô tan làm hôm nay, hình như Khâm Khâm càng không muốn rời khỏi cô.

Ý nghĩ này vốn chỉ tình cờ nảy ra, nhưng một tháng sau đó, nó đã được Lam Khâm khẳng định nhiều lần bằng những hành động thiết thực.

Cô đi làm, anh nhất định phải đón đưa, có khi anh còn đến trung tâm hồi phục trước một, hai tiếng, yên lặng ngồi trên ghế dài nhìn cô đi qua đi lại.

Nghiêm trọng là, có một lần sau khi đưa cô đến, anh còn không hề rời đi, ngồi trong xe đến khi cô tan làm, giống như năm đó, một mình yên lặng vẽ lên giấy.

Cô nghỉ ngơi ở nhà thì càng không cần phải nói, dường như một giây một phút anh cũng không rời, đi theo cô bận rộn nấu cơm trong ngoài, vẽ tranh trong phạm vi tầm mắt của cô, khi tập thể dục nhất định cô phải đi cùng, không tiếc để cô tùy tiện sờ những cơ bắp đang dần dần thành hình, cũng không thể chịu được cô rời xa.

Tiếng "tít tít" vang lên.

Tang Du tỉnh lại sau một lúc thất thần, nhìn thấy Lam Khâm dừng máy chạy bộ lại, nắm chặt tay cầm, trên mặt nhễ nhại mồ hôi nhìn cô.

Ánh mắt lờ mờ lộ ra bất an.

Chính là như vậy, khi lực chú ý của cô không ở trên người anh, anh sẽ hoảng.

Tang Du không đành lòng hỏi thẳng anh nên đã bí mật tra xét, phân tích không ít tài liệu, đoán rằng chủ yếu là Lam Tiểu Khâm chứng lo sợ trước khi phẫu thuật, đặc biệt còn vì tình trạng và bóng ma tâm lý của anh, còn trải qua cú sốc lớn do bà nội gây ra, phản ứng như vậy cũng là bình thường.

"Khâm Khâm, em đang nghĩ, tuần này cân nặng của anh đã tăng lên 2 kg." Tang Du không muốn tạo áp lực cho anh, cong mắt nói sang một việc hoàn toàn không liên quan khác: "Tiến triển rất tốt, đường cong cơ bắp —— "

Cô bước đến, dựa vào anh, ngẩng mặt lên khen: "Cực kì đẹp."

Sự lo lắng trong mắt Lam Khâm chậm rãi tan đi, khóe miệng bất giác cong lên, cúi đầu hôn cô.

Một tháng liền không ngừng tăng thêm lịch tập luyện, lại còn phải cân nhắc toàn bộ bản thảo cải tiến, áp lực của anh thật sự rất lớn, nhưng anh không hề có chút lười biếng nào, anh phải nỗ lực hết mình để nâng cao thể chất, giảm thiểu rủi ro phẫu thuật đến mức thấp nhất.


Anh... Không muốn chết.

Chỉ có Tiểu Ngư ở bên cạnh, anh mới có thể miễn cưỡng khống chế được, không nghĩ về điều tồi tệ nhất, đồng thời cũng muốn giành giật từng giây từng phút để ngắm nhìn cô.

Nếu con người thật sự có linh hồn, anh cầu xin có thể được là cái bóng của cô.

Hàng tuần Tang Du đều báo cáo về chỉ tiêu thể chất của Lam Khâm cho Tống Chỉ Ngọc, mỗi lần gõ cửa phòng khám chuyên gia, Tống Chỉ Ngọc đều nói về công việc không bàn chuyện khác, nhiều lần như thế, cô cũng bớt nói nhiều để phối hợp theo.

Đến tuần cuối cùng của tháng thứ hai, Tang Du đi tới đúng giờ, cô giật mình hoảng sợ khi thấy Tống Chỉ Ngọc: "Bà nội, bà bị bệnh sao?"

Tống Chỉ Ngọc gầy đi trông thấy, sắc mặt cũng không còn hồng hào như trước kia, chắc chắn là sức khỏe đã có vấn đề.

"Còn không phải đều do lo lắng cho Lam Khâm sao?" Tống Chỉ Ngọc vội vàng đọc mail không nhìn cô, nhàn nhạt nói: "Buổi tối không ngủ được, đương nhiên người sẽ gầy đi."

Bà không cho Tang Du có cơ hội hỏi nhiều, ngay sau đó liền nói sang chuyện khác: "Tình trạng của nó thế nào?"

Tang Du trả lời đúng sự thật: "Thân thể không thành vấn đề, nhưng áp lực tâm lý cực kỳ nghiêm trọng."

"Bệnh cũ thôi." Tống Chỉ Ngọc bất đắc dĩ thở dài, cúi đầu trách cứ: "Khi nào nó mới có thể dừng nghĩ về những điều tồi tệ đây."

Tang Du mẫn cảm nhận ra điều mấu chốt.

Điều tồi tệ?

Phẫu thuật, ngoại trừ thất bại thì còn sẽ không có hiệu quả gì, trạng thái giữ nguyên như trước, còn có thể có hại gì?

Trái tim cô ẩn ẩn đau, đang muốn hỏi thẳng Tống Chỉ Ngọc, Tống Chỉ Ngọc lại đột nhiên hạ lệnh đuổi khách, không hiểu sao giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng cứng rắn hơn: "Tiểu Ngư, cháu đi trước đi, bà còn có việc."

"Bà nội..."

Tống Chỉ Ngọc nghiêm nghị: "Bà nói bà bận!"

Tang Du chưa từng bị bà nội đối xử như vậy, nhất thời cứng đờ, mím môi lui về phía sau, cô không hiểu vì sao xoay người chuẩn bị rời đi.

Phía sau bỗng vang lên tiếng "Bộp".

Tang Du bị giật mình, kịp thời quay đầu nhìn lại, nhìn thấy điện thoại của Tống Chỉ Ngọc rơi trên mặt đất, mà một tay bà đỡ trán, mặt trắng bệch, tay kia lộn xộn ở trên mặt bàn, liên tục chạm nhầm vào nút chuột.

"Bà đang tìm gì vậy?!" Tang Du vội vàng chạy về bên cạnh bà: "Bà nội! Bà đau đầu sao? Bà đang tìm thuốc à? Cháu lấy cho bà!"

Tống Chỉ Ngọc không mở mắt ra được, lông mày nhíu chặt lại, run rẩy chỉ vào chiếc hộp bên cạnh máy tính.

Tang Du lập tức đi qua tìm kiếm, ánh mắt vô tình xẹt qua màn hình máy tính, là một email toàn tiếng Anh được mở ra, nơi gửi đi có chữ ký cũng không xa lạ, là chuyên gia nổi tiếng toàn nước Mỹ, cũng là bác sĩ phẫu thuật chính chữa dây thanh quản cho Lam Khâm.

Trong thư có rất nhiều từ ngữ chuyên ngành, Tang Du nhìn cũng không thể hiểu hết hoàn toàn, nhưng có một số từ đơn khiến cô bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, chúng lọt vào tầm mắt của cô chỉ trong vài giây.

—— "Rủi ro."


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!