Suy nghĩ này Ngu Yên có thể hiểu được.
Cho dù hắn làm như vậy vì lý do gì thì đối với Ngu Yên mà nói không hề có chút bất lợi nào.
Ngu Yên cẩn thận suy nghĩ cuối cùng với tình hiện giờ của nàng thì sẽ có hai khả năng xảy ra.
Một là nàng có thể tìm ra cách quay về, hai là nàng không tìm được.
Nếu khả năng đầu tiên xảy ra vậy thì tốt quá.
Nhưng nếu khả năng thứ hai xảy ra, hoặc là phải mất một chút thời gian để thực hiện khả năng thứ nhất thì nàng không thể không đối mặt với sự thực bản thân phải sống trong thế giới này.
Còn về vị Vương phi kia là một kẻ ngốc, lại còn mất tích những nửa năm rồi, người trong phủ tìm khắp nơi cũng không thấy đâu e là đã lành ít dữ nhiều rồi.
Ngu Yên thở dài trong lòng, nàng thực sự không muốn vị Vương phi kia xảy ra chuyện gì đó. Nàng luôn cảm thấy giữa bọn họ có quá nhiều điểm trùng hợp giống nhau, nói không chừng còn có mỗi quan hệ sâu xa nào đó. Nhưng bây giờ không có cách nào để biết nữa rồi, cũng chủ có thể đi một bước tính một bước thôi.
Tiêu Hoàn cần nàng ở lại đây, nhìn bộ dạng gần đây của hẳn có lẽ hẳn cũng sắp rời đi rồi.
Cho nên điều Ngu Yên cần làm là xoay chuyển ấn tượng của hẳn đối với mình, để cho hẳn tin tưởng bản thân toàn tâm toàn ý hợp tác với hắn không hề có ý định tìm kiếm cái chết, để hẳn không cho người coi chừng nàng nữa.
Như vậy sau khi Tiêu Hoàn rời đi nàng mới có thể tiếp tục tìm kiếm bí mật ở bên trong hồ sen kia.
Về chuyện này Ngu Yên vô cùng tự tin.
Nàng vẫn luôn coi thường những chuyện chăn gối gì đó mà Bích Diên nói với nàng. Mặc dù trên mạng tràn lan những tin tức xấu về nàng, nhưng Ngu Yên hoàn toàn có thể vỗ ngực mà nói rằng, cho dù có khổ sở hơn nữa thì từ trước đến giờ nàng chưa từng trèo lên giường của ai để đi đường tắt cả.
Nhưng điều này không có nghĩa là nàng không có ý định lấy lòng Tiêu Hoàn.
Có thể nàng không thể làm được những việc khác, nhưng về việc lấy lòng người khác nàng lại rất chuyên nghiệp.
Tiêu Hoàn không có tình cảm với Vương phi thì cũng chẳng sao, bởi vì nàng không phải Vương phi.
Chẳng qua chỉ là một tên đàn ông thôi mà, Ngu Yên thầm nghĩ. Cái danh máy thu hoạch nam thần của nàng là hư danh sao?
Nàng đi đến trước gương cẩn thận ngắm nhìn mình.
Mặc dù đã lăn đi lăn lại hai ngày, nhìn có chút phờ phạc, nhưng dù sao cũng có nét sẵn, ăn mặc tử tế một chút là đẹp ngay.