Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế Full

Chương 159: Cho dù nguy hiểm lần nữa cũng được, tin anh

 

“Có chuyện gì?” Mặt anh ngơ ngác nhìn Lữ Hoàng Trung, trễ như vậy vẫn đến bệnh viện tám phần là chuyện không tốt.

“Tôi hỏi cậu, có phải cậu muốn ly hôn với Diệp Tĩnh Gia hay không?” Lữ Hoàng Trung hơi lo lắng nhìn Hoắc Minh Dương, rất sợ ly hôn Diệp Tĩnh Gia sẽ không hạnh phúc, không nói được nơi nào không đúng, chỉ là sợ sau này cậu ta hối hận.

“Cậu nói cái gì thế?” Quả nhiên Hoắc Minh Dương nhanh chóng thay đổi sắc mặt, nhìn Lữ Hoàng Trung, một lúc lâu không nói gì.

Không biết vì sao, anh luôn cảm thấy có những thời điểm, anh cũng không thể cùng Diệp Tĩnh Gia xử lý tốt mọi chuyện, mặc cho Lữ Hoàng Trung ở chỗ này hỏi có hay không, ngay cả chính anh cũng không hiểu lòng của mình, đừng nói đến người khác.

“Đã như thế, cậu hãy bỏ qua cho cô ấy, sau đó sống thật tốt với Tô Thanh An đi” Đây là lời khuyên của Lữ Hoàng Trung, anh ta cũng không muốn hai người phải sống trong đau khổ.

“Hiện tại tôi chưa nghĩ đến chuyện ly dị” Hoắc Minh Dương nhìn Lữ Hoàng Trung, cười một chút, nói một câu khó hiểu.

“Cậu..” Nhìn bộ dáng của Hoắc Minh Dương, cũng không giống như đang nói láo, chỉ là có chút lo lăng, không nói được sai ở chỗ nào, nhưng lại không chỉ ra được điểm nào không tốt, “Nếu cậu tiếp tục như thế với Diệp Tĩnh Gia, hai người đều sẽ bị tổn thương, tội gì chứ?”  Lúc ban đầu tới, Lữ Hoàng Trung đúng là muốn khuyên bọn họ sống đàng hoàng với nhau, cuối cùng lại thay đối ý định.

“Được rồi, ý tôi đã quyết, cậu đừng nói gì nữa, cho dù cả hai đều tổn thương cũng được, hoặc là sao cũng được, tôi không có ý định ly hôn với Diệp Tĩnh Gia.” Câu đầu tiên nói rõ quyết tâm của anh, anh nghĩ đến chuyện ly hôn cùng Diệp Tĩnh Gia, cảm thấy không cần thiết.

“Tại sao cậu không ly hôn, vậy cậu làm sao với Tô Thanh An đây? Không danh không phận đi theo cậu à?” Tô Thanh An đứng sau cửa, nghe lén cuộc đối thoại của hai người, trong lòng không hiểu sao có chút e ngại, không ngờ đến bây giờ Hoắc Minh Dương còn chưa nghĩ đến chuyện ly hôn với Diệp Tĩnh Gia, vậy anh đặt cô ta ở đâu? Lời nói lúc đầu, đều là lừa dối cô ta sao? Nói xong rồi cưới cô ta, tại sao lại không ly dị với Diệp Tĩnh Gia, trong lòng hiện lên trăm nghìn bất mãn, chẳng qua là những lời này cô ta chỉ có thể dấu trong lòng không dám để Hoắc Minh Dương biết.

Cô ta núp sau cửa tiếp tục nghe lén, không hiểu sao có chút lo lắng, cũng hơi mất mát.

“Minh Dương, anh đâu rôi?” Cô ta quay lại nằm trên giường, bắt đầu kêu tên Hoắc Minh Dương, bây giờ anh không ở bên cạnh, làm cô ta có cảm giác không an toàn.

“Sao thế?” Hoắc Minh Dương nghe thấy giọng nói của Tô Thanh An, ngay sau đó mang theo Lữ Hoàng Trung vào phòng, nhìn xem cô ta bị làm sao.

“Không có gì, anh không ở đây em cảm thấy không yên tâm, em còn tưởng rằng anh không cần em” Cô ta không muốn Hoắc Minh Dương có thời gian đứng cùng với Lữ Hoàng Trung, cảm giác Lữ Hoàng Trung sẽ nói cho Hoắc Minh Dương biết, cô ta quyết không cho phép.

Mỗi lần Lữ Hoàng Trung đến, cô ta cũng cảm nhận được Hoắc Minh Dương thả lỏng ra một cách rõ ràng, đây là điều cô ta không muốn thấy.

“Được rồi, chỉ là anh không ở đây thôi sao, em ngoan ngoãn dưỡng thương, hiện tại anh rất lo lắng cho em” Hoắc Minh Dương nói xong, nhìn bộ dáng Tô Thanh An, còn có cả bộ dáng nhớ nhung ngập tràn, giống như là người như Hoắc Minh Dương, có thể nói đến đây chắc hẳn là rất quan tâm.

“Dưỡng thương cái gì chứ, anh nghĩ cho rõ, rốt cuộc muốn sống như thế nào, có phải không muốn ở chung với em hay không, bây giờ em gần giống như là người tàn tật” Cô ta ủy khuất nói, còn kèm theo nức nở. Một bộ dáng đáng thương.

Anh không biết nên nói cái gì, nhưng hiện tại lại lo lắng Tô Thanh An có ổn hay không, càng không biết phải làm gì mới khiến Tô Thanh An ngoan ngoãn nghe lời. “Em cũng đừng náo loạn nữa, làm anh nhiều lúc không biết phải đối xử với em như thế nào mới tốt” Giọng Hoắc Minh Dương rõ ràng là không kiên nhẫn.

Mỗi lần Tô Thanh An đều đưa những chuyện kia ra nói, hiển nhiên Hoắc Minh Dương không thế chịu đựng được.

Cô ta cũng cảm thấy thế, vội vàng không nhắc chuyện này nữa, giả bộ kiên cường nói: “Đình Sâm, anh muốn làm gì thì làm đi, không có chuyện gì, em sẽ chờ anh” Nói xong cô ta nhìn hoắc đình sâm đầy tình ý, thậm chí không biết nên làm gì mới có thể khiến cho Hoắc Minh Dương nhanh chóng cưới cô ta.

Để tránh đêm dài lắm mộng.

Có những thời điểm, không biết nên làm gì, nên nói ra sao, Lữ Hoàng Trung vẫn đứng đó nhìn, chỉ mong cô †a cắt đứt với Hoắc Minh Dương, nghĩ cũng không hiểu nổi tại sao Lữ Hoàng Trung cứ bao che cho Diệp Tĩnh Gia như thế” Bác sĩ Lữ, anh ngồi đi, tôi thấy anh rất quan tâm đến vợ của đình sâm” Cô ta nói lời mở đầu câu chuyện, làm cho lữ dật vốn đang lười biếng, lập tức chuyển sang nghiêm túc.

“Có việc gì cô cứ nói thẳng” Lữ Hoàng Trung không phải Hoắc Minh Dương, không nuông chiều Tô Thanh An như vậy, thấy cô ta nói lời gì không muốn nghe, lập tức vặn lại.

“Có lời gì nói thẳng, ồ, hiện tại muốn nói hơi nhiều, cô ta hại tôi không thể đánh đàn, bây giờ lại không hối hận mà trốn đi?” Lời nói lúc này của Tô Thanh An, tràn đầy oán hận, mặc dù ở trong tình lý không sai.

Lời này thứ nhất nhắc nhở Hoắc Minh Dương, quan hệ giữa Diệp Tĩnh Gia và Lữ Hoàng Trung không bình thường, mặt khác muốn nói với Hoắc Minh Dương, tay cô ta do Diệp Tĩnh Gia làm bị thương.

Lời cô ta nói khiến Hoắc Minh Dương lập tức không biết nên nói gì tiếp theo, cô ta rõ ràng đang nhằm vào Diệp Tĩnh Gia. “Mẹ cô ấy cũng là do cô hại chết” Lữ Hoàn Trung nhanh chóng nói một lời đánh trúng tâm, làm cho Tô Thanh An nghẹn lai.

Sắc mặt Hoắc Minh Dương ở bên cạnh liền biến đổi, mẹ ai chết? Diệp Tĩnh Gia? “Xảy ra chuyện gì thế?” Hoắc Minh Dương lạnh lùng hỏi, Tô Thanh An chỉ trích thống hận dáng vẻ của diệp giai, không có điểm nào đáng yêu, cũng không hề giống với một cô gái tốt.

“Cái gì mà có chuyện gì xảy ra, ngày đó mẹ Diệp Tĩnh Gia bị bệnh nằm viện, bởi vì Diệp Tĩnh Gia tới muộn, không ký được, làm hại mẹ cô ấy chết… Cậu đừng nói với tôi, chuyện này cậu cũng không biết.” Những tin tức này chặt chẽ vây lấy hoắc đình sâm, Tô Thanh An liên tục Hoắc Minh Dương giữ bên người, nửa bước không rời, dĩ nhiên là không có cơ hội biết chuyện như thế.

“Tại sao có thể như thế” Hoắc Minh Dương lầm bầm lầu bầu hỏi.

“Cậu đi hỏi cô ta một chút, nếu như Diệp Tĩnh Gia không sao còn tốt, nếu như cô ấy có chuyện rồi, tôi cũng không muốn nói thêm với cậu cái gì nữa, làm hại người ta mất đi người thân cuối cùng, cậu cố ý cũng được vô tình cũng chẳng sao, chứ đừng luôn có ý nghĩ mình là người bị hại, người ta vì cậu mà mất đi mẹ mình, còn có điểm quan trọng nhất, đừng để cho tôi tra ra được cô cố ý đụng vào Diệp Tĩnh Gia” Lời nói anh ta cay nghiệt, không hề chừa một con đường sống, Tô Thanh An cũng bị dọa cho tay hơi run rẩy, dẫu sao dáng vẻ Lữ Hoàng Trung nói chuyện có chút đáng sợ.

“Không liên quan đến tôi, Minh Dương, anh có tin em không?” Nói xong vội vàng giơ tay lôi kéo Hoắc Minh Dương, nhìn anh, tựa như có nhiều câu không nói hết. “Em thật không biết nên nói gì mới được, nhưng mà Minh Dương, anh chắc chắn phải tin em” Bây giờ tất cả hy vọng Tô Thanh An đều gửi gắm lên người Hoắc Minh Dương, chỉ Hoắc Minh Dương bảo vệ cho cô ta, cô ta sẽ không có chuyện gì cả.

“Không sao, cậu đừng đứng đây dọa cô ấy nữa” Anh vẫn lựa chọn bảo vệ Tô Thanh An, tình yêu là mù quáng, dù có là Hoắc Minh Dương cũng không ngoại lệ.

Lữ Hoàng Trung hơi thất vọng nhìn Hoắc Minh Dương, ngay cả vợ mình cũng chẳng quan tâm đến, người đàn ông này điên rồi à.

“Tùy cậu thôi, điều tôi nên nói cũng đã nói” Lần này Lữ Hoàng Trung thật sự nổi giận, bất kể nói như thế nào đi nữa, dù sao Diệp Tĩnh Gia là vợ chưa cưới của cậu ta, làm gì thì cũng không nên đối xử với cô ấy như thế.

Diệp Tĩnh Gia có chút không thoải mái, không biết vì sao, luôn cảm thấy hiện tại làm gì cũng không có sức.

Khi thì đột nhiên hoảng hốt.

Cô bị bệnh, nhưng chưa từng nghĩ đến chuyện đi khám, thuận theo tự nhiên, tùy tiện để nó ra sao cũng được.

Thời điểm Lữ Hoàng Trung quay lại nhìn thấy cô đang ngồi trên ghế sa lon, chảy nước mắt xem tỉ vi, “Tại sao cô khóc?” Trên tỉ vi chiếu cảnh mẹ chồng độc ác và người chồng không thương vợ ngoại tình.

Thế này hèn gì khiến cho cô thấy cảnh sinh tình, “Không sao, anh về rồi” Lữ Hoàng Trung chính là chủ ngôi nhà này, cho nên lúc anh ta về, diệp giai liền nhanh chóng đứng lên, nhường chỗ cho chủ nhân nó.

“Cô đang làm gì thế, nghĩ xem chút nữa muốn ăn gì để tôi nấu” Hôn nay anh ta mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, chỉ tiếc là Diệp Tĩnh Gia không đói bụng.

“Không có gì, ngược lại là anh, tại sao mua nhiều đồ thế?” Cô vội vàng đi tới cầm giúp anh ta.

Nhìn Diệp Tĩnh Gia đã tốt hơn so với lúc nãy, “Cô xem tỉ vi đi, tôi nấu cơm đây” Nói xong anh ta liền vào phòng bếp, Diệp Tĩnh Gia muốn đi cùng anh ta nhưng bị anh ta từ chối.

Ở trước mặt Lữ Hoàng Trung, Diệp Tĩnh Gia không dám nói gì, cũng không có gì để nói, cô định sáng mai nhân lúc mẹ Hoắc không có ở nhà trở về nhà họ Hoắc lấy đồ, thuận tiện ly hôn.

Hiện tại cô không còn gì cả, Hoắc Minh Dương vừa tìm được Tô Thanh An, không có lý do gì mà không ly dị hết.

Chẳng qua cô không muốn để cho Lữ Hoàng Trung biết suy nghĩ của mình, cô không hy vọng chuyện gì của cô cũng liên quan đến Lữ Hoàng Trung, như vậy mà nói không công bằng đối với anh ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!