Chương 216
Nói ra thì, chẳng những cô không có tiền, còn là một cái rắm. Một người nợ nần đáng thương. Nếu không thể nhanh chóng kiếm được ba trăm ngàn, chuộc lại vòng ngọc của Mạc Lâm Kiêu, coi như cô lại nợ Mạc Lâm Kiêu thêm ba trăm ngàn! Con số này…quá khủng khiếp.
Trương Tiểu Phi dùng sức cần răng, xương cằm kẽo kẹt vang lên, rất rõ ràng, anh ta đang rối rắm chuyện gì đó, cuối cùng, trong ánh mắt không dám tin của Lâm Khiết Vy, anh ta chậm rãi quỳ xuống.
“Cô Lâm, tôi xin cô, xin cô hãy giúp tôi, con trai tôi bị ung thư máu đột phát cấp tính, cần nằm viện chữa trị!”
Lâm Khiết Vy trợn mắt, trong lòng vô cùng chán ghét những người hở chút là quỳ xuống, dùng đạo đức trói buộc người khác, cô cũng đâu phải thánh mẫu, bị tên này hại suýt nữa bị gia tộc gạch tên, lẽ nào anh ta chỉ xin lỗi, nhận sai, sau đó quỳ trước mặt cô, cô nhất định phải tha thứ đồng thời giúp đỡ anh ta sao?
“Tôi cho anh biết Trương Tiểu Phi, tôi đã hết tình hết nghĩa với bố con hai người rồi, vốn dĩ theo quy tắc trò chơi của anh Mạc, cái mạng của anh sẽ không còn, tôi đã tha cho anh, anh còn không biết đủ sao? Muốn quỳ, anh cứ việc quỳ đi! Dù sao người mất mặt không phải tội!”
Nói xong, Lâm Khiết Vy xoay người rời đi, nên làm gì thì làm đó.
Hứa Tịnh tò mò đánh giá Trương Tiểu Phi đang quỳ, không nhịn được hiếu kỳ, bước qua, hỏi: “Tôi nói này anh trai mặt đen, sao anh lại quỳ ở đây? Chỗ tôi còn hai trăm đồng, hay là anh lấy dùng trước, nhiều hơn nữa thì tôi không có đâu.”
Trương Tiểu Phi ngẩng đầu, mắt ngập nước: “Cám ơn chị, tôi không cần tiền, tôi muốn xin cô Lâm giúp con trai tôi nhập viện chữa trị, bây giờ phòng bệnh ở bệnh viện không còn trống, không chịu nhận con trai tôi.”
Một câu “cám ơn chị” đã hoàn toàn đắc tội Hứa Tịnh, cái gì mà chị chứ, cả nhà anh mới là chị!
Hứa Tịnh hung hăng trừng Trương Tiểu Phi, lạnh lùng châm chọc nói: “Vậy anh quỳ ở đây cũng vô ích, anh đến tòa nhà hành chính phía trước, quỳ trước cửa phòng làm việc phía đông lầu ba, chuyện này người có quyền lên tiếng nhất, chính là giám đốc bệnh viện chúng tôi. Y tá nhỏ bé như chúng tôi không có năng lực sắp xếp phòng bệnh cho người ta đâu”
Hứa Tịnh nói xong cũng xoay người đi mất.
Trương Tiểu Phi quỳ một lúc, nhìn thấy có quỳ tiếp cũng không có ích gì, dứt khoát đứng lên, phủi quần, nhìn sâu về phía phòng phối thuốc, sau đó rời đi.
Không ngờ Lâm Khiết Vy nhìn mặt lương thiện, cũng là một khúc xương cứng khó tiếp cận. Nếu khổ nhục kế không có tác dụng, xem ra phải nghĩ cách khác.
Phùng Thiên Long bảo người làm tóc chuyên dụng của anh ta đến tạo kiểu cho minh, anh ta lướt máy tính bảng, lựa chọn hôm nay nên mặc đồ gì, đứng bên cạnh là nhà thiết kế hình tượng của anh ta.
“Anh Phùng, anh xem anh muốn chọn bộ nào?” Thì ra hầu hạ Phùng thái tử, trước giờ cũng chưa từng phí sức như lúc này, anh ta vốn dĩ ăn mặc tùy tiện, nhưng bây giờ…soi mói khiến người ta muốn khóc.
“Có bộ nào mà sau khi mặc vào, vừa nhìn đã thấy là người tốt bị vu oan và uất ức?”
“Hả?” Nhà thiết kế hình tượng bị hỏi đến mặt đầy ngơ ngác.
“Cái này cũng không biết, anh cũng đừng làm nhà thiết kế rách nát gì nữa, cút!”
“Ở ơ ơ, anh Phùng anh Phùng! Tôi biết bộ nào, mặc vào tuyệt đ là người tốt!”
Nhà thiết kế hình tượng không muốn mất đi công việc này, chỉ đành căng da đầu điên cuồng nói dối. Đàn em từ ngoài đi vào, vẻ mặt âm u: “Anh Phùng, không ổn rồi!”
“Ông đây bây giờ ghét nhất ba chữ không ổn rồi, lại có tin xấu gì nữa?”
Phùng Thiên Long tức giận tiện tay ném máy tính bảng, dọa cho nhà thiết kế hình tượng nhảy ra trước, đỡ lấy máy tính bảng.
“Anh Phùng, trưa nay đặt cô Lâm đến nhà phục vụ, làm sao cũng không đặt được!”
“Cái gì!” Phùng Thiên Long kích động, trực tiếp bật dậy khỏi ghế, hại một nhúm tóc suýt nữa bị kéo đứt, trong đôi mắt hoa đào tràn ngập phẫn nộ: “Đám vô dụng các người, còn có thể làm gì được nữa, hẹn người đến nhà phục vụ cũng không xong! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì!”
Đàn em nói chuyện lắp bắp: “Vốn dĩ đã đặt được rồi, kết, kết quả bị người ta cướp đơn.” “Thứ gì thế? Cậu đùa với ông à? Mẹ nó cậu không biết cướp lại sao?”
“Cướp rồi, nhưng cướp không lại đối phương. Bên kia ra bao lì xì mười ngàn, chúng tôi không dám tự tiện quyết định, nên đến hỏi ý của anh”
Phùng Thiên Long tức đến chân mày nhảy dựng, bước qua nhấc chân đá: “Tôi đánh chết đám ngu các người! Ông đây thiếu chút tiền đó sao? Hỏi hỏi hỏi, hỏi cái quỷ ấy! Đi cướp! Đập tiền! Bất kể lì xì bao nhiêu tiền, ông đây cũng trả nổi! Nhất định phải cướp buổi trưa của vợ tôi về! Cướp không được, hừ, các người cứ đợi bị đánh gãy chân đi!” Cho nên, Hứa Tịnh và Lâm Khiết Vy đang trong thời gian nghỉ ngơi, vừa uống nước, vừa xem con số gia tăng của bao lì xì trên app, kinh ngạc không thôi. “Trời ơi, tài khoản có tên “Tôi rất sạch sẽ tôi rất ngoan ngoãn cả đời chỉ yêu một người” này, lại phát bao lì xì năm mươi ngàn!”
Đàn em run lên, sợ đến mức vâng dạ mấy tiếng, lảo đảo chạy đi.
Hứa Tịnh kinh ngạc đến suýt nữa đổ nước vào mũi, ánh mắt trừng to như cái chuông đồng.
Khóe môi Lâm Khiết Vy co rút, chỉ vào tên tài khoản quen thuộc: “Mạc Lâm Dương có phải điên rồi không, sao lại tăng lên sáu mươi ngàn?”
Chẳng phải chỉ đến nhà tiêm thuốc thôi sao, có cần vậy không, ai đi cũng như nhau mà, à khác nhau chứ, đổi lại là người khác, tiêm thuốc sẽ không đau như cô.
Hứa Tịnh la lên: “Trời ơi, một trăm ngàn rồi! Người này tăng lên một trăm ngàn rồi! Khiết Vy, “Tôi rất sạch sẽ tôi rất ngoan ngoãn cả đời chỉ yêu một người” rốt cuộc là ai?”
Lâm Khiết Vy mờ mịt lắc đầu: “Sao tớ biết được, có lẽ là kẻ điên. Trả giá cao như vậy, khiến tớ cảm thấy anh ta đang chơi đùa, không chừng sau khi tớ đi, anh ta sẽ không trả xu nào.”
Hứa Tịnh nặng nề gật đầu: “Hay là trưa nay tớ đi với cậu, tớ cũng cảm thấy thần kinh người này không bình thường. Tớ mang theo kéo phẫu thuật của chúng ta, một khi anh ta phát điên, sẽ cắt anh ta!”
Lâm Khiết Vy rất tán thành việc này, ánh mắt xinh đẹp cười thành vầng trăng khuyết: “Như vậy tốt quá rồi! Có cậu hộ giá cho tớ, không sợ gì nữa, kiếm được tiền, chúng ta chia đôi, mỗi người năm mươi ngàn!”
Hai cô gái hưng phấn đập tay nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!