Bây giờ đã là bảy giờ tối,tại khu chung cư cao cấp của Lạc Thành,ở vị trí cao nhất,nhìn qua cửa sổ có thể thấy thấp thoáng bóng người đàn ông.
Khẽ lắc ly bạc xỉu trong tay,ánh mắt Diệp Bắc Thần có chút xa xăm.Bầu trời hôm nay rất sáng,lộ ra ánh trăng tròn vành vạnh,từng mảng trăng sáng không ngừng hắt xuống giọt hơi sương còn đọng lại trên cây hoa lan dương vô cùng lấp lánh,tựa như những vì sao nho nhỏ vừa rơi xuống vậy.
Diệp Bắc Thần một thân quần tây,áo sơ mi đơn giản,hắn cúi xuống nhìn chất nước sóng sánh trong ly bạc xỉu,liền nhấp một ngụm.
Từ góc nghiêng có thể thấy rõ yết hầu của người đàn ông không ngừng di chuyển lên xuống hấp dẫn mê người.
Lúc này, Tịnh Vân mới từ trong phòng tắm đi ra,chiếc áo ngủ tơ tằm trên vai hơi tuột xuống lộ ra xương quai xanh xinh đẹp.
Đôi chân chần đi từng bước nhẹ nhàng,mái tóc còn chưa khô,thỉnh thoảng còn nhỏ vài giọt xuống sàn nhà,dưới ánh trăng mờ ảo lộ ra gương mặt yêu kiều diễm lệ,hướng Diệp Bắc Thần đứng bên cửa sổ đi tới.
Từ phía sau truyền tới giọng nói mềm mại dễ nghe:
– Bắc Thần,anh đừng lo lắng,mọi chuyện sẽ tốt thôi!
Nói xong liền đi tới phía sau ôm lấy eo Diệp Bắc Thần an ủi.
Cảm nhận được mùi thơm có chút nồng xộc thẳng vào mũi khiến Diệp Bắc Thần hơi khó chịu,đã qua nhiều năm hắn liền quen với mùi hương này,trước mặt Tịnh Vân cũng không có lộ ra vẻ chán ghét.Hắn liền xoay người,hai tay đặt lên vai Tịnh Vân,khuôn mặt lạnh lùng có vài phần dịu đi,hắn liền nói:
– Anh không sao,em đừng lo lắng,tới giờ rồi,anh phải đi rồi!
Nói xong thì buông cô ta ra lập tức rời đi,nhưng dường như lại bị cánh tay của Tịnh Vân níu lại.Diệp Bắc Thần cũng không đành lòng nhìn cô ta như vậy,hắn liền nâng cằm cô ta lên,hôn nhẹ lên trán âu yếm:
– Ngoan,ngủ sớm đi,anh sẽ sớm trở về!
– Vâng...
Giọng nói có vài phần yếu đuối,trông Tịnh Vân thật khiến người ta có cảm giác muốn nâng niu,bảo vệ cô ta. Tịnh Vân liền buông tay,nở nụ cười nhẹ gật đầu nhìn Diệp Bắc Thần.
Nhìn bóng lưng Diệp Bắc Thần khuất sau cánh cửa, nụ cười cô ta cũng tắt dần,khẽ chỉnh lại tâm trạng,đứng trước gương,khuôn mặt cô ta lập tức thay đổi, ánh mắt lộ ra tia quỷ dị,nội tâm méo mó đến đáng sợ.
Diệp Bắc Thần,tốt nhất là anh đừng trở về!
Sau cánh cửa,Diệp Bắc Thần từ từ cong khoé môi,tâm trạng tốt lên vài phần.
Thời điểm Diệp Bắc Thần tự mình lái xe tới nhà kho Diệp Thị đã là bảy giờ ba mươi. Đèn đuốc sáng trưng,có không ít người bên Đài truyền hình đã tới,bởi như Diệp Bắc Thần đã nói hồi sáng,sẽ có rất nhiều ánh mắt đang không ngừng quan sát Diệp Thị,nói chính xác hơn là xem Diệp Bắc Thần hắn sẽ biểu diễn như thế nào.
Chiếc xe màu đen bạc di chuyển chầm chậm rồi dừng lại trước đoàn người. Tối nay,Diệp Bắc Thần ăn mặc đơn giản,chỉ là quần tây và áo sơ mi trắng,kết hợp với gương mặt điển trai tạo nên tỉ lệ hoàn hảo đến mê người.Chỉ cần hắn không cười cũng đủ tạo thành sức mạnh nhấn chìm đối phương.
Thấy Diệp Bắc Thần sắp sửa đi tới,trên gương mặt lạnh lùng còn mang theo hơi thở cấm dục. Lúc này, một vị đàn ông khoảng chừng ba mươi bước tới trước mặt hắn cười hỏi:
– Chào Diệp Tổng,tôi là Chu Tử Nam,hôm nay tôi sẽ trực tiếp phỏng vấn anh.
Nghe xong,Diệp Bắc Thần không khỏi nhíu mày,cũng không quan tâm tới tên đối phương,giọng điệu có chút nghi ngờ:
– Anh chắc là sẽ muốn phỏng vấn tôi.
Người trước mặt hắn không phải người hồi sáng hắn chỉ định. Xem ra có người giở trò không muốn hắn tốt đi,chỉ e là cậu nhóc kia lành ít dữ nhiều.
Diệp Bắc Thần mỉm cười rất nhẹ,nhưng lại khiến người ta có cảm giác sợ hãi không nói nên lời. Chu Tử Nam làm việc ở Đài truyền hình nhiều năm,chưa có nhân vật nào mà hắn chưa từng gặp qua,kể cả loại người khó đối phó hắn cũng không nể nang gì,nhưng trước mặt hắn lúc này lại chính là Diệp Bắc Thần trong lời đồn.
Trước giờ,Diệp Bắc Thần chưa từng nhận phỏng vấn bất kỳ tin tức nào,lần này,hiếm hoi lắm mới khiến hắn trực tiếp ra mặt,hiển nhiên Chu Tử Nam cũng như bao người khác đều muốn phỏng vấn Diệp Bắc Thần,hơn nữa có người muốn anh ta phải làm khó Diệp Bắc Thần,nếu thuận lợi sẽ có thể thăng tiến,địa vị của anh ta ở nhà họ Chu cũng sẽ không bị xem thường.
Chu Tử Nam liền cất giấu đi tâm tư,ánh mắt không một chút dao động,nhìn thẳng Diệp Bắc Thần đáp:
– Diệp Tổng,vốn là An Nhã sẽ phỏng vấn anh,có điều đột nhiên chúng tôi lại không liên lạc được nên tôi đành thay cậu ta trực tiếp phỏng vấn anh,mong Diệp Tổng cứ tự tin là được....Dù sao... ai phỏng vấn cũng như nhau.
Khoé miệng khẽ cong lên một nụ cười nhạt,Diệp Bắc Thần hiểu rõ ý đồ của đối phương nhưng không trực tiếp vạch trần.
Nếu đã vậy,anh cũng muốn cược xem là ai đứng sau những màn này,chỉ với mỗi con kiến như Tịnh Trung,hắn cũng không có lá gan dám đối đầu anh.Có người đã mất công sắp xếp cùng hắn diễn kịch thì hắn phải phối hợp diễn thôi.
Đột nhiên một giọng nói vang lên liền cắt đứt suy nghĩ hai người:
– Anh Chu,đạo cụ chuẩn bị xong rồi,có thể phát sóng trực tiếp.
Chu Tử Nam khẽ liếc đồng hồ trên tay,phát hiện đã là tám giờ tối.Hắn nhìn Diệp Bắc Thần mỉm cười ôn hoà:
– Diệp tổng mời...
Máy quay bắt đầu lia tới vị trí của Diệp Bắc Thần và Chu Tử Nam đang đứng.
Trên mạng đã bắt đầu một phen oanh tạc,tất cả đều hướng tới Diệp thị mà bàn luận,thường ngày mọi người đều quan tâm tới tin tức giải trí,cũng không có để ý tới thị trường Dược phẩm cho lắm,bởi đa số người dùng thường nghĩ tới khi bị bệnh mới bắt đầu lo lắng. Hầu hết ai cũng đều nghĩ,thương hiệu càng nổi tiếng thì tác dụng của thuốc lại càng hiệu quả,cho nên đối mặt với tin tức lần này,có không ít người bắt đầu nghi ngờ đối với ngành dược phẩm.
Có điều,dược phẩm mà nói là một ngành liên quan trực tiếp đến sức khoẻ,thậm chí là tính mạng của người tiêu dùng nên không thể chủ quan được.
Trong thời buổi cạnh tranh như ngày hiện nay,đã xuất hiện không ít các mặt hàng nhái,kém chất lượng không riêng gì ngành dược,cho nên vấn đề về chất lượng sản phẩm luôn là ưu tiên hàng đầu đối với người tiêu dùng.
Chu Tử Nam nhìn về phía ống kính,phong thái hết sức chuyên nghiệp,giọng trầm ấm liền vang lên:
– Kính chào quý khán giả,tôi là Chu Tử Nam,rất vui được gặp lại mọi người trong bản tin thường trực buổi tối...
Anh ta hướng tới ống kính liền nở một nụ cười nhẹ,tiếp tục nói:
– Có điều ngày hôm nay sẽ là một bản tin vô cùng đặc biệt,tôi nghĩ hẳn là vừa rồi trên mạng đã xuất hiện không ít thông tin thất thiệt về ngành Dược phẩm,liên quan trực tiếp tới danh tiếng của tập đoàn dược phẩm Diệp Thị,cho nên hôm nay đích thân tổng giám đốc của Diệp Thị sẽ giải thích rõ ràng cho mọi người....
Anh ta còn không quên nhấn mạnh:
– Tôi hy vọng là mọi người sẽ không bị nhan sắc của Diệp tổng làm mất đi tính đánh giá chủ quan của mình nha...
Lời nói mang theo tính đùa cợt nhưng lại vô cùng ý tứ. Ánh mắt Chu Tử Nam liền hướng tới Diệp Bắc Thần đang đứng cạnh cao hơn anh ta nửa cái đầu:
– Diệp Tổng,nghe nói lô thuốc giả lần này là do Lâm gia cung cấp?
Rất nhanh,máy quay liền hướng tới Diệp Bắc Thần,trong máy quay sắc mặt hắn vẫn rất điềm tĩnh,trong con mắt lộ ra sự tự tin mà hiếm ai có được.Khẽ nở một nụ cười hiếm hoi,giọng nói trầm thấp vang lên làm người ta rung động một phen:
– Đối với sự việc lần này,Diệp Bắc Thần tôi đây cũng cảm thấy vô cùng áy náy,hơn nữa lại một lần khẳng định về vấn đề của Diệp Thị.Đó không chỉ là sự uy tín mà còn là sự tác trách trong quá trình quản lý và tác nghiệp*.
*Tác nghiệp là quá trình thực hiện, hoàn thành các công việc theo chuyên môn của nhân viên.
Một mặt vừa biểu hiện sự áy náy,còn nêu ra vấn đề nghiêm trọng trong khâu quản lý của Diệp Bắc Thần khiến người ta không khỏi nghi ngờ.Bởi Diệp Bắc Thần trước giờ luôn được giới doanh nhân đánh giá cao về sự chuyên nghiệp cũng như tác phong hành sự cẩn trọng,tỉ mỉ,sẽ không có lý nào một người như hắn lại để xảy ra sơ xuất,cũng có thể nói cách khác là có người muốn gài bẫy Diệp Thị.
Sắc mặt Chu Tử Nam nhất thời có chút căng thẳng,nhưng đối diện với ống kính,anh ta vẫn rất điềm nhiên mà nở nụ cười:
–Nếu theo như Diệp tổng nói thì số lô thuốc này hẳn là trách nhiệm thuộc về sự quản lý tác trách của anh?
Khẽ gật gù,Diệp Bắc Thần một thân ưu nhã,hắn liền từ tốn nói:
– Đúng vậy, trước khi cung ứng sản phẩm ra thị trường thì đa số thuốc của Diệp Thị đều sẽ được đưa tới Viện kiểm nghiệm thuốc trung ương,sau khi xác định thuốc không có vấn đề thì mới đưa ra thị trường.
Lời vừa nói ra nổi lên không ít ý kiến đồng tình,ngay lập tức liền phê phán ngành y tế làm chưa tốt,cái này còn không phải là rất nghiêm trọng sao.
Diệp Bắc Thần quả nhiên cao tay,có thể thay đổi hướng dư luận về khâu quản lý ngành y tế.Ý muốn nói cho dù Diệp Bắc Thần hắn có sản xuất ra thuốc giả nhưng nếu bộ y tế làm ngơ thì lô thuốc này vẫn có thể đưa ra thị trường tiêu thụ mà người dùng không hề biết.