Chương 749:
Vì Thịnh Dịch Hàn giúp Hạ Mộng Nhiên mở phòng giao dịch bất động sản mà gần đây cô ta cũng đang nhăm nhe tìm đến trung tâm tài chính hàng đầu là KW để huy động một khoản tiền lớn. Hiện tại ngành bất động sản ở Hải Thành không ngừng tăng trưởng, nếu Hạ Mộng Nhiên có thể có được khoản vốn này thì đúng là chỉ trong thời gian ngắn cũng có được chút tư cách để có thể đối phó với Tập đoàn MN, ít nhất là có thể kiếm được ít lợi nhuận trong ngành địa ốc.
Vì Hạ Mộng Nhiên thèm thuồng nên Hạ Mộc Ngôn cũng không định bỏ qua khoản vốn này.
Một tuần sau, bà Từ, người phụ trách của trung tâm tài chính KW đến Hải Thành. Hạ Mộng Nhiên nhận được tin báo từ Thịnh Dịch Hàn liền nhân danh Tập đoàn Thịnh thị hẹn gặp bà Từ để trò chuyện xem có thể bàn đến chuyện huy động khoản vốn đầu tư này không.
Nhưng Hạ Mộng Nhiên không ngờ khi còn ở nước ngoài thì bà Từ cũng đã thông báo cho Tập đoàn MN, hẹn gặp Hạ Mộc Ngôn. Khi biết được Hạ Mộng Nhiên và Hạ Mộc Ngôn là chị em ruột, bà Từ lại tiện thể xếp lịch cho cả ba người cùng gặp nhau tại World Trade Center ở Hải Thành.
Bà Từ là một phụ nữ trạc năm mươi tuổi, cũng được xem là một nữ doanh nhân thành công khá nổi tiếng trong giới tài chính. Bà hẹn hai cô gái trẻ tuổi cùng nhau đi shopping tất nhiên đều do bản tính trời sinh của phái nữ. Dù có bao nhiêu tuổi thì đi dạo phố shopping cũng là cách phụ nữ tâm sự nói chuyện tốt nhất.
Khi còn ở Luân Đôn, Hạ Mộc Ngôn và bà Từ đã từng gặp nhau, xem như cũng có chút quen biết. Sau khi biết được bà Từ mời Hạ Mộng Nhiên cùng đi shopping, Hạ Mộc Ngôn cũng nhận ra bà ta muốn đánh giá xem giữa hai chị em rốt cuộc khác nhau như thế nào. Chắc có lẽ bà ta muốn xem thử xem ai được lòng bà ta hơn. Dù sao đi nữa hai chị em họ cũng đều là những người đầu tư kinh doanh trong cùng một ngành, chỉ cần có tiền thì rót vốn cho bên nào cũng được. Huống hồ Hạ Mộc Ngôn cũng không hề thiếu nhà đầu tư, nên bà Tư vẫn còn chút băn khoăn.
Hạ Mộng Nhiên thì ngược lại, khi cô ta biết bà Từ lại mời cả Hạ Mộc Ngôn đi dạo phố thì vô cùng tức giận. Hơn nữa vì cô ta phải chịu sức ép từ Hạ Mộc Ngôn quá lâu, lại thêm vừa rồi bị mất mặt nhiều lần ở khu nghỉ mát, lần này cô ta thật sự không muốn bị hào quang của Hạ Mộc Ngôn làm lu mờ, nên đã cố tình diện trang phục thật lộng lẫy, quyết tâm chiếm ưu thế.
Hạ Mộng Nhiên sợ mình đi muộn nên cố tình đến World Trade Center sớm một tiếng. Nhân lúc bà Từ chưa đến thì cô quyết định đi vào trong dạo một vòng, mua được một chiếc đồng hồ hơn một triệu, định bụng tặng cho bà Từ.
Cuối cùng cũng đến giờ hẹn, Hạ Mộng Nhiên đứng đợi ở cửa World Trade Center thì nhìn thấy Hạ Mộc Ngôn và bà Từ cùng nhau từ trên xe bước xuống. Rõ ràng Hạ Mộc Ngôn là người tìm đến bà Từ để xin vốn đầu tư, vậy mà giờ lại ngồi trên xe bà Từ.
Hạ Mộng Nhiên hít vào một hơi thật mạnh, khi Hạ Mộc Ngôn và bà Từ cùng xuống xe thì vội vàng tươi cười bước đến đón: “Bà Từ, xin chào, tôi là Hạ Mộng Nhiên, người phụ trách Phòng giao dịch Bất động sản trực thuộc Thịnh thị. Lần đầu gặp mặt nên tôi đến sớm một chút để chờ, không ngờ bà Từ cực kỳ đúng giờ.”
Bà Từ nhìn cô ta rồi thân thiện cười, liếc nhìn Hạ Mộc Ngôn đang bước đến từ phía sau: “Buổi sáng tôi đi họp ở Sở Tài chính thành phố, trong ngờ lại gặp Tổng Giám đốc Hạ. May nhờ Tổng Giám đốc Hạ nhắc nhở cái hẹn chiều nay rồi cùng đến đây với tôi. Nếu không, với trí nhớ của tôi thì chắc hai cô còn đang phải đứng đây đợi lâu đấy.”
Hạ Mộng Nhiên vẫn giữ nụ cười tươi: “Vậy sao? Tôi cứ thắc mắc sao Tổng Giám đốc Hạ lại ngồi cùng xe với bà Từ mà không tự lái xe đi…”
Hạ Mộc Ngôn không có ý định quanh quẩn bên cạnh bà Từ. Sau khi bước lên bậc thang cẩm thạch trước cửa trung tâm thương mại, cô nhìn Hạ Mộng Nhiên diện toàn trang phục thương hiệu lớn thì mới buông một câu: “Mộng Nhiên, cô đắp hết của cải trong nhà lên người mình đấy à? Hôm nay trời rất nóng, cô còn phải mặc cả áo khoác lửng của Channel sao? Có phải cô hiểu lầm gì đó với cái thời tiết ba lăm độ này không?”
Bà Từ cũng mỉm cười nhìn Hạ Mộng Nhiên. Dù sao bà ta cũng không hiểu tính tình Hạ Mộng Nhiên thế nào, chỉ cho là hai chị em đang chòng ghẹo nhau, nên nói như bắc một bậc thang cho Hạ Mộng Nhiên đi xuống: “Có phải Mộng Nhiên sợ ánh nắng không? Vì da cô mẫn cảm với tia UV nên trời nóng như vậy mà vẫn phải mặc áo khoác?”
Hạ Mộng Nhiên nhìn thấy bậc thang thì lập tức tranh thủ leo xuống: “Đúng là tôi rất sợ bị nắng chiếu vào, không dám lộ liễu như Tổng Giám đốc Hạ. Trước kia tôi phơi nắng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cho nên cứ đến thời tiết này là tôi sẽ mặc nhiều một chút.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!