Chương 1385:
Vừa mới bắt đầu Lệ Nam Hành dường như thấy hơi đau, song anh lại không nói gì, chỉ để tùy cô nắn bóp. Sau mười phút xoa bóp, Phong Lăng tìm được quy luật và phương hướng mát xa, mặc dù biểu cảm trêи mặt anh không rõ ràng, nhưng ít nhiều cũng có thể nhìn ra được khi nào anh đau hay là thoải mái nên cô cứ căn cứ vào quy luật lúc anh dễ chịu mà làm.
Lệ Nam Hành nhìn cô liên tục ấn, bóp trêи cổ tay mình, không bao lâu sau, đột nhiên giơ tay kia lên kéo cô tới bên người: “Ngồi xuống.”
“Tôi đang giúp anh xoa bóp…”
“Ngồi xuống xoa!”
Tư thế ngồi xuống như vậy thật sự là dựa vào nhau quá gần, Phong Lăng hơi tiến lại gần, tiếp tục giúp anh cẩn thận xoa bóp, vừa xoa vừa thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của anh, xác định anh thật sự thoải mái mới yên tâm.
Người đàn ông liếc nhìn mái tóc của cô, bỗng nhiên nói: “Lâu rồi cậu chưa cắt tóc hả?”
Đúng là một thời gian dài rồi Phong Lăng không hề cắt tóc. Đợt trước có quá nhiều chuyện xảy ra, cô không có thời gian đi cắt, bây giờ độ dài đã quá mang tai, đúng là hơi dài rồi.
“Ừm.” Cô trả lời một tiếng, giơ tay lên vén tóc về phía sau tai một chút.
Chỉ là một động tác theo thói quen mà lại khiến ánh mắt của người đàn ông tối sầm lại.
Hai hôm nay, hai người ngủ chung một giường khiến Phong Lăng cũng bớt được phần nào cảm giác đề phong Lệ Nam Hành. Một người bình thường rất ít tiếp xúc với người khác như cô đang dần thích ứng với việc bên cạnh mình có người khác, nhưng cô cũng chỉ thích ứng duy nhất với sự tồn tại của Lệ Nam Hành mà thôi.
Mùi hương mát lạnh của người đàn ông phảng phất xen lẫn một thứ gì đó khiến bản năng phụ nữ trong cô bỗng có cảm giác an toàn. Cô cũng không tìm hiểu kỹ nhưng thật sự không quá chú ý tới người đàn ông bên cạnh vẫn luôn nhìn mình khi cô xoa bóp giúp anh.
Phong Lăng xoa bóp một hồi đến khi tay cô cảm thấy hơi mỏi thì mới giúp anh chườm nóng tay thêm lần nữa. Sau đó, Phong Lăng đứng lên, trải giường chiếu, động tác tự nhiên giống như hai người đã là đôi vợ chồng già ngủ chung chăn gối không biết bao nhiêu năm.
Thấy Phong Lăng dường như đã quen, hơn nữa cũng không còn công khai kháng cự khi mình tới gần như trước nữa, khóe môi Lệ Nam Hành cong lên, anh muốn cười nhưng vẫn nhịn xuống, ý cười như có như không. Lúc Phong Lăng quay đầu lại nhìn anh, khuôn mặt người đàn ông đã hờ hững như trước.
…
Tam Bàn nằm ở trêи giường suốt năm ngày, thật ra anh ta đã tỉnh lại từ hai ngày trước, thế nhưng anh ta vẫn lười biếng, nói cả người đều khó chịu.
Đến ngày thứ năm, Tam Bàn mới lại tràn đầy sức sống, hô hào ầm ĩ rằng mấy ngày này bị bệnh đều ăn uống quá thanh đạm nên giờ muốn ăn thịt nướng, còn muốn ăn cá nướng, nói ngày đó mình rơi vào trong sông băng đã tìm được kinh nghiệm, lần sau anh ta nhất định sẽ không đứng ở vị trí bên cạnh nữa, mà sẽ né ra một khoảng cách và góc độ nhất định.
Cả đoàn vốn đã không định cân nhắc tới vấn đề bắt cá gì đó nữa, ngày hôm đó thật sự quá nguy hiểm, lại thêm chuyện của Tam Bàn, lúc đầu họ đều cho rằng Tam Bàn sẽ cạch đến già.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!