Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1384:

 

Cô đi tìm quần áo thay sau khi tắm cho anh, vẫn là áo phông ôm dáng mà bình thường anh hay mặc bên trong, chẳng qua chiếc này là màu xám đậm. Bình thường, cô thấy anh hay mặc màu đen hơn, thỉnh thoảng cũng có lúc anh mặc áo may ô màu trắng, chắc là vì bình thường cũng rất ít khi vào phòng của anh, nên số lần thấy anh mặc màu sắc khác cũng không nhiều.

 

Phong Lăng cầm quần áo đi vào, thấy người đàn ông rất đường hoàng để trần nửa người trêи, đứng đó đợi mình, giống như chờ cô tới hầu hạ là một chuyện rất đương nhiên vậy.

 

Cô đi vào vừa định cầm quần áo đưa cho anh, lại thấy thứ quấn trêи cổ tay người đàn ông, cuối cùng vẫn đi qua cầm quần áo mặc vào cho anh. Động tác mặc quần áo vào và động tác cởi quần áo ra ban nãy trái ngược nhau, một động tác vén lên trêи, một động tác kéo nhẹ xuống phía dưới, nhưng cơ bản đều là gần như phải tựa vào ngực người đàn ông.

 

Rốt cuộc cũng giúp anh mặc quần áo xong, Phong Lăng đang muốn lùi ra, nhưng không ngờ người đàn ông trước mặt không biết từ bao giờ cứ cúi đầu nhìn cô, lúc cô đang muốn lùi lại thì bỗng nhiên anh lại tiến thẳng lên trước một bước. Cô lùi thêm một bước nữa theo bản năng, người đàn ông lại tiến thêm một bước về phía trước, mãi đến khi lưng cô đụng vào vách ngăn thô sơ được dựng lên làm cửa phòng tắm trong góc phòng.

 

Khi không thể lùi tiếp được nữa, cảnh tượng từng xảy ra ở trong phòng của anh đêm đó lại xuất hiện khiến Phong Lăng bỗng trở nên căng thẳng, vội vàng muốn tách ra. Trong chớp mắt này, người đàn ông lại cúi đầu xuống giống như muốn hôn cô, cô lập tức quay mặt sang hướng khác, môi người đàn ông chỉ sượt nhẹ qua bên tai cô.

 

Lệ Nam Hành cúi đầu nhìn động tác quay đầu của cô bằng ánh mắt sâu thẳm, nhưng lại không tiếp tục có động tác khác.

 

Cô giơ tay lên, suy nghĩ một chút rồi vẫn đẩy chỗ bên hông anh ra: “Lão đại, nếu anh đứng không vững thì tôi dìu anh ra ngoài.”

 

Cô nói xong thì cúi đầu, giả vờ không phát hiện tia tối tăm trong mắt anh, giơ tay lên bày ra tư thế muốn đỡ anh.

 

Người đàn ông cúi đầu, trông thấy vẻ mặt này của cô, vừa rồi, có giây lát, anh thật sự rất muốn hôn cô một cái, nhưng nghĩ đến việc cổ tay mình còn bị thương, tạm thời vẫn cần cô chăm sóc, nếu mình trêu chọc thì cô sẽ lại tức giơ súng nhắm vào anh. Hiện tại anh cũng không chắc mình có thể cạy tay của cô ra trong một khoảng thời gian ngắn hay không. Suy cho cùng một tay đúng là vẫn không bằng hai tay, dù cho Phong Lăng có gầy hơn đi chăng nữa thì thể lực của cô cũng là do anh huấn luyện ra, cô có mạnh hay không, anh biết rất rõ.

 

Lệ Nam Hành đứng thẳng người lên, không tiếp tục cúi người, đè ép cô nữa. Phong Lăng có khoảng trống thì dìu anh ra ngoài, lúc đi tới bên giường, cô mới chợt nhớ ra, anh chỉ không thể dùng sức ở cổ tay mà thôi, cũng không phải là chân bị thương, cô đỡ làm gì chứ?

 

Phong Lăng chợt rút tay về, ngẩng mặt lên đã thấy người đàn ông ngồi bên giường nhìn mình, cười như không cười.

 

Cô lại nhanh chóng đổi chủ đề: “Lão đại, anh nghỉ ngơi trước đi, tôi lại qua xem Tam Bàn thế nào…”

 

“Không phải cậu mới đi xem rồi sao? Lại muốn đi thêm lần nữa?”

 

“À, đúng, tôi vừa đi xem rồi…”

 

Thấy bộ dạng đứng ở bên giường không biết phải làm gì tiếp theo của cô, Lệ Nam Hành không nói thêm gì nữa, anh giơ cái tay không bị thương lên tùy ý gạt tóc mình, sau đó thản nhiên nói: “Lần trước ở cửa phòng y tế, cậu có thấy Văn Nhạc Tình giúp tôi xoa bóp như thế nào không?”

 

Phong Lăng hồi tưởng một chút: “Có nhớ đại khái.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!