Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1299:

 

“Bỏ cái gì?” Phong Lăng vẫn chưa kịp hoàn hồn lại, sững sờ hỏi một câu.

 

Người đàn ông liếc cô, ánh mắt mang theo ý tứ sâu xa: “Không rõ, nhưng mà nước này hơi ngọt.”

 

“Ngọt sao?” Phong Lăng nghi hoặc cũng nhấp nhấp môi, thử một hồi rồi nói: “Có đâu, là mùi vị bình thường của nước thôi mà.”

 

Thấy Lệ Nam Hành chẳng nói chẳng rằng, Phong Lăng không hiểu sao lại thấy rùng mình, không nói được là cảm giác gì, chỉ là trong phút chốc bản năng muốn né tránh ánh mắt anh. Cô xoay người đi đến máy nước rót nửa cốc, lại uống một ngụm, sau đó để cốc xuống, xoay lại liếm giọt nước bên khóe môi, nói: “Vẫn là vị bình thường mà.”

 

Ý lão đại ám chỉ nước này bị bỏ thuốc gì vào à?

 

Mỗi một thành viên của căn cứ đều nên có sự đề phòng nhạy bén. Nếu có ai đó bỏ gì vào máy nước trong phòng bệnh cô, xem ra cô phải tra xét bác sĩ cùng y tá thường xuyên ra vào nơi này rồi.

 

Nhưng mùi vị không có vấn đề. Cô lại nhìn về phía Lệ lão đại, trông biểu cảm của anh thì có vẻ không giống như cô nghĩ.

 

Phong Lăng liếm môi: “Lão đại?”

 

Lệ Nam Hành nhìn thiếu niên có khuôn mặt mộc mạc hiếm khi lộ ra biểu cảm mờ mịt, còn có hành động thỉnh thoảng liếm cánh môi của cô, thật sự mê người vô cùng.

 

Không ngờ anh lại có cảm giác muốn đi tới hôn cậu ta một cái.

 

Lệ Nam Hành dời ánh mắt, nghiêng đầu ra ngoài cửa sổ, ánh mắt sâu xa nhìn màn mưa bên ngoài, sau đó lại nhìn đồng hồ, nói: “Vừa rồi Tiểu Hứa đã trở về, tôi gặp được cậu ta ở bên ngoài. Đêm nay cậu ta vẫn ở trong phòng nghỉ, tôi ở phòng bệnh này.”

 

Lúc Phong Lăng nghe lão đại nói muốn ở lại phòng bệnh của cô, ánh mắt không nhịn được mà nhìn phòng tắm.

 

Lệ Nam Hành quay đầu trông thấy nét mặt của cô, lập tức lạnh lùng nói: “Cậu nghĩ tôi sẽ tắm rửa ở đây nữa chắc? Cậu cho rằng tôi có đam mê bị nhìn lén à? Cậu đừng có mơ.”

 

Phong Lăng oán thầm: lão đại, ý của tôi không phải vậy mà…

 

“Trước khi trở lại tôi có tắm qua rồi, lúc nãy đã thay quần áo, tối nay cứ vậy đi.” Giọng nói của người đàn ông thản nhiên, lạnh lùng, “Nhưng mà lần trước ngủ ở cái sofa này thật khó chịu, bỗng nhiên bị Tiểu Hứa gọi tới, bây giờ Tiểu Hứa trở lại rồi, ngay cả chỗ nghỉ ngơi bình thường cho tôi cũng không có.”

 

Phong Lăng theo bản năng chỉ giường bệnh của mình, nhưng mà nghĩ đến lần trước lão đại nói mình rủa anh ngủ giường bệnh, nên chỉ chỉ tay chứ không nói gì.

 

Trái lại, ánh mắt sắc bén của Lệ Nam Hành thoáng nhìn qua chỗ cô chỉ tay: “Để tôi ngủ giường của cậu?”

 

Phong Lăng cười đáp: “Nếu lão đại không ngại đây là giường bệnh thì tất nhiên…”

 

Lệ Nam Hành đảo mắt như có điều suy nghĩ, nhìn giường bệnh của cô một chút, đột nhiên đứng dậy đi tới. Sau khi lượn quanh giường một vòng, vẻ mặt nghiêm túc đánh giá kích thước của giường, thản nhiên nói: “Chỉ là ngủ mà thôi, cũng không cần quá để ý, nhưng mà hai người chúng ngủ trên cái giường này có chật quá không?”

 

Hai người cùng ngủ?

 

Ý là muốn ngủ cùng cô á?

 

Phong Lăng: “…?”

 

Lão đại, cái giường này mà ngủ hai người thì thật sự hơi chật đấy, tôi ngủ ghế sofa cũng được.

 

Cô rất muốn nói lại câu đó, nhưng hình như trước kia nó cũng chưa bao giờ có tác dụng.

 

Lời nói vốn đã đến đầu môi nhưng còn chưa kịp nói ra, Lệ Nam Hành đã nằm xuống, tay vỗ vỗ chỗ trống còn lại ở trên giường, nghiêng đầu nhìn cô: “Đến nằm thử xem.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!