Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1211:

 

Ngay vào lúc Phong Lăng quyết đoán định mở cửa nhảy ra bên ngoài thì một tên khác từ bên trong xông ra, phối hợp chĩa nòng súng vào người cô.

 

Nếu như nhảy xe thì sẽ mất đi cánh cửa che chắn, nhất định cô sẽ bị trúng đạn. Nếu cô không nhảy khỏi xe thì một khi thùng nhiên liệu bị nổ, cô cũng sẽ gặp nguy hiểm.

 

Ngay vào lúc nghìn cân treo sợi tóc, tiếng súng đột nhiên vang lên cách Phong Lăng không xa. Ánh mắt Phong Lăng khựng lại, cô ngước mắt lên nhìn thấy hai tên vừa xông ra lúc nãy đồng thời bị một phát súng bắn xuyên qua, viên đạn xuyên thẳng qua đầu của một tên, rồi bay thẳng đến ngực của tên còn lại, hai tên đều ngã xuống đất.

 

Cô quay phắt người lại, nhìn về hướng vang lên tiếng súng.

 

Cô thấy chiếc xe Hummer cao lớn màu đen kia không biết được lái đến đây từ khi nào. Đừng nói là đám người đó không chú ý, ngay cả cô cũng không để ý đến sự xuất hiện của chiếc xe.

 

Nhìn thấy Lệ Nam Hành không cảm xúc cầm cây súng trong tay, giống như phát súng vừa rồi chỉ là một phát súng vô cùng đơn giản, như nhắm vào bia ngắm mà bắn thôi. Nét mặt anh không hề thay đổi, nhưng rõ ràng anh đã cứu mạng cô trong nháy mắt.

 

Ngày thường Phong Lăng đã quen nhìn dáng vẻ đầy khí chất bá đạo mà cố chấp của Lệ lão đại, trước giờ anh vẫn luôn không vừa mắt cô.

 

Nhưng Lệ Nam Hành lúc này dường như mới thật sự là anh.

 

Gương mặt hờ hững lạnh nhạt cao quý, bắn súng ung dung thản nhiên, đối với mỗi kẻ địch mà nói, quả thật là rất đáng sợ.

 

Chiếc xe Phong Lăng đang lái đã bị xịt lốp, không thể lái được nữa.

 

Cô im lặng một lát rồi bước xuống xe, đi thẳng về phía Nam Hành.

 

“Lão đại, xe hỏng rồi, ở đây là khu hoang vu vắng vẻ, lại cách căn cứ rất xa, anh cho tôi đi nhờ xe về được không?” Phong Lăng hoàn toàn không hề thấy sợ hãi dù vừa rồi suýt chút nữa đã mất mạng dưới nòng súng của hai tên kia. Nụ cười trong mắt cô trong sáng hồn nhiên, vì dường như cô vô tình phát hiện ra, Lệ lão đại ẩn giấu rất nhiều tính cách khác nhau. Cô bỗng cảm thấy con người này vốn cũng không khiến người ta thấy chán ghét mấy.

 

Nam Hành lạnh nhạt thờ ơ liếc nhìn cô: “Không phải một mình cậu có thể giải quyết được sao? Chuyện vừa rồi là như thế nào?”

 

Phong Lăng bình tĩnh cười nói: “Lỗ hổng duy nhất trong kế hoạch là tôi không biết thật ra bình nhiên liệu của chiếc xe đó còn bao nhiêu xăng. Dù sao xe đó là do bọn họ lái đến, tôi không kiểm tra thùng nhiên liệu, không chắc nó có phát nổ ngay sau khi bị bắn vào không. Lần sau tôi sẽ chú ý.”

 

“Chi tiết quyết định thành bại, điều mà cậu sơ suất bỏ qua có thể là nguyên nhân khiến cậu mất mạng.”

 

“Tôi sẽ nhớ kỹ, lão đại.” Ánh mắt Phong Lăng thành khẩn: “Giờ anh có thể đưa tôi về căn cứ được chưa?”

 

Nam Hành lại lạnh nhạt nhìn cô một cái, cũng không muốn phí lời với cô nữa, lạnh lùng nói: “Lên xe đi.”

 

***

 

Nam Hành lái xe chở Phong Lăng về căn cứ. Anh em trong căn cứ tận mắt chứng kiến Phong Lăng bước xuống từ xe của Lệ lão đại.

 

Hơn nữa Lệ lão đại còn làm tài xế, Phong Lăng xuống xe thì đi thẳng vào trại huấn luyện của đội một.

 

Sự đối đãi này cũng coi như có một không hai trong căn cứ này rồi đấy.

 

Thường ngày khi ra ngoài lão đại đều có tài xế riêng, anh ngồi ở phía sau. Bây giờ Lệ lão đại lại lái xe, Phong Lăng ngồi ở bên cạnh?

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!