Một buổi sáng sớm hôm nào đó, Ninh Tịch vừa xuống lầu thì thấy một cảnh đã lâu không thấy.
Bánh bao lớn cùng bánh bao nhỏ ngồi đối diện nhau trên bàn ăn - một tòa băng sơn cùng với một cái tiểu băng sơn trừng mắt đấu nhau.
Tình huống gì đây?
Lâu lắm rồi hai cha con mới nháo thế này.
“Hai người làm sao thế?” Ninh Tịch nghi ngờ hỏi.
Nghe được giọng của Ninh Tịch, bánh bao nhỏ y như tìm được cứu tinh lập tức ôm chặt lấy chân cô, sau đó cảnh giác nhìn chằm chằm Lục Đình Kiêu, bộ dáng như thể sợ Lục Đình Kiêu bán nhóc đi không bằng.
Ninh Tịch ôm Tiểu Bảo dỗ dành một chút sau đó nhìn về phía Lục Đình Kiêu: “Lục Đình Kiêu, có chuyện gì vậy?”
Lục Đình Kiêu giương mắt nói: “Chuẩn bị đưa Tiểu Bảo qua chỗ cha mẹ tôi ở mấy ngày, hai ông bà lâu chưa gặp cháu, rất nhớ nó.”
“Hóa ra là vậy!” Ninh Tịch gật đầu.
Bánh bao nhỏ vội vàng nhìn cô, đôi mắt to tròn long la long lanh, ngân ngấn nước.
Vì thế Ninh Tịch lập tức mềm lòng, gãi đầu nhìn Lục Đình Kiêu: “Cái này, có biện pháp khác không?”
Lục Đình Kiêu liếc cô một cái: “Có, để cha mẹ tôi đến đây ở mấy ngày.”
“Ợ... vẫn là đưa Tiểu Bảo đi đi” Ninh Tịch quả quyết nói.
Thật xin lỗi bánh bao nhỏ, cô cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ thôi.
Tiểu Bảo nhất thời bị đả kích rất lớn, vẻ mặt như thể cha không thương mẹ không đau lạch bạch chạy lên lầu trốn vào phòng.
“Ách...” Ninh Tịch cười khan một tiếng: “Này... tôi đi khuyên thằng bé một chút!”
“Ừ.”
Ninh Tịch gõ cửa phòng Tiểu Bảo.
“Bảo bối à, mở cửa cho cô được không?”
Trong phòng không có phản ứng~
“Thật sự không để ý cô sao?”
Trong phòng vẫn không có phản ứng~
Xem ra là tức giận thật rồi!
Ninh Tịch thở dài, hết cách, không thể làm gì hơn là lại đi xuống lầu sau đó đi ra ngoài.
Lục Đình Kiêu thấy thế cũng không ngẩng đầu lên: “Đừng trèo tay không, để quản gia lấy thang.”
Ninh Tịch nghe vậy thì lảo đảo thiếu chút nữa thì vấp ngã, người này là con giun trong bụng cô sao? Sao anh biết cô chuẩn bị trèo cửa sổ vào?
Đáng ghét...
Qua mấy ngày nay Ninh Tịch phát hiện, Lục Đình Kiêu càng ngày càng hiểu cô, chỉ cần một ánh mắt hay một động tác nhỏ thôi cũng đủ để anh biết một giây sau cô muốn làm cái gì.
5 phút sau, Ninh Tịch thuận lợi lộn một vòng vào phòng Tiểu Bảo.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!