Cố Tư đang dỗ con, Trì Uyên bực tức bước vào nhà.
Cố Tư sững sờ, nghĩ một chút dạo gần đây cô và Trì Uyên không có chuyện mâu thuẫn khó xử gì, tên này gì mà vừa mới vào cửa đã mặt đã tối sầm rồi.
Cô giương mắt nhìn chằm chằm Trì Uyên: “Sao vậy? Lại có chuyện gì làm anh không vừa mắt rồi?”
Trì Uyên nắm điện thoại trong tay, đến cạnh giường ngồi xuống đưa điện thoại cho Cố Tư: “Tự em xem đi.”
Cô Tư không hiểu chuyện gì cầm điện thoại lên, mở màn hình, liếc mắt liền nhìn thấy tin bát quái trên đó.
Cố Tư nhanh chóng xem hết một lượt sau đó ồ một tiếng.
Thật ra cũng không có gì, chẳng qua là có người đào ra được tin đồn trước đây của Ninh Tôn.
Sau đó đào luôn ra cô và Chương Tự Chi.
Trong tin trên mạng này, giới thiệu chút thông tin đơn giản của cô và Chương Tự Chi, cũng không có lời gì khó nghe.
Cố Tư đưa điện điện thoại lại cho Trì Uyên: “Sao vậy? Trong tin tức đều là sự thật mà.”
Trì Uyên nhíu mày: “Em xem không hiểu à?”
Cố Tư chớp mắt, thấy Trì Uyên nghiêm túc như vậy thì gật đầu: “Xem không hiểu.”
Trì Uyên thở dài một hơi: “Hiện giờ bọn họ muốn tra ra bạn gái của Ninh Tôn rốt cuộc là ai, em nghĩ em có thể tránh được à.”
Cố Tư không rõ: “Tại sao em không thể tránh, căn bản em chưa từng làm bạn gái cậu ta.”
Liên quan đến chuyện bạn gái này, mặc dù trước được Ninh Tôn đã từng nhắc đến hai lần trong trương trình, Cố Tư cũng hiểu là Ninh Tôn đang ám chỉ cô.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.3
có Cố Tư ba người bọn họ quan hệ rất thân thiết.
Chuyện xấu của anh và Tùy Mị cũng làm ầm ĩ xôn xao.
Người nào biết tính toán xem xét thời gian một chút đều có thể sẽ phát giác ra điểm không thích hợp trong đó.
Trì Uyên cảm thấy chuyện này nếu cứ tiếp tục tìm hiểu sâu xuống như vậy.
Bên cạnh Ninh Tôn lại chẳng có ai khả nghi, Cố Tư bị liên lụy là chuyện sớm hay muộn cũng xảy ra.
Cố Tư ôm con đi qua nằm xuống bên cạnh, vỗ vỗ nhẹ, không hề coi trọng việc này: “Con em cũng có rồi, bọn họ sao cũng không thể đặt suy nghĩ lên người em được.”
Trì Uyên nhìn chằm chằm Cố Tư một lúc, sắc mặt dịu xuống.
Bỏ đi, không nói nữa, nói nữa Cố Tư cũng không hiểu được, cô ấy sinh một lần ngốc ba năm là thật rồi.
Anh nằm bên cạnh trêu đùa với con trai lúc sau đó ôm cục cưng dậy.
Cố Tư lại muốn ngủ, Trì Uyên quay lại phòng ôm cô dỗ cho cô ngủ trước.
Nằm trên giường suy nghĩ một lúc, Trì Uyên vẫn đứng dậy đi ra ngoài.
Anh đứng ở ngoài ban công, gọi cho Ninh Tôn.
Bên kia, Ninh Tôn bắt máy rất nhanh, trầm giọng nói: “Lại có chuyện gì rồi?”
Ngữ khí của Trì Uyên không tốt lắm: “Anh nói lại có chuyện gì rồi? Hiện giờ Cố Tư bị đào ra rồi, anh không lo lắng, nhưng tôi không bằng lòng.”
Ninh Tôn trầm mặc một lúc: “Yên tâm đi, sẽ không để cô ấy dính líu vào chuyện này đâu, chuyện này tôi có cách giải quyết.”
Trì Uyên hơi không tin anh ta: “Anh tốt nhất là xử lý chuyện này rõ ràng đi. Ninh Tôn, anh biết tính cách của tôi, việc khác tôi có thể nhịn, nhưng việc này tôi không thể nhịn.”
Ninh Tôn ngừng một lúc mới nói tiếp: “Anh cũng biết tính tôi, tôi tổn thương ai cũng được nhưng sẽ không bao giờ làm tổn thương cô ấy.”
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.4
“Nếu cô có thể giúp tôi chuyện này, muốn ra yêu cầu gì đều có thể nói.”
Hứa Thanh Du nhíu mày lại, như có chút không hiểu ý của Ninh Tôn: “Cứ nói yêu cầu?”
Không đợi Ninh Tôn trả lời, chị Thái ngồi bên cạnh đã gật đầu: “Đúng vậy, có yêu cầu gì cứ nói, có thể tăng lương cho em hoặc bồi thường cũng không vấn đề gì. Chuyện này bọn chị hy vọng có thể cùng em phối hợp hoàn hảo, em đi theo Ninh Tôn lâu như vậy rồi, đương nhiên cũng hy vọng nhìn thấy anh ta ngày một tốt, đúng không?”
Hứa Thanh Du chuyển ánh mắt nhìn sang chị Thái: “Chuyện bạn gái này, còn có thể làm giả sao, không phải em không muốn giúp, chị Thái chị cũng biết, em không có năng lực đó em sợ bị lộ, chuyện này một khi bị người ngoài biết được đến lúc đó dư luận sẽ càng khó tiếp nhận hơn.”
Chị Thái thở dài một tiếng: “Đúng thế, chị đương nhiên là biết rồi, cho nên chúng ta muốn làm thật tận lực kĩ càng. Tiểu Hứa, chị tin nhân cách của em, vì vậy càng muốn để em giúp bọn chị, đổi người khác chị không yên tâm.” Lời đảm bảo này thật sự khiến cho Hứa Thanh Du không có cách nào ứng phó được.
Tầm mắt của cô ta lại rơi trên người Ninh Tôn: “Chuyện này em không hiểu, cũng không biết, em cảm thấy em sẽ cản trở mọi người.”
Ninh Tôn nói: “Không cần cô làm gì cả, cô vẫn ở bên cạch tôi như cũ là được, có chuyện gì tôi sẽ giúp cô cản lại.”
Chị Thái ở bên cạnh lập tức phụ họa: “Đúng vậy đó, không cần làm thay đổi gì lớn đâu, em vẫn như trước đây làm trợ lý ở bên cạnh Ninh Tôn, bộ phận quan hệ xã hội của công ty sẽ xử lý, chỉ cần đến lúc đó em nói chút ít lời ra ngoài là được, không ảnh hưởng gì đâu.”
Sắc mặt của Hứa Thanh Du không có chút dịu xuống.
Chị Thái nghĩ đi nghĩ lại nói: “Bọn chị vẫn chưa làm rõ chuyện điều kiện, có thể cũng không cách biểu hiện ra được thành ý, như vậy đi, cái khác chị nghĩ không ra, chị có thể cho em lợi ích về mặt kinh tế, em thấy như thế nào?”
Nói xong, chị Thái vươn tay khoa khoa ra hiệu: “Như này, thế nào?”
Hứa Thanh Du vẫn nhìn chằm chằm Ninh Tôn, Ninh Tôn nhíu chặt mày lại, có thể nhìn ra được anh ta có chút bực bội.
Hứa Thanh Du không nhìn động tác của chị Thái, cô trầm mặc một lúc lâu cuối cùng gật đầu: “Em chỉ có thể nói cố gắng hết sức, nhưng nếu cuối cùng sự việc bị lộ em hi vọng mọi người đừng có trách em.”
Chị Thái lập tức cười: “Không trách không trách, em có thể đồng ý bọn chị thật sự rất vui, chuyện còn lại công ty sẽ xử lý em không cần phải để ý đến đâu.”
Sau khi nói xong chị Thái lại lập tức nói: “Một lúc nữa tiền sẽ chuyển cho em, em kiểm tra và nhận nhé.”
Hứa Thanh Du thở dài một hơi: “Được ạ.”
Không thể không nói đúng thật là cô hy vọng Ninh Tôn có thể ngày một tốt hơn, như vậy kế sinh nhai của cô mới có thể tốt lên.
Đương nhiên, chị Thái cho kinh tế đền bù, cái này cũng là nguyên nhân rất quan trọng.
Cô cần tiền, cô rất cần tiền.