Phương Tố có chủ ý gì, Trì Uyên đều biết.
Anh không có gì để nói với Tùy Mị, nên cũng không muốn trì hoãn nhiều.
Trì Uyên điều khiển xe đi thẳng ra ngoài.
Từ trong kính chiếu hậu có thể thấy được Phương Tố vừa trả lời điện thoại, còn hướng về phía hắn ‘giương nanh múa vuốt’.
Trì Uyên thở ra một hơi, biểu tình trên mặt từ từ thu lại.
Anh trở lại nhà tổ, bà cụ đang ngồi trên sô pha, bà Hai tới, hai người đang nói chuyện.
Trì Uyên nhìn thấy bà Hai có phần bất ngờ, liền chào hỏi.
Bà Hai hướng về phía Trì Uyên cười, “ vừa mới về à.”
Trì Uyên a một tiếng, “Có gặp mẹ con, nên về trễ một chút”.
Bà cụ vừa nghe thấy Phương Tố, cũng thở dài một hơi, “Mẹ con bên kia vẫn tốt chứ”
Trì Uyên suy nghĩ một chút, “ Hẳn là rất tốt, con thấy bà ấy tình trạng cũng không tệ.”
Ngoại trừ lúc nhắc tới Tùy Mị, bà thể hiện ra có một chút khổ sở, nhưng thật ra cũng chẳng có gì, dường như bà đã bắt đầu từ từ tiếp nhận cuộc sống hiện tại.
Trì Uyên vẫn chưa ăn cơm, quay người bảo phòng bếp nấu cho mình một bát mì.
Phòng bếp nhanh chóng đi làm.
Trì Uyên đi tới, ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm với lão phu nhân và Nhị phu nhân.
Bà cụ hỏi Trì Uyên có phải là muốn đi công tác không, nói Trì Chúc đã thu dọn đồ đạc xong rồi, bà chưa từng thấy Trì Chúc đi công tác lại háo hức như bây giờ.
Bà nói Trì Chúc chắc đang rất mong được đi công tác.
Trì Uyên và bà Hai cười cười, chỉ có Trì Uyên biết bà cụ nói như vậy, cũng không có gì gọi là nói quá.
Trì Chúc hiện tại đúng là rất mong đợi chuyến công tác lần này.
Ông ấy quá muốn thoát ly khỏi nơi này
Theo Trì Uyên biết, khoảng thời gian này, Phương Tố hình như thường xuyên gọi điện cho Trì Chúc, luôn tìm cơ hội nói muốn cùng nhau ăn cơm, muốn gặp mặt.
Phương Tố là người không biết vòng vo, nói chuyện rất thẳng thắn, nói muốn cùng Trì Chúc giảng hòa.
Trong lòng Trì Chúc rốt cuộc đang nghĩ gì, Trì Uyên thực sự không biết.
Nhưng hẳn là hiện tại ông ấy không có suy nghĩ quay lại với Phương Tố. Trì Chúc đối với Phương Tố chưa bao giờ là người tàn nhẫn và dứt khoát, cho nên nói gì cũng không từ chối, đành phải miễn cưỡng đồng ý. Cho nên hiện tại ông chỉ mong muốn rời đi nơi này, để cho mình thông suốt một chút. Trì Uyên nhếch miệng, “Ba con cho rằng đối tác lần này tương đối triển vọng, muốn đi khảo sát một chút.”
Anh suy nghĩ một chút, không khỏi có chút khâm phục Phương Tố.
Trước đó Tử Thư nói, nhất định phải chủ động, Phương Tố lại thực hiện hai chữ này rất tốt.
Bà hai một lát sau chuyển hướng chủ đề, một lần nữa nói đến Trì Cảnh, bà nói đã suy nghĩ thời gian rất lâu, nhưng cũng không nghĩ ra cô gái Trì Cảnh nói mình thích là ai.
Vòng xã giao của Trì Cảnh không lớn, thật ra so với Trì Uyên cũng không khác biệt gì, ngoại trừ công ty, bình thường cũng không có nơi giải trí nào khác.
Bà thực không biết trước giờ Trì Cảnh cùng lui tới với cô gái nào, hơn nữa còn trở nên vui vẻ như vậy.
Bà cụ không biết, liền hỏi bà Hai, trong số những cô gái gần đây được giới thiệu choTrì Cảnh, Trì Cảnh có hay nhắc tới ai
Có lẽ đó là nhìn trúng một trong những cô gái đó.
Bà Hai lắc đầu, “Không có, con giới thiệu với nó mấy cô gái, nó đều tỏ ra rất bài xích, trở về đều nói không thích, lại tiếp tục, nếu nó thật sự thích một trong số đó, cũng không có gì không tiện nói, nhưng mà nó bây giờ lại nói thích người này, nhưng một mực che giấu, không để cho người khác biết, con cảm thấy, cô gái này thân thế đặc biệt không tốt, nó sợ nó nói ra chúng ta đều không đồng ý.”
Bà cụ suy nghĩ một chút, hình như cũng có một chút đạo lý, thở dài nói: “Thật ra thì, con cháu cũng tự có phúc của con cháu, bọn chúng thích gì, chúng ta tốt nhất đừng có can thiệp quá nhiều, tránh việc cuối cùng chúng lại oán trách chúng ta.”
Bà Hai nhìn Trì Uyên, cho rằng bà cụ đang ám chỉ Trì Uyên.
Trì Uyên lúc ấy kết hôn với Cố Tư, đó là kết quả sai trái của gia đình, bây giờ đã kết thúc bằng việc ly hôn.
Trì Uyên mặc dù không biểu hiện ra oán trách ai, nhưng nghĩ đến, trong lòng cũng không thoải mái.
Bà Hai gật đầu một cái, “Mẹ nói cũng phải.”
Trì Uyên ngược lại không có nghĩ nhiều như vậy, anh lại còn đang nhớ Cố Tư.
Vừa rồi ở nhà Cố Tư , Cố Tư rõ ràng hết sức tức giận, cũng không biết nói ra những lời quá đáng như vậy, Cố Tư có để bụng không.
Vốn dĩ anh đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp, hơn nữa hôm nay cũng đã nghĩ đến việc nói chuyện ôn hòa hơn, trước lúc Cố Tư về nhà, anh vẫn đang suy nghĩ làm thế nào để Cố Tư bình tĩnh nói chuyện với mình.
Kết quả là, nhìn thấy cô ấy nổi trận lôi đình, mọi suy nghĩ trước đây của anh đều sụp đổ, những lời cảnh báo và đe dọa, liền ra khỏi miệng.
Trì Uyên cười thầm, không biết một chiêu này có tốt hay không,
Bà Hai còn đang tò mò, cô gái mà Trì Cảnh nói là ai, bà cụ ở đây cũng không giúp phân tích gì được. Bà Hai liền quay đầu hướng về phía Trì Uyên , “A Uyên, con với A Cảnh có nhiều thời gian gần nhau, ở công ty cũng có thể gặp, có nghe thấy nó vô tình nhắc đến cô gái nào mà còn thấy có khả năng không.”
Trì Uyên sững sờ, Trì Cảnh, hai người bọn họ thời gian ở gần nhau cũng không coi là nhiều, hai người mặc dù đều ở công ty, nhưng cần thiết thì mới tiếp xúc, đều là cùng công việc có liên quan, ngoại trừ công việc, liên quan tới phương diện cuộc sống….
Trì Uyên hừ một tiếng, Trì Cảnh và anh không phải không nhắc đến con gái, chỉ là chuyện hai người bọn họ nói, đều nói về Cố Tư.
Trì Cảnh chính là muốn ứng phó với anh, mỗi lần đều ở trước mặt anh như có như không biểu hiện ra đối với Cố Tư hiếu kì hoặc quan tâm.
Thái độ của anh ta, nếu Trì Uyên không đặt nặng suy nghĩ chủ quan của mình, chỉ khách quan mà nói, Cố Tư đúng là tương đối phù hợp với những gì Trì Cảnh nói, cô gái mà anh ta thích.
Nhưng Trì Uyên lại chủ quan bác bỏ giả thuyết này, trực tiếp lắc đầu, “không có, chưa từng nói qua, cái gì cũng chưa từng đề cập đến, A Cảnh không phải người nói nhiều, mấy chuyện này,sẽ không nói ở trước mặt chúng ta”.
Bà Hai gật đầu một cái, “Nói cũng phải, đứa trẻ này tính tình hơi trầm lặng, loại chuyện này, không hỏi nó, nó cũng sẽ không chủ động nói.
Mì sợi đã được phòng bếp nói xong, Trì Uyên nói bọn họ mang lên lầu, sau đó anh cũng đi theo lên lầu.
Trở về phòng, anh thay một bộ quần áo, người giúp việc đem mì đặt lên bàn đầu giường, Trì Uyên đi tới xem qua.
Một chút tiến bộ cũng không có, nhìn vẫn là mì của của Cố Tư làm ra ngon hơn.
Trì Uyên ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra.
Cố Tư lại gửi Wechat tới, hỏi anh là ai.
Trì Uyên nhìn chằm chằm vào điện thoại, nhưng vẫn không có trả lời, anh cũng không có gì để nói.
Bên kia Cố Tư sau khi rửa mặt, lấy điện thoại ra, thấy đối phương chậm chạp không trả lời, liền trực tiếp, trực tiếp gọi điện thoại nói chuyện.
Trì Uyên đang ăn mì, bị yêu cầu gọi điện đột ngột làm cho giật mình,anh nhìn chằm chằm điện thoại, mấy giây sau liền bật cười.
Cái này đương nhiên không thể nhận.
Trì Uyên có chút không tự chủ được suy nghĩ, nếu Cố Tư biết đây là mình, hôm nay còn nhìn thấy mình xuất hiện ở trong nhà cô còn tức giận hơn.
Người này tính khí càng ngày càng kém
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!