Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư Trì Uyên

Cố Tư tiễn bà cụ Nguyễn xong, chuẩn bị mọi thứ ở trong cửa hàng như mọi khi.

Cô đứng trong quầy hàng, hơi mất hồn.

Nhiều ngày rồi Trì Uyên không xuất hiện, có khi cô bận rộn cả một ngày, về đến nhà, đôi khi sẽ nhớ đến người này.

Lúc trước anh tới lui nhơn nhởn mỗi ngày, cô rất bực bội. Thế nhưng nhiều ngày không gặp, không hiểu tại sao lại muốn nhìn thấy anh ấy.

Con người, đúng là rẻ mạc!

Ngẩn ngơ một hồi thì có mấy vị khách đến.

Những người đến đây vào buổi sáng thường là nhân viên văn phòng, gói một phần bánh và cà phê cho bữa sáng.

Sau khi tiếp vài vị khách, cô đang cúi đầu thì có người đến, trực tiếp hỏi: “Mua gì ạ?”

Người kia trả lời: “Mua hơi nhiều!”

Cố Tư sửng sờ, nhìn lên.

Mới vừa nghĩ đến người này, giờ đã nhìn thấy rồi.

Trì Uyên mặc âu phục, mang giày da, hai tay đút vào túi đứng trước mặt cô: “Gói vài phần, tôi mang về cho nhân viên, tùy em chọn”.

Đã rất lâu Mạnh Sướng không nhìn thấy Trì Uyên, cười ha hả nói: “Anh Trì, qua bên này với tôi đi, nhìn xem muốn ăn gì, tôi chọn giúp anh vài món”.

Trì Uyên chăm chú nhìn Cố Tư một lúc lâu, mới quay người cùng Mạnh Sướng đi về phía tủ lạnh bên kia.

Cố Tư đang ở quầy bar, cô có thể loáng thoáng nghe được Trì Uyên và Mạnh Sướng nói với nhau về loại bánh nào hợp với đồ uống nào.

Cố Tư nhìn về hướng đó từ khóe mắt, Trì Uyên nhìn hơi lạnh lùng, rất giống với trước đây.

Cô cảm thấy dáng vẻ hiện tại của Trì Uyên, thật muốn khuyên người khác tránh xa một chút.

Nhiều cô gái si mê, nếu trông thấy bộ dạng này của anh ấy, chắc sẽ mất hết kiên nhẫn.

Lúc trước không biết mắt mình có bị mù hay không, lại thấy anh ấy thật hấp dẫn.

Đúng là chưa từng trải nghiệm chuyện đời mà.

Mạnh Sướng ở bên kia đã đóng gói cẩn thận , Trì Uyên đến thanh toán.

Cố Tư tịch mịch: “Lúc trước anh đã giúp tôi rất nhiều, coi như tôi mời anh, tiền này tôi sẽ không lấy”.

Trì Uyên cũng không khách sáo: “Vậy sau này tôi sẽ ủng hộ việc buôn bán của em”.

Nói xong, gật đầu với Cố Tư, quay đầu rời đi.

Cố Tư đứng trong quầy hàng ở trong ngẫm nghĩ, Trì Uyên hôm nay, so với trước đây không giống lắm.

Thời gian trước có hơi dính người, có chút không cần mặt mũi, nhưng bây giờ cỗ năng lượng này đều không còn nữa.

Cả người trở lại dáng dấp trước đây, không yêu cô.

Một lúc lâu sau, Cố Tư mỉm cười, cũng rất tốt.

Chuyện này cũng không tệ, giữa hai người nên dứt khoát không có bất kỳ quan hệ gì.

Trì Uyên lái xe rời đi, Mạnh Sướng bước tới: “Này, anh Trì tới, là vì chị sao?”

Cố Tư bĩu môi: “Sao lại vì chị? Chị và anh ấy lâu rồi không có liên lạc. Chắc là đi ngang qua đây, tiện thể mua một ít”.

Mạnh Sướng gật đầu, vỗ vỗ miệng: “Cũng đúng, em với chị ở chung với nhau cả ngày, hai người quả thật là chẳng liên lạc gì với nhau.”

Cô ta dựa lưng lên quầy hàng, nhìn ra bên ngoài: “Chỉ là, chị thật sự bỏ được sao? Anh Trì là người tốt, cứ buông tay như vậy, thật đáng tiếc!”

Cố Tư mỉm cười: “Vấn đề không phải là bỏ được hay không. Người đàn ông này, ở cùng với anh ấy khổ sở nhiều hơn so với vui vẻ. Làm sao chị có thể tiếp tục được?”

Mạnh Sướng rít lên, không nói gì nữa.

Bận rộn cả một buổi sáng, cơm nước xong liền nghỉ ngơi.

Các món không còn nhiều nữa, Mạnh Sướng bắt đầu bận rộn chuẩn bị mọi thứ. Cố Tư ở bên cạnh vừa học vừa làm trợ thủ.

Mạnh Sướng nói: “Người bắt cóc em lần trước, vẫn chưa bắt được phải không?”

Cảnh sát không có tin tức gì, vừa rồi Trì Uyên cũng không nói gì, hẳn là không có rồi.

Mạnh Sướng thở dài: “Thật ra, em cũng không bị thương gì, tìm được hay không em cũng không quan tâm. Chỉ là trong lòng thấy thấp thỏm, thở cũng thấp thỏm”.

Cố Tư gật đầu: “Không phải không bắt được những người đó, cứ yên tâm đi”.

Mạnh Sướng ậm ừ: “Nhưng em cảm thấy anh Trì chắc sẽ tiếp tục điều tra. Vừa rồi em…suýt chút em đã…”

Mạnh Sướng nhỏ giọng, quay đầu nhìn Cố Tư: “Em gần như muốn hỏi, khi nào anh ấy bắt được những người đứng phía sau kia, sau đó nghĩ lại, người ta không có nghĩa vụ phải giúp đỡ chúng tôi. Nên em đã không hỏi, nếu không có vẻ như em thật không hiểu chuyện”.

Cố Tư mỉm cười, đúng vậy, Trì Uyên chưa bao giờ có nghĩa vụ phải giúp cô.

Buổi sáng bận rộn trôi qua, buổi trưa tương đối ít người nên Cố Tư đi học lái xe.

Ở trường học lái xe cho đến buổi chiều, Cố Tư bắt taxi trở lại cửa hàng. Kết quả tắc đường, vừa vặn ngay trước một trung tâm mua sắm.

Sau khi suy nghĩ, Cố Tư xuống xe, muốn đi đến trung tâm thương mại để mua ít đồ.

Cửa hàng quần áo nam ở tầng hai, quần áo nữ ở tầng ba. Cố Tư đi lên thang cuốn .

Lúc rẽ thang máy ở tầng hai, cô quay người, nhìn thấy Phương Tố.

Phương Tố mua một vài thứ, đang đứng ở trước cửa một cửa hàng, gọi điện thoại.

Giọng nói của Phương Tố hơi lớn, trông bà ta không được vui.

Có thể mấy năm nay, tính tình của Phương Tố không tốt lắm, bà ta thường hay nhăn mặt. Cố Tư nhìn thấy Phương Tô lúc này, mặc dù bà ta đang nói chuyện điện thoại, nhưng nét mặt thật sự rất hung dữ.

Nhìn có chút cay nghiệt.

Cố Tư suy nghĩ, rồi dừng lại, chậm rãi đi qua.

Phương Tố không phát hiện ra Cố Tư, bà ta nắm chặt điện thoại, nói với vẻ tức giận: “Ngày nào cũng đi sao?”

Không biết trong điện thoại nói gì, Phương Tố khịt mũi: “Con hồ ly kia, xem ra trước đây tôi đánh bà ta chưa đủ, bà ta còn dám đến”.

Cố Tư nghe xong, liền biết là vì chuyện gì.

Phương Tố không hài lòng vì Trì Chúc chăm sóc người phụ nữa suýt chút nữa đã kết hôn kia trong bệnh viện.

Phương Tố mắng chửi hai câu thì cúp điện thoại.

Câu cuối cùng, bà ta nói: “Tiện nhân, xem lần này tôi có đánh chết bà ta không”.

Cố Tư dừng lại, nhìn Phương Tố đang đi về phía thang cuốn, cô nhanh chóng trốn đi.

Đoán chừng Phương Tố đang trong cơn tức giận, không để ý đến ở đây có ai, cứ thế đi thang cuốn xuống .

Cố Tư cũng đi theo sau.

Phương Tố trực tiếp ra ngoài bắt taxi, Cố Tư cũng bắt taxi đi theo.

Phương Tố chạy đến bênh viện.

Thực sự Cố Tư đã đoán được, con người của Phương Tố vẫn không thay đổi. Sau cuộc trò chuyện vừa rồi, bây giờ chắc chắn bà ta sẽ đến bệnh viện ầm ĩ một trận.

Cố Tư suy nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại ra.

Thật ra cô cũng hơi do dự, muốn để cho Phương Tố đi náo loạn một trận, dù sao vỡ lỡ ra, đối với Phương Tố không tốt chút nào.

Nhưng cô lại cảm thấy mình không thể trơ mắt nhìn như vậy, dù sao Trì Uyên cũng giúp đỡ mình rất nhiều.

Suy nghĩ một hồi, cô vẫn gọi cho Trì Uyên.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!