Ngày hôm sau Hứa Thanh Du lên mạng kiểm tra một chút, quả nhiên liền tìm thấy tin tức của Ninh Tiêu.
Nhiệt độ của bài viết không cao, lượng người đọc cũng không có bao nhiêu, dưới phần bình luận cũng chỉ có vài người.
Nói là Ninh Tiêu nuốt đồ vật gì đó, cắt qua thực quản, bên trong dạ dày hình như cũng bị thương, sau đó được đưa đến bệnh viện điều trị.
Có thể thời gian mở phiên tòa trong tương lai sẽ phải đẩy lùi, trước tiên phải chăm sóc tốt cơ thể của cậu ta cái đã.
Hứa Thanh Du không hiểu rõ người này, phạm vào chuyện như thế này, trước sau gì cũng phải chịu án, cho dù cậu ta làm cho mình sống dở chết dở, nhưng cuối cùng chuyện xét xử vẫn phải xảy ra.
Không thể vì cậu ta làm cho mình bị thương, thì có thể trốn thoát tất cả những hậu quả phải gánh vác được.
Trên thế giới này không có đạo lý như vậy.
Hoặc là nói Ninh Tiêu quá nôn nóng?
Như thế cũng không đúng lắm.
Cô đọc xong tin tức, sau đó đặt điện thoại xuống, chuyện của nhà họ Ninh không ngờ kéo dài như vậy, mãi cho đến bây giờ vẫn còn chưa kết thúc.
Thật ra sau lời trăn trối của Ninh Bang, mọi người đều yên ổn mà sống, mấy chuyện tiếp theo cũng hoàn toàn không có gì.
Chỉ là mấy người này, thật sự là quá mức không yên phận.
Hứa Thanh Du suy nghĩ, cũng không biết mấy người này có hối hận hay không, nếu như biết có một ngày sẽ rơi vào tình trạng như thế này, bọn họ có phải cũng sẽ hối hận về những chuyện mình đã làm hay không.
Chỉ là bây giờ sự việc đã không có ý nghĩa gì nữa rồi, cô thở dài thu lại những suy nghĩ này, sau đó lấy giấy vẽ bản thảo ra, tiếp tục làm bản thiết kế của mình.
Quách Châu lại cho cô hai đơn đặt hàng, đều rất đơn giản.
Có thể bởi vì Ninh Tôn đã quay về, hai ngày nay lòng cô vô cùng yên ổn, cảm hứng cũng từng chút từng chút xuất hiện, tuy không giống trước đây đột nhiên bùng nổ, nhưng cũng không giống trước đây giống như thỉnh thoảng chẳng có cảm hứng gì.
Không biết có phải bởi vì trong lòng yên ổn hay không, cho nên trạng thái cũng càng ngày càng tốt.
Trước tiên Hứa Thanh Du thiết kế bản thảo xong, sau đó sửa lại một vài chi tiết nhỏ, nhớ lại những kỹ năng trước đó Quách Châu đã dạy cho cô.
Sau khi vẽ xong xuôi, cô đến phòng làm việc của Quách Châu, A Mai cũng đang ở trong phong của Quách Châu, sau khi Hứa Thanh Du đi vào thì dừng lại một chút: “Có tiện đi vào hay không? Tôi mang bản thảo thiết kế đến.”
A Mai vội vàng đứng lên: “Hai người nói chuyện đi, tôi không có chuyện gì.”
Cô ấy chào hỏi Hứa Thanh Du, sau đó xoay người rời đi.
Hứa Thanh Du đi đến để bản thảo lên bàn làm việc của Quách Châu, còn chưa nói gì, Quách Châu đã bảo cô ngồi xuống: “A Mai đến đây nói với tôi muốn làm một buổi liên hoan, tất cả những nhà thiết kế, hơn nữa ban lãnh đạo cũng đều đi, mọi người tụ họp một bữa.”
Hứa Thanh Du à một tiếng: “Loại chuyện này trước đây cũng có sao, cũng là cô ấy tổ chức à?”
Quách Châu dùng giọng mũi ừ một tiếng: “Trước đây đã từng tổ chức một lần, làm giống như buổi tiệc tối nho nhỏ của công ty, tất cả ban lãnh đạo đều tham gia, sau đó một vài đơn vị có liên quan cũng đến đây. Lần trước tổ chức cũng khá ổn, mọi người đều rất vui vẻ, Tổng giám đốc Giang vì thế còn khen ngợi cô ấy, cho nên, cô ấy lập tức lại muốn làm thêm một lần nữa.”
Hứa Thanh Du không có ý kiến gì, mấy hoạt động này có tổ chức hay không đều do công ty tính toán.
Quách Châu đã xem xong bản thảo thiết kế của Hứa Thanh Du, sau khi đặt xuống không lập tức đưa ra ý kiến ngay.
Cô ấy nhéo nhéo mi tâm, dường như có vẻ có hơi mệt mỏi: “Người khác nghĩ như thế nào tôi không rõ, nói thật lòng tôi không muốn tham gia lắm, không có ý nghĩ gì. Ở ngoài mặt vui vẻ hòa thuận, thật ra mọi người vẫn âm thầm đấu đá lẫn nhau, cô ấy nói muốn điều hòa quan hệ nội bộ, tôi cũng không ngại nói với cô ấy, những mối quan hệ này cũng không phải một lần hai lần tổ chức một buổi liên hoan nhỏ là có thể cải thiện được.”
Quách Châu có thể nói với Hứa Thanh Du những lời này, vậy thì khẳng định là không dừng lại ở việc xem cô như một đồng nghiệp, những điều này không hề liên quan đến công việc, càng giống như bạn bè lén lút nói xấu.
Nói thật thì, Hứa Thanh Du cũng không thích trong công việc hài quan hệ tình cảm hài hòa với đồng nghiệp cho lắm. Có lẽ với cô, trước đây đã thấy ở trong giới giải trí, cô không quá tin tưởng trong công việc có sự cạnh tranh, giữa hai người sẽ hoàn toàn mở lòng với nhau, trở thành bạn bè đặc biệt thân thiết.
Mọi người đều là người trưởng thành rồi, có lời thì nói, có việc thì làm, giải quyết xong công việc là quan trọng nhất.
Tình cảm gì chứ, mấy thứ này thật sự đều là nói mò.
Cho nên cô liền gật gật đầu: “Chính là đạo lý này.”
Quách Châu dựa lưng vào ghế ngồi: “Bản thiết kế này trước tiên để ở đây đi, tôi có thời gian sẽ xem qua, hôm nay quả thật là không có tâm trạng.”
Quách Châu còn có lúc không có tâm trạng, Hứa Thanh Du cảm thấy hẳn là không phải đề nghị của A Mai ảnh hưởng đến cảm xúc của cô.
Nếu như là trước đây cô có thể sẽ không hỏi, nhưng vừa rồi Quách Châu nói chuyện thân thiết với cô, bây giờ cô cũng liền mở miệng: “Sao vậy? Có phải công việc gặp phiền phức gì hay không?”
Quách Châu lắc lắc đầu: “Công việc lại không có chuyện gì, chỉ là cuộc sống gặp một vài chuyện không vừa ý thôi.”
Hứa Thanh Du cau màu, không nói lời nào, Quách Châu đợi vài giây, đột nhiên trong lúc đó liền mở miêng: “Cô cảm thấy sau khi cô và Ninh Tôn ở bên nhau, so với trước khi khi hai người ở bên nhau, cuộc sống của cô là trở nên tốt đẹp, hay là trở nên tồi tệ.”
Hứa Thanh Du không biết Quách Châu vì sao lại hỏi như vậy, nhưng nếu như bảo cô trả lời, Hứa Thanh Du suy nghĩ một chút liền nói: “Hẳn là trở nên tốt đẹp đi.”
Sau khi cô và Ninh Tôn ở bên nhau, quả thật là cũng đối mặt với rất nhiều chuyện vô cùng phiền phức vô cùng đau đầu, nhưng cô cũng nhận được rất nhiều.
Nếu như so sánh, cô cảm thấy cuộc đời của cô ngoại trừ mấy thứ đồ vật chất, cô thu hoạch được càng nhiều hơn về phương diện tinh thần, tích cực và luôn hướng về phía trước.
Hứa Thanh Du khẽ cười, sau đó còn nói: “Tuy cũng có một vài chuyện không tốt đẹp lắm xảy ra, nhưng tôi cảm thấy tôi càng xem trọng sự phát triển của hai người khi ở bên nhau hơn, sau khi ở bên anh ấy, anh ấy làm cho cuộc đời tôi càng lạc quan hơn, đây chính là điều tốt.”
Không thể phủ nhận, có một vài tình cảm sẽ kéo chân một người. Nếu như sau khi một người rơi vào một đoạn tình cảm, cả người trở nên càng thêm tiêu cực và bi quan, vậy thì cho dù luyến tiếc đoạn tình cảm này như thế nào, cũng nên buông tay.
Hứa Thanh Du cảm thấy cô không phải, cả tình cảm và cuộc sống của cô, hơn nữa hiện tại nên nói là cuộc sống hôn nhân đều tích cực hướng về phía trước, vô cùng lạc quan.
Quách Châu hỏi về chuyện này, cũng là nói cô đang bị vấn đề này làm cho buồn phiền.
Vì thế Hứa Thanh Du nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy? Cô gặp chuyện gì trong tình cảm mà không giải quyết được có phải không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!