Lúc trước Ninh Tôn không mua nhà mua xe, tất cả tiền đều \được lưu trữ trong thẻ ngân hàng của anh dưới hình thức chữ số.
Lúc đó bởi vì anh có đủ loại các hoạt động, cần phải đi khắp nơi bay khắp nơi, mua nhà mua xe cũng không có tác dụng gì lớn.
Nhưng bây giờ thì đã khác, sau khi hợp đồng của anh đến kì hạn, cuộc sống liền có thể hoàn toàn ổn định, nhà và xe cũng trở thành những thứ cần thiết trong cuốc sống của anh.
Ninh Tôn khởi động xe lấy ra ngoài, đồng thời mở miệng: “Em muốn sống ở đây không, ở đây chúng ta có cần mua một căn nhà không?”
Quả nhiên lời nói của người có tiền có khác, chuyện mua nhà nói ra dễ như trở bàn tay.
Hứa Thanh Du vẫn không quá thích nghi với cuộc sống làm người có tiền, cô hơi do dự một lúc: “Em vẫn chưa xác định lắm, đợi xem rồi nói sau đi.”
Cô cũng không phải không thích thành phố này, chủ yếu là cuộc sống của Ninh Tôn ở đây tương đối nhiều, bình thường sẽ bị người khác nhận ra, đến khi ra ngoài thực sự phiền phức.
Cô muốn đến một nơi đa số mọi người đều không quá quen biết Ninh Tôn, đến lúc ra ngoài đi làm hoặc là đi chơi, sẽ không có quá nhiều chuyện.
Ninh Tôn gật gật đầu, trong lòng anh thực sự cũng có dự định khác: “Công việc của em sau này đều ở đây sao?”
Chuyện này Hứa Thanh Du cũng không dám nói: “Công ty chúng em ở thành phố khác cũng có công ty con, giống như là nhà thiết kế được đào tạo ở đây đến lúc đó sẽ chuyển đến công ty con.”
Nhà thiết kế bên công ty con trình độ có lẽ không cao như vậy, nhà thiết kế ở đây sẽ phân đến đó, hỗ trợ một số nghiệp vụ quan sát công ty con, cũng giúp đưa theo một số nhà thiết kế.
Ninh Tôn thở dài, cuối cùng vẫn không nói ra ý định trong lòng: “Vậy thì đợi công việc của em ổn định rồi nói.”
Hứa Thanh Du cũng là nghĩ như vậy, hai ngày trước cô cùng Quách Châu nói chuyện, Quách Châu còn nói, nhóm học viên này của bọn họ nếu như học thành công, sẽ phân đến công ty con.
Nhà thiết kế bên chỗ công ty con bị hao hụt rất nghiêm trọng, cần tổng bộ bên này cử người đến trấn thủ.
Nghe ý của Quách Châu là đa số nhà thiết kế ở đây đến đó đều có địa vị rất cao, ít nhiều cũng cao hơn địa vị ở đây.
Ở đây, nhân viên gần như đã cố định, nếu muốn thăng chức, sẽ không có nhiều chỗ thăng chức như vậy.
Quách Châu không nói quá rõ, nhưng Hứa Thanh Du cũng nghe ra được, cô là kiến nghị Hứa Thanh Du đến công ty con.
Ý của Quách Châu là nói ở công ty con cô có thể leo lên được vị trí lãnh đạo cấp cao, nhưng ở đây thì không chắc.
Tổng công ty bên này người có quan hệ ở đây thực sự quá nhiều, nhiều người hiện nay chỉ là nhà thiết kế, không có chức danh khác.
Những người đó đều cảm thấy chắc chắn tổng công ty sẽ có giá trị hơn công ty con, trước đó lúc công ty muốn điều động bọn họ đến công ty con, mỗi một người đều không đồng ý, đều muốn ở đây chịu đựng.
Nhưng xem ra Quách Châu, ở đây bọn họ chưa chắc có thể chịu đựng ra thành quả gì.
Quan hệ cạnh tranh tổng công ty lớn, thêm nữa là quan hệ giữa các cổ đông và ban lãnh đạo nội bộ trong công ty rất phức tạp, cho dù có một chút hậu đài, cũng chưa hẳn có thể chen lên được.
Hứa Thanh Du cảm thấy đề nghị này của Quách Châu khá tốt, chủ yếu là cô cũng không muốn ở mãi công ty tổng bên này lắm.
Có lẽ Viên Sơ sẽ luôn ở đây, cô cùng làm việc một chỗ với Viên Sơ, thực sự là bị cô ta làm phiền chết đi được.
Gặp phải một đồng nghiệp không có ý đồ xấu gì, nhưng ý thức lại kém, không phải phớt lờ đối phương thì có thể giải quyết được tất cả mọi chuyện.
Vậy nên Hứa Thanh Du thật sự suy nghĩ về lời nói kia của Quách Châu nói với cô, nếu như có thể, đợi cô học xong tất cả, cô cũng muốn đến công ty con bên kia phấn đấu thật tốt.
Quách Châu còn lờ mờ nói với cô, công ty con dường như tất cả đều dựa vào năng lực mà đi lên, người hơi có một chút quan hệ đều cắm rễ ở trong tổng công ty.
Hứa Thanh Du thích bầu không khí làm việc dựa vào năng lực như vậy, cô đến đó phô bày năng lực của mình.
Vì vậy chuyện nhà cửa vẫn nên đợi công việc của cô hoàn toàn ổn định rồi lại nói tiếp.
Ninh Tôn cũng không sao cả, đến thành phố nào cũng giống nhau.
Hai người ở trên xe nói chuyện cũng không nhiều, xe chạy một đường về nhà.
Hôm nay mẹ Ninh có việc cũng không ở nhà bọn họ, ban đầu Ninh Tôn muốn ở bên ngoài ăn cơm, nhưng Hứa Thanh Du hôm nay còn có chút nhiệt tình, muốn tự mình về nhà nấu.
Ninh Tôn nghe vậy cũng đồng ý, hai người cùng nhau về nhà, Hứa Thanh Du đi đến tủ lạnh lấy đồ, Ninh Tôn đợi ở trong phòng bếp, nhìn dáng vẻ là muốn phụ một tay.
Hứa Thanh Du cũng biết Ninh Tôn cũng không phải là tiểu bạch phòng bếp gì, vậy nên cũng không đuổi anh ra.
Trưa hôm nay hai người ồn ào một chút không mấy vui vẻ, lúc này cô cũng đồng ý thân mật cùng Ninh Tôn.
Thế nên hai người ở trong phòng bếp, một người rửa rau, một người thái rau, một người xào rau, một người ở bên cạnh chuẩn bị gia vị, trái lại cũng phối hợp khá tốt.
Ninh Tôn chờ trong chốc lát không có việc gì làm, liền đứng ở bên cạnh, lấy điện thoại ra tùy ý lướt xem.
Sau đó anh đột nhiên mở miệng: “Em và vợ lão Chương còn có Tiểu Tư ở trong một nhóm?”
Hứa Thanh Du dừng lại một chút rồi mới “vâng” một tiếng: “Đúng vậy, trước đó cô Cố lập nhóm, kéo em vào, em ở trong đó không nói bao nhiêu, chủ yếu là nhìn hai người bọn họ khoe khoang con cái.”
Ninh Tôn cười, giọng nói mang theo một chút bất lực: “Tự Chi cũng lập một nhóm, Trì Uyên ba người bọn anh, giống như vậy, hai người bọn họ cũng gửi hình con ở trong nhóm.”
Nói như vậy anh đưa màn hình điện thoại đang sáng cho Hứa Thanh Du xem.
Hứa Thanh Du liếc nhìn, chỉ muốn nói trời ơi, quả nhiên là giống như sao chép dán nội dung nói chuyện trong nhóm của cô.
Những tấm hình của Chương Tự Chi và Trì Uyên khoe, Cố Tư và Lương Ninh Như cũng đều gửi đến trong nhóm kia của cô.
Cô cảm thấy phản ứng của cô và Ninh Tôn cũng giống nhau, đều rất im lặng, không biết nên nói cái gì, chỉ xem hai người kia biểu diễn.
Hứa Thanh Du đột nhiên mỉm cười: “Em thực sự hoài nghi bốn người bọn họ là cố ý.”
Ninh Tôn gật gật đầu, cất điện thoại: “Bọn họ còn không biết xấu hổ nói với anh nhóm của ba người bọn em, có lẽ bọn họ cũng biết trong nhóm em rốt cuộc là gửi cái gì, bốn người này quả thực quá nhàm chán.”
Cũng không hoàn toàn là vậy.
Ninh Tôn nghĩ nghĩ liền đi đến ôm Hứa Thanh Du từ phía sau, cằm đặt ở trên vai cô: “Hiện tại anh cũng không có việc, nếu không thì hai chúng ta lên một kế hoạch đi.”
Hứa Thanh Du nghĩ nghĩ rồi mới nói: “Chúng ta cứ thuận theo tự nhiên vậy, muốn thì sẽ đến.”
Trước đó lúc cô và Ninh Tôn thân mật, không có dùng biện pháp tránh thai, cũng là nghĩ nếu có thì sẽ giữ.
Nhưng vẫn luôn không có, không biết có phải bởi vì cô quá căng thẳng hay không, hoặc là nói áp lực quá lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!