Chương 122
Sự nghiệp học hành ở bên này bắt buộc phải tạm dừng, tôi phải đi làm thủ tục bảo lưu, khó khăn lắm mới miễn cưỡng theo được tiến độ, có thể nghe hiểu trên lớp, bây giờ từ bỏ, quả thực có chút tiếc nuối.
Chủ yếu là đứa bé bất ổn trong suốt giai đoạn mang thai, tôi không dám xem nhẹ, nếu không tôi sẽ kiên trì cho đến lúc sinh rồi mới bảo lưu.
Về đến Dương Thành, vẫn còn một vấn đề cực kỳ lớn, đó chính là phải giải thích với mẹ tôi như thế nào, đồng thời để bà ấy không tức giận và chấp nhận đứa bé này.
Vì Tiểu Thiên mà bố tôi đã qua đời sớm, đây là nỗi đau của mẹ tôi, không phải nỗi đau của tôi.
Những khó khăn này tôi đều có thể vì con mà khắc phục, nhưng anh ấy thì sao? Có thể làm một người bố tốt không, tôi bây giờ vân đang mang theo một thái độ hoài nghi. Trong lòng tôi, chuyện của mẹ anh ấy có sức ảnh hưởng quá lớn, đến mức anh ấy đánh mất đi chính mình. Tôi nghỉ ngờ rằng, nếu đời này anh ấy không thể hoàn thành được chuyện đó, có phải sẽ bị điên không?
Ông Trang đích thân ra sân bay đón, sự đãi ngộ như vậy hoàn toàn bắt nguồn từ đứa bé trong bụng tôi. Tôi không hề cảm thấy xúc động, nhưng được cụ nội của con mình quan tâm vẫn tốt hơn là không có.
“Mọi thứ ở nhà đều được sắp đặt xong rồi, hai cháu chỉ cần yên tâm mà ở. Con mèo của mẹ cháu cũng đã bị ông vứt đi rồi!” Ông Trang nói một cách rất phấn khích, như thể bây giờ có thể nhìn thấy được chất nội rồi.
Vừa nghe thấy điều này tôi liền có chút không vui vẻ, rõ ràng tôi đã nói với Trang Dật Dương rằng đừng sống ở nhà họ Trang.
Tôi đang định từ chối nhưng lại bị Trang Dật Dương giữ tay lại, không cho tôi nói, “Cảm ơn ông nội!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!