Xương quai xanh bị nam chính cắn một cái.
Trong lòng Lộ Nhâm cmn đang kêu gào dữ dội.
Đừng nói nhìn sắc mặt đen như đáy xoong của Hoàng Oanh nữa, bây giờ cả người cậu cứng đờ, quên cả xuống khỏi người Ân Bắc Lâm.
Nhìn thấy Ân Bắc Lâm và Lộ Nhâm như vậy, đầu Hoàng Oanh ong ong.
“Hai người bên nhau luôn cho rồi!” Cô đóng cửa cái rầm, không chịu nổi nói, “Sao có thể làm chuyện như vậy ở nơi như thế này chứ?”
“Xin đó, hai người có thể tiết chế lại chút không?!” Hoàng Oanh chỉ vào váy đỏ của Lộ Nhâm, nghiến răng nghiến lơi, “Nghệ sĩ nổi tiếng chơi hóa trang trong phim trường, chuyện này truyền ra thì hay ho lắm sao?!!”
Chơi hóa trang...?
Tai Lộ Nhâm bỗng nóng bừng lên!
“Không có!!” Lộ Nhâm vội vàng xuống khỏi người Ân Bắc Lâm, “Cái gì vậy, chị Oanh, chị nghe em giải thích, đây là trang phục mà đoàn phim yêu cầu... Hức...”
...Ân Bắc Lâm không cho cậu xuống.
Cẳng chân bị tay anh giữ nhẹ.
Lộ Nhâm vốn đang ngồi trong khuỷu tay của Ân Bắc Lâm, anh vừa làm vậy liền dọa Lộ Nhâm một phen, vô thức giơ tay ra nắm lấy vai Ân Bắc Lâm.
Giây sau liền nghe thấy tiếng cười nhẹ của nam chính.
“Cậu đi giày cao gót.” Giọng điệu Ân Bắc Lâm thản nhiên nói, “Để tôi cho cậu xuống thì tốt hơn.”
Hoàng Oanh, “.”
Mặt Lộ Nhâm lại đỏ, cậu còn chưa kịp nói không cần... Tay kia của Ân Bắc Lâm đã vòng qua khuỷu chân cậu, cúi người ôm cậu xuống.
Đến khi xác nhận cậu đã đứng vững, Ân Bắc Lâm mới buông tay.
Trên chân như còn lưu lại hơi ấm từ bàn tay Ân Bắc Lâm, mặt Lộ Nhâm như sốt cao vậy.
Trai thẳng Lộ Nhâm còn chưa được con trai ôm như vậy bao giờ đỏ mặt tía tai, không biết nói gì.
Do dự hai giây, mới định cảm ơn, Lộ Nhâm lại không nhịn được mà “Đm” một tiếng.
Cổ chân bị bàn tay thon dài của Ân Bắc Lâm nắm chặt.
“Anh, anh, em tự làm...”
Là được...
Còn chưa kịp nói.
Ân Bắc Lâm đã thắt xong dây giày cao gót màu đen của cậu.
Lộ Nhâm, “...”
Biểu cảm của Hoàng Oanh trước mặt vô cùng hay ho.
Trai thẳng Lộ Nhâm ngượng ngùng cúi đầu, cảm thấy mặt nóng ran.
Chỉ có Ân Bắc Lâm vẫn bình tĩnh.
Lúc đứng dậy còn giúp Lộ Nhâm phủi váy.
Lộ Nhâm lại, “...”
...Cmn, cài gì đây??
Lộ Nhâm hoang mang nghĩ, lẽ nào không phải mình xuyên vào “Hành trình của nam diễn viên xuất sắc nhất” mà là fanfic của “Hành trình của nam diễn viên xuất sắc nhất”...?
Lộ Nhâm đang hoang mang, Hoàng Oanh trước mặt cũng chẳng khá hơn.
Cô nhìn Lộ Nhâm đang vô cùng ngượng nghịu, lại nhìn Ân Bắc Lâm thản nhiên như không...
Hít sâu một hơi.
Mở mắt, vừa bình tĩnh lại thì trong đầu lướt qua cảnh Ân Bắc Lâm quỳ xuống đeo giày cho Lộ Nhâm...
Hoàng Oanh thẫn thờ lại hít sâu, “...”
Hít sâu ba giây, cô mới bình tĩnh lại.
“Ân Bắc Lâm, Lạc Cửu Ca còn ở ngoài tham ban, còn có phóng viên đợi, nếu cậu đã thu dọn xong rồi thì mau ra đi.”
“Còn Lộ Nhâm cậu...” Hoàng Oanh sầm mặt, “Phiền cậu mau thay váy đi.”
Bị điểm danh, Lộ Nhâm lại đỏ mặt.
Nhìn thấy Lộ Nhâm như vậy, Hoàng Oanh tuy giận nhưng mà cũng không tiện nói gì...
Mù cũng nhìn ra trong hai người, bệnh của Ân Bắc Lâm nặng hơn Lộ Nhâm nhiều.
Chịu rồi.
Hoàng Oanh miễn cưỡng nói, “Chỗ Ân Bắc Lâm có quần áo, cậu sửa soạn trong đây rôi ra, đừng mặc váy người khác hiểu lầm.”
...
Bên kia.
Lạc Cửu Ca đang đợi ở phòng khách, nhân viên đoàn phim quan tâm đem trà qua.
Lúc này, cửa bỗng bị gõ.
Biểu cảm của Lạc Cửu Ca thoáng vui mừng, cô vuốt tóc, điều chỉnh cảm xúc rồi mới đi ra mở cửa...
Ngoài cửa lại không phải người mà cô mong.
Đối diện là một cô gái.
Đôi mắt to đen nhánh của cô hơi cong, nở nụ cười ngây thơ, “Chị Lạc, em là fan của chị, đến chào hỏi chị một tiếng.”
Cô còn có trợ lý, nghe vậy cũng cười với Lạc Cửu Ca.
Lạc Cửu Ca hơi khựng lại rồi khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười nhàn nhạt, “Chị biết, em là Manh Manh đúng không?”
Nhiêu Manh Manh lập tức vui mừng đáp, “Vinh hạnh quá, chị Lạc lại biết tên em!”
Cô nở nụ cười ngọt ngào.
Lạc Cửu Ca cũng cười nhẹ. Chỉ là thầm mỉa mai một tiếng.
...Sao có thể là fan của cô được. Kỹ năng diễn xuất của cô thế nào thì tự biết nhỉ.
Nhưng mà muốn theo phóng viên tham ban mà thôi.
Đoàn phim đã kết thúc công việc rồi, người mới này vừa nhìn đã biết trang điểm lại rồi mới qua đây.
Tóc đen mềm mại rủ dài bên thái dương, trang điểm như để mặt mộc, cố ý theo kiểu ngây thơ trong sáng để so với kiểu xinh đẹp diễm lệ của cô...
Cũng phí nhiều tâm tư đấy.
Lạc Cửu Ca thầm nhún vai.
...Nhưng mà cũng không sao.
Nhiêu Manh Manh hình như không biết cô cũng là khách quý của “Người tình trong mộng”, nhưng mà Lạc Cửu Ca biết Nhiêu Manh Manh cũng là khách mời.
Lần này đến tham ban, tuy cũng vì tình riêng với chuyện hotsearch gay của Ân Bắc Lâm.
Nhưng mà cô tìm Ân Bắc Lâm còn có mục đích khác.
Một tuần nữa là bắt đầu quay “Người tình trong mộng”, cô muốn đẩy CP với Ân Bắc Lâm từ lâu, đến khi ấy hiệu quả càng tốt...
Ekip chương trình cũng sẽ sắp xếp nhiều cho cô và Ân Bắc Lâm.
Môi Lạc Cửu Ca khẽ cong, cô còn không tin.
Tiếp cận Ân Bắc Lâm gần như thế này, Ân Bắc Lâm có lạnh lùng hơn cũng sẽ quỳ dưới váy cô!
...
Đang lấy lòng Lạc Cửu Ca, thật ra Nhiêu Manh Manh cũng đang thầm đánh giá cô.
Lạc Cửu Ca tuy là nữ diễn viên xuất sắc nhưng mà cũng chẳng biết có bao nhiêu nước trong đó.
Nhiêu Manh Manh xem phim của cô rồi, nói thật, cô cho rằng diễn xuất của Lạc Cửu Ca cũng chỉ hơn trung bình một chút mà thôi.
Thiên thời địa lợi nhân hòa lại thêm Ân Bắc Lâm, Lạc Cửu Ca mới giành được giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất của Cành Vàng năm ngoái.
Cũng chỉ là một cái giải, cũng chỉ là Cành Vàng...
Nhiêu Manh Manh bĩu môi, một giải nhỏ trong nước mà thôi, nếu không phải vì Ân Bắc Lâm giành được giải Sư Tử Vàng ở nước ngoài thì Cành Vàng cũng chẳng thuận nước đẩy thuyền trao giải cho Lạc Cửu Ca.
Có gì đâu.
Chỉ là xinh đẹp mà thôi.
Nhưng mà nhìn gần thì Lạc Cửu Ca đúng là rất đẹp, là vẻ đẹp mà phụ nữ cũng tâm phục khẩu phục.
Nhưng mà đẹp thì đẹp, Nhiêu Manh Manh nghĩ, thiểu chút năng lực.
Thật ra mà nói Lộ Nhâm mặc đồ nữ cũng không kém...!
Nghĩ đến đây, Nhiêu Manh Manh tái xanh mặt mày.
Lạc Cửu Ca có thế nào cũng mạnh hơn Lộ Nhâm! ...Nghĩ vậy, Nhiêu Manh Manh bỗng chân thành hơn với Lạc Cửu Ca chút.
Lạc Cửu Ca nhìn thấy vẻ mặt Nhiêu Manh Manh thay đổi chóng mặt cũng thấy hơi kỳ lạ.
Nhưng mà lúc này tiếng gõ cửa lại vang lên.
Lạc Cửu Ca và Nhiêu Manh Manh đều khựng lại, vô thức nhìn về phía cửa.
...”Lách cách”
Cửa bị kéo ra, Hoàng Oanh đi vào.
Lạc Cửu Ca hơi sững lại, giây sau hơi nhếch mày, lạ lùng nhìn Hoàng Oanh.
...Cứ cảm giác Hoàng Oanh đang kiềm cơn tức giận là sao?
Nhưng mà Lạc Cửu Ca cũng không quan tâm Hoàng Oanh lâu.
...Ân Bắc Lâm tới rồi.
Thấy người đến, mắt Lạc Cửu Ca và Nhiêu Manh Manh đều sáng lên.
Lạc Cửu Ca nghiêng đầu cười nói, “Bắc Lâm đúng là người bận rộn, làm người khác đợi lâu.”
Ân Bắc Lâm đáp, “Chị Lạc.”
Nụ cười của Lạc Cửu Ca hơi cứng lại, “Ừm” một tiếng.
Nhiêu Manh Manh thầm cười một cái rồi điều chỉnh biểu cảm đi qua, cô vừa định cười nhẹ chào hỏi Ân Bắc Lâm, “Anh Ân...”
Lời lại nghẹn ở họng.
Ân Bắc Lâm đi trước hai bước, người phía sau cũng lộ diện.
Chàng trai giống như học sinh phía sau anh không biết vì sao nhìn có vẻ vừa ngại ngùng vừa khó xử...
Trừ Lộ Nhâm ra còn là ai nữa.
Nhiêu Manh Manh, “...”
...
Tối hôm đó, top 15 hot search Weibo, có năm cái liên quan đến đoàn phim “Đao Phong”.
Lạc Cửu Ca Ân Bắc Lâm đóng chung phim
Lạc Cửu Ca tham ban đoàn phim Ân Bắc Lâm
Đạo diễn Đao Phong thích vai diễn Trình Như của Nhiêu Manh Manh
...
Mới đầu, top 1 hot search Weibo còn là ảnh chụp chung của Ân Bắc Lâm và Lạc Cửu Ca.
Trong ảnh chỉ chụp lại hai người.
Ân Bắc Lâm mặc đồ đen, hơi nghiêng đầu, mắt phượng đen sáng như sao, lạnh lùng đẹp trai như cũ, hình như hơi ngó đầu sang bên phải.
Lạc Cửu Ca đứng bên trái anh cũng vô cùng xinh đẹp.
Đọc bình luận trên Weibo, mười cái có tám cái nói về Ân Bắc Lâm và Lạc Cửu Ca, đương nhiên cũng có nói Nhiêu Manh Manh.
“Hy vọng Ân Bắc Lâm lên hot search mỗi ngày, như vậy tôi có thể nhìn thấy nhan sắc thần tiên của ông Lâm chúng ta mỗi ngày rồi hít hà hít hà”
“Lạc Cửu Ca thật là, tôi rất thích cô ấy mặc váy xám này”
“Nhiêu Manh Manh đáng mong đợi đây”
“Nhiêu Manh Manh đúng là thiếu nữ thiên tài, chẳng trách đạo diễn Từ Châu cũng thích cô”
“Nhiêu Manh Manh không mệt à? Tôi phát hiện nhà cô ấy rất thích thiết lập thiếu nữ thiên tài này”
“Cô ấy diễn cũng được, mỗi lần mua hotsearch như này đều hơi ngấy”
“...Bị sao à? Vốn là đoàn phim mến nhé, thành tích của Nhiêu Manh Manh cũng đứng đầu trong Lâm Ảnh, đi theo con đường tiểu hoa thực lực, sao lại thành ra như các người nói rồi?”
“Thực lực thì cũng chờ phim ra rồi nói được không? Điện ảnh Đao Phong theo hướng trinh thám, ai mà biết đất diễn của cô ta được mười mấy phút, thực lực ở đâu, cạn lời.”
Chầm chậm, hotsearch bắt đầu bàn luận về CP.
“Xứng quá, không hổ là CP đế hậu giới giải trí, đứng chung đúng là bảo vật nhân gian”
“Lạc Cửu Ca với Ân Bắc Lâm qua lại rồi à? Trước kia lúc tôi xem họ diễn Ngày Đông, thật sự thấy giữa họ có gì đó”
“Tôi nghĩ Cửu Nhi với ông Lâm yêu rồi, nếu không sao Cửu Nhi lại tham ban? Nghe nói là cố để ngày rảnh đi đó.”
“Lâm Ca đối tửu, quả là trời sinh một cặp hahaha”
Nhưng mà fan CP vừa mới vui đã có người dội nước lạnh rồi.
“Tỉnh lại đi, ai đóng phim với ông Lâm xong đều mến ông Lâm hết. Thực tế đi, ông Lâm csnb”
“Csnb là gì?”
“cares nobody chẳng quan tâm ai, biệt danh của ông Lâm không phải Ân Mặc Kệ à? Hahahaha”
CP của Ân Bắc Lâm với Lạc Cửu Ca cũng coi là lớn trong số CP của Ân Bắc Lâm, fan CP không ít, liền lập tức tranh luận với những người kia.
Nhưng mà dần dần có người nhận ra ảnh không đúng lắm
“Không biết thì hỏi, bên phải ông Lâm là ai vậy? Sao cảm giác đang nhìn sang phải vậy”
“Phát hiện mới: hình như Lạc Cửu Ca giơ tay ý bảo ông Lâm nhìn sang nhưng mà mấy tấm này ông Lâm hình như đều nhìn người bên cạnh”
“so bên cạnh rốt cuộc là who”
“Tin chấn động! Trên mạng có ảnh với video gốc, bên cạnh ông Lâm là CL!”
“CL???? CL là ai vậy, là người trong nước sao? Sao chưa nghe bao giờ”
“CL là china Lu, Lộ Ăn Vạ không biết à, không cần cảm ơn, nhưng mà nhớ viết thường china”
“Đm hahahaha mấy người thiên tài”
“Không phải, chuyện gì vậy, không ai nhận ra Lộ Nhâm ảnh này mặt mộc à? Đm, suýt thì nhận cậu ta làm vợ, tôi có tội”
“Tôi cũng vậy, ban nãy còn đang mê anh đẹp trai này, nói là CL tôi còn không tin, bây giờ đau quá”
“Lộ Ăn Vạ cũng theo con đường ngây thơ rồi? Haha cả mạng bị cậu ta chơi rồi”
“Mau cách ly ông Lâm thôi”
“Haha mấy người không hiểu rồi, không thấy áo kia của cậu ta giống với áo trước kia của ông Lâm à? Còn cố ý đứng cạnh ông Lâm, không phải đợi ăn vạ à?”
“Vl! Không nói tôi còn không nhận ra, chiếc áo đó rõ ràng giống với cái Ân Bắc Lâm mặc lần trước...”
“??? Tài nguyên của Lộ Nhâm có thể có được đồ này à, đừng đùa, đây là quà của đại sứ HERME đó”
“Lại tới rồi, cậu ta mặc đồ giả tới rồi”
“Gần đây Lộ Ăn Vạ toàn lên hot search, có phải cậu ta lại muốn tham gia chương trình gì không? Không phải PR chứ?”
...
Trên mạng sôi sùng sục, Lộ Nhâm lại không biết gì.
Cậu hoang mang bị Ân Bắc Lâm kéo đi chụp ảnh, chụp xong không biết Ân Bắc Lâm nói gì với Hoàng Oanh, chỉ biết không phải Hoàng Oanh lái xe mà Ân Bắc Lâm tự chở cậu về.
Quyết định vậy xong, Lộ Nhâm lại bị cô chủ nhiệm Hoàng Oanh nhìn với ánh mắt đáng sợ.
Lộ Nhâm thật sự sợ giáo viên nhất, Hoàng Oanh nhin vậy khiến cậu còn không dám xì hơi.
Thật ra cậu cũng không muốn Ân Bắc Lâm đưa!! Lộ Nhâm khóc không thành tiếng.
Nhưng mà! Cậu vừa không có trợ lý, quản lý kia bây giờ chắc còn muốn đâm cậu hai nhát rồi, Đao Phong còn quay ở nơi hoang vu thế này... Nếu không ngồi xe Ân Bắc Lâm về thì chắc cậu chẳng còn nơi nào để đi nữa.
Hình thức mạnh hơn người.
Cho dù hôm nay bị nam chính dọa cho dựng hết lông lưng nhưng mà Lộ Nhâm vẫn dè dặt đi theo Ân Bắc Lâm.
...
Trong chiếc xe Coupe.
Ân Bắc Lâm dừng xe, một tay nắm tay lái, tay phải giơ ra lấy điện thoại.
“Đưa địa chỉ cho tôi.”
Lộ Nhâm sững người, cội càng ngoan ngoãn nhập địa chỉ vào ghi chú điện thoại Ân Bắc Lâm, như đặt đồ vậy, viết chi tiết từng số.
...Cũng may nghe Ân Bắc Lâm nói muốn đưa cậu về, trong đầu lại nhớ xem mình ở đâu, nếu không bây giờ Ân Bắc Lâm hỏi mà không biết thì...
Lộ Nhâm mím môi, vậy chắc chắn sẽ bị xem là thần kinh.
Ân Bắc Lâm nhìn một cái, ngón tay thon dài ấn ấn.
Hình như là mở chỉ đường, anh đặt điện thoại sang một bên.
Lộ Nhâm vốn nghĩ bản thân rất căng thẳng, không ngờ lên xe còn đang dè dặt đợi Ân Bắc Lâm nói chuyện... Kết quả mí mắt càng lúc càng trĩu xuống...
Sau đó ngủ luôn.
Ngủ đến không biết trời đất là gì.
“Xuống xe.”
Lộ Nhâm giật mình tỉnh lại, dụi mắt mơ màng nhìn ra ngoài cửa, hơi hoang mang, “Đến rồi à?”
“Ừ.”
Lộ Nhâm che miệng ngáp, cậu vẫn hơi buồn ngủ.
Nhưng mà giây sau nhìn ra cửa sổ, cậu tỉnh luôn rồi, thậm chí ngây người.
Cậu nhìn thấy một cánh cổng sắt to đùng.
Thiết kế không cân xứng, bên cao bên thấp, xiêu vẹo lại bí hiểm.
Lộ Nhâm, “...”
Cậu không hiểu nhưng mà ngạc nhiên.
Cậu lại nhìn lướt qua phía trước, tòa nhà chọc trời nhô lên khỏi mặt đất, nhìn từ ngoài vào, được trang trí theo phong cách tối giản và cách điệu, cân bằng tốt giữa đơn giản và công nghệ, khoác trên mình chiếc áo trắng sạch sẽ, túc trực bên xe, chờ lệnh bất cứ lúc nào.
Lộ Nhâm lẩm bẩm như bị sốc, “Hình, hình như đây không phải là nhà của tôi?”
Trong trí nhớ của nguyên chủ, nhà của cậu cũng rất tốt, nếu nhớ không lầm thì tiền thuê nhà hàng tháng là gần bảy mươi tám mươi nghìn tệ... Là một chung cư có nhiều người gần trung tâm thành phố.
Nhưng nơi này rõ ràng không thấy cao cấp đâu cả.
Nếu trí nhớ của Lộ Nhâm chính xác, nơi này không phải là nơi sinh sống của người trong làng giải trí, mà là những người giàu có mới có thể sống, chung cư cao cấp thật sự.
Lộ Nhâm lẩm bẩm những lời đó, Ân Bắc Lâm thản nhiên “Ừm” một tiếng.
Một tay anh nắm tay lái, thong thả ung dung nghiêng nhẹ đầu.
Lộ Nhâm nuốt nước bọt.
Cậu nhìn Ân Bắc Lâm cười nhẹ.
“Đây là nhà em.”