Thành phố Nam Sơn.
Nhà họ Doãn.
Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của cô tiểu thư duy nhất là họ Doãn - Doãn Mộ Tư, nên ở đại sảnh đã xuất hiện rất nhiều gia tộc lớn ở Nam Sơn dẫn con cháu đến tham dự.
Ở thành phố Nam Sơn này, ai nấy đều phải nể mặt Doãn Sâm một phần bởi tài nguyên của Doãn thị rất dồi dào. Lại nói, Doãn Sâm chỉ có một đứa con gái duy nhất là Doãn Mộ Tư, ông đã đánh tiếng buổi sinh nhật ngày hôm nay cũng là ngày nhà họ Doãn kén rể.
Điều này Doãn Mộ Tư đều không được biết, cô chỉ nghĩ là một bữa tiệc sinh nhật thân mật không có gì đặc biệt.
Tuy hôm nay có rất nhiều thanh niên ưu tú nhất của Nam Sơn đến dự, nhưng Doãn Mộ Tư cũng như mọi ngày không nghĩ đến việc ba của cô sẽ kén rể nên vừa xuống đại sảnh liền đưa mắt tìm kiếm nhóm bạn ở hội bắn súng của cô.
Thật ra Doãn Mộ Tư trước kia không hề thích súng ống, chỉ vì Tống Tư Hàn là hội trưởng hội bắn súng nên cô đã thuê người về dạy cô học cấp tốc chỉ để có thể gia nhập hội bắn súng với Tống Tư Hàn.
Sinh nhật của Doãn Mộ Tư tất nhiên cô đặc biệt mời Tống Tư Hàn đến, chỉ là không nghĩ anh lại mang theo bạch nguyệt quang của anh theo chính là Hứa Doanh.
Nhìn Hứa Doanh đứng bên cạnh Tống Tư Hàn, gương mặt Doãn Mộ Tư có chút thất thần, cô biết bọn họ là thanh mai trúc mã còn cô chỉ là đơn phương với Tống Tư Hàn.
Lúc này, Doãn Sâm bước đến bên cạnh Doãn Mộ Tư liền nói nhỏ.
"Mộ Mộ, con xem hôm nay có bao nhiêu chàng trai ưu tú nhất Nam Sơn đều tụ họp ở đây, nếu đặc biệt để mắt đến ai cứ nói với ba."
Doãn Mộ Tư lướt mắt qua, lúc này mới nhận ra bữa tiệc hôm nay có chút lạ, vì có rất nhiều người trẻ ở Nam Sơn đến dự.
Cô đã bước xuống hội trường lâu như vậy nhưng không nhìn ra, chỉ vì trong mắt chỉ có mỗi Tống Tư Hàn.
Khi Doãn Sâm đưa con gái bước xuống khỏi bậc thang, các ông chủ lớn đều đưa những đứa con trai của mình bước đến trước mặt Doãn Sâm và con gái đứng thành một hàng.
Chỉ tiếc là những thanh niên đứng trước cô không có bóng dáng của Tống Tư Hàn, cô thấy anh ta đang đứng ở phía xa đang nói chuyện thân mật cùng Hứa Doanh.
Tống Tư Hàn đang đứng uống rượu cùng Hứa Doanh thì nhìn thấy một đám đông đang vây quanh Doãn Sâm và Doãn Mô Tư, phát hiện ánh mắt cô đang nhìn anh ta, anh ta liền nâng ly cười với cô như muốn chúc mừng.
Chỉ vì nụ cười này, mà khiến gương mặt thất thần của Doãn Mộ Tư bỗng dưng đỏ ửng có mấy phần vui vẻ. Тìm đọc thêm tại ++ Т 𝑟𝐔mt𝑟u𝑦ện﹒𝗩n ++
Cô nãy giờ chỉ đứng yên một chỗ, mặc cho Doãn Sâm có nói gì với bọn người đến lấy lòng ba cô, cũng như muốn cô chú ý đến con trai họ, cô cũng không nghe không nhìn, hiện tại gương mặt có mấy phần vui vẻ nên bọn họ nghĩ cô đã chấm trúng kẻ đang nói chuyện với Doãn Sâm.
Doãn Sâm cũng nhận ra nét mặt Doãn Mộ Tư có chút thay đổi, liền nhìn Mạc Tử Khiêm đánh giá một chút…
Lúc này ngay cả Mạc Tử Khiêm cũng nghĩ Doãn Mộ Tư có ý với hắn, hắn bước lên một bước muốn mời cô đi nói chuyện.
"Ba… ba tiếp đãi mọi người, con đi tìm bạn." - Doãn Mộ Tư liền xoay người nói với Doãn Sâm rồi đi về hướng Tống Tư Hàn đang đứng.
Trần Chí Kiên trong hội bắn súng cũng đã đến, nên Doãn Mộ Tư mới dám đến gần hai người bọn họ, cô sợ cảm giác bị Tống Tư Hàn xem cô là kẻ xen vào anh ta và Hứa Doanh.
Hành động này của Doãn Mộ Tư khiến Mạc Tử Khiêm vô cùng xấu hổ, chân đã bước lên một bước cũng không rút về được liền nhìn Doãn Sâm nói:"Bác Doãn, cháu là Mạc Tử Khiêm, sau này trong mối làm ăn giữa Doãn thị và Mạc thị mong bác giúp đỡ."
Doãn Sâm liền cười đáp:"Được, tuổi trẻ phải nên học hỏi nhiều."
Mọi người đều cảm thấy Mạc Tử Khiêm thật buồn cười, còn dám mơ tưởng được làm rể Doãn gia.
Lúc Doãn Mộ Tư đi về phía Tống Tư Hàn, liền đi ngang qua một người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen, cô lướt qua hắn ta chỉ vô tình chạm mắt nhưng cảm giác ánh mắt hắn ta quá lạnh nhạt, không có chút tạp chất hoặc là cô không có khả năng nhìn ra tạp chất từ ánh mắt đó… nó khiến cô cảm giác né tránh, người đàn ông này là lần đầu cô nhìn thấy ở Nam Sơn này, vì trước kia mỗi lần ba cô đi tham dự tiệc đều mang cô theo nhưng loại người có khí chất lạnh lẽo vừa nhìn đã sợ như hắn ta, lần đầu tiên cô gặp.
Bước chân của Doãn Mộ Tư bước đến gần Tống Tư Hàn cũng mang theo sự dõi theo của tất cả thanh niên trong bữa tiệc, mặc định rằng cô thân thiết với kẻ nào, kẻ đó chính là con rể được chọn của nhà họ Doãn.
"Mộ Tư, hôm nay nhà em kén rể sao?" - Trần Chí Kiên là bạn thân của cô trong hội bắn súng vừa thấy Doãn Mộ Tư đã hỏi.
"Thì ra Mộ Tư của chúng ta lớn rồi, còn sắp kết hôn." - Tống Tư Hàn nhìn Doãn Mộ Tư cười.
"Không phải đâu, chỉ là sinh nhật của em nên ba muốn mời mấy người trẻ để em không ngại thôi." - Cô xua tay đáp.
"Làm anh hết hồn, sáng nay ba anh còn hỏi có muốn kết hôn với em không, hôm nay nhà em mở tiệc xem mắt… haha… chúng ta mà kết hôn thì cả ngày cãi nhau cũng hết ngày." - Trần Chí Kiên bật cười.
"Tiểu Tư, chúc mừng sinh nhật em." - Hứa Doanh nhìn Doãn Mộ Tư khẽ cười, đưa cho cô một gói quà.
"Cảm ơn chị." - Doãn Mộ Tư đưa tay ra nhận lấy.
"Chị và Tư Hàn đặc biệt chọn món quà này tặng cho em, chúc mừng em đón tuổi thành niên thật vui vẻ."
Cô nhìn món quà trên tay, là quà của Tống Tư Hàn tặng cô, nhưng là anh và thanh mai trúc mã cùng mua tặng, cô cũng không rõ nên vui hay buồn.
Lần đầu tiên cô gặp Tống Tư Hàn là khi cô vừa nhập học trường trung học. Lúc ấy, anh đứng trên bục cao là học sinh ưu tú chào đón tân học sinh mới của trường. Dưới ánh nắng của sân trường, Tống Tư Hàn đẹp sạch sẽ, thần thái thanh cao đứng đọc diễn văn khiến trái tim cô rung động.
Ba cô nói, chỉ cần ưng ý ai liền nói với ba, nhưng cô hiểu rõ trong lòng Tống Tư Hàn chỉ có Hứa Doanh, cô muốn hèn mọn giữ tình cảm này trong lòng, không muốn Tống Tư Hàn có thành kiến với cô.
Nhạc trong hội trường vang lên, lúc này Trần Chí Kiên lại kéo Hứa Doanh đi nhảy, bên này chỉ còn cô đứng cùng Tống Tư Hàn khiến ánh mắt mọi người trở nên dồn dập hơn.
"Hay chúng ta cũng ra khiêu vũ nhé." - Tống Tư Hàn đưa tay mời cô.
Doãn Mộ Tư tim đập thật mạnh, cô nhìn bàn tay mà cô ao ước được nắm lấy một lần, chỉ là nhảy một bài, cô không nên nghĩ quá nhiều.
Doãn Sâm bên trên nhìn thấy con gái đã chọn được một nam nhân nhảy cùng liền trở nên vui vẻ hài lòng, Tống Tư Hàn lý lịch sạch sẽ, gia thế tuy không bằng nhà họ Doãn nhưng cũng chấp nhận được.
"Người đâu, mau liên hệ với lão Tống, mời ông ta ngày mai đi đánh golf." - Doãn Sâm ưng ý ra lệnh.
Ở phía xa, một người đàn ông trẻ tuổi dáng người cao lớn, tướng mạo xuất chúng, mặc một bộ âu phục đứng lặng lẽ một góc tường quan sát mọi thứ đang diễn ra ở nhà họ Doãn. Hắn cảm thấy mọi thứ đều tẻ nhạt, hắn nhìn một đám người xu nịnh một miếng thịt lớn liền cười nhạt, sau đó lặng lẽ rời đi khỏi bữa tiệc theo cái cách mà hắn đến.