Chương 26: Cha con còn sống hay không?
Vân Tiểu Quả ngơ ngác nhìn Vân Mạc, đợi đến khi bóng dáng Vân Mạc biến mất nàng ta mới hoàn hồn, Vân Mạc không hề mắc bẫy của nàng ta!
“Chỉ là một kẻ vô dụng, có gì mà đắc ý chứ!”
Vân Tiểu Quả siết chặt tay, tức giận đến mức mặt tái mét, ngay cả lớp phấn dày cũng không che giấu được.
Vân Mạc đi tới nơi ở của Tộc trưởng, thấy Tộc trưởng đang đợi hắn trước cửa.
“Ngại quá Tộc trưởng, để ngài phải đợi con bên ngoài thế này!”, Vân Mạc vội vàng nói, nếu không nhờ Vân Vị Thăng e rằng trước đó hắn đã bị Bát trưởng lão giết chết, cho nên hắn rất kính trọng Vân Vị Thăng.
“Ha ha! Không sao, dù sao ta cũng không có chuyện gì làm, vừa mới đột phá, tiếp tục tu luyện cũng chẳng có thu hoạch gì”, rõ ràng thái độ của Tộc trưởng với Vân Mạc tốt hơn trước đây nhiều: “Vân Mạc, không ngờ con lại lợi hại như thế, ngay cả Vân Liệt cũng không phải đối thủ của con. Lúc thách đấu chắc hẳn con đã tự tin có thể chiến thắng Vân Liệt rồi đúng không? Ta còn lo lắng cho con suốt một tháng, không ngờ ta chỉ là lo lắng thừa”.
“Không phải Vân Mạc muốn giấu giếm, mong Tộc trưởng thứ lỗi”, Vân Mạc không thể nói cho Vân Vị Thăng biết chuyện y thuật và quyền pháp Hám Sơn được.
“Không sao, ai mà không có chút bí mật chứ? Đây là chuyện tốt mà”, Vân Vị Thăng vui vẻ nói, sau đó mời Vân Mạc vào nhà.
Vân Vị Thăng nhìn Vân Mạc bằng ánh mắt vô cùng hài lòng: “Không hổ là con trai của Thượng Phong và Ly Yên, xuất sắc chẳng khác gì hai người họ!”
Vân Mạc nghe thấy thế thì thầm nghĩ, hắn vẫn luôn thấy khó hiểu, trong trí nhớ của hắn không có ký ức về chuyện cha đã chết. Thế thì cha hắn là Vân Thượng Phong đã đi đâu? Nghĩ đến đây, Vân Mạc vội vàng hỏi thăm tin tức của cha mình. Hắn nhớ rằng Vân Thượng Phong đột nhiên mất tích, cũng không có tin tức rằng ông đã chết.
Nghe thấy câu hỏi của Vân Mạc, sắc mặt Vân Vị Thăng hơi thay đổi: “Vân Mạc, bây giờ vẫn chưa phải lúc cho con biết chuyện cha con. Con đừng hỏi nhiều, đến thời điểm thích hợp ta nhất định sẽ cho con biết”.
Nghe thấy thế, Vân Mạc thầm thấy nặng nề, Vân Vị Thăng nói thế chứng tỏ chuyện của Vân Thượng Phong rất phức tạp, nói không chừng còn liên quan đến một vài thế lực lớn. Hiện tại thực lực của hắn còn yếu nên Vân Vị Thăng mới không muốn cho hắn biết.
“Mong Tộc trưởng cho con biết cha còn sống hay không?”
Vân Vị Thăng im lặng một lúc lâu mới cất lời: “Ông ấy còn sống, còn những chuyện khác thì ta không thể cho con biết lúc này”.
Vân Mạc hành lễ với Vân Vị Thăng, biết Vân Thượng Phong còn sống là được rồi, sau này nhất định hắn sẽ tìm ông về. Nếu đã hứa với Vân Mạc đã chết kia, hắn cũng sống vì hắn ta, thì Vân Thượng Phong cũng là cha hắn kiếp này. Vân Thượng Phong còn sống cũng không phải vấn đề nghiêm trọng gì với Vân Mạc, dựa vào y thuật của hắn, dù ông có bị thương nặng, hắn cũng có cách chữa khỏi.
“Tộc trưởng, nghe ý của ngài dường như thiên phú của mẹ con không tệ, nhưng vì sao…?”, nếu Vân Mạc không nhìn nhầm thì thực lực của Ly Yên là Luyện Thể tầng chín, không giống một thiên tài cho lắm.
Vân Vị Thăng thở dài: “Chắc con cũng hiểu cách phân chia cảnh giới của võ giả đúng không?”
“Vâng!”, Vân Mạc gật đầu, hắn đào tạo Lạc Thiên đến Thần Đế Cảnh, đương nhiên biết rõ tất cả cảnh giới bên dưới Thần Đế.
Sau Luyện Thể là Hoá Mạch Cảnh, Nhập Linh Cảnh, Viễn Du Cảnh, Khống Đạo Cảnh,… Người nào có võ mạch là sẽ có thể tu luyện. Hoá Mạch Cảnh là cảnh giới biến võ mạch thành linh khí, bồi dưỡng và rèn luyện kinh mạch, đan điền, để nó có thể chịu đựng được linh khí bên ngoài. Nhập Linh Cảnh là cảnh giới có thể thu nạp linh khí thiên địa tích luỹ trong cơ thể, có thể điều khiển linh khí để tấn công. Viễn Du Cảnh thì có thể rời khỏi mặt đất, bay lên chín tầng mây. Còn Khống Đạo Cảnh thì sẽ lĩnh ngộ được pháp tắc đại đạo trong thiên địa, điều khiển đạo tắc tấn công kẻ thù.
Vân Vị Thăng tiếp tục nói: “Năm đó mẹ con đã tu luyện đến Hoá Mạch tầng chín, chuyển hoá tất cả võ mạch thành linh khí, chỉ còn thiếu một chút đã trở thành cao thủ Nhập Linh. Chắc con cũng biết linh khí trong cơ thể võ giả Hoá Mạch Cảnh vô cùng quan trọng, không thể đưa nó ra khỏi cơ thể, nếu không sẽ không thể đột phá Nhập Linh Cảnh”.
“Ý ngài là?”, Vân Mạc kinh ngạc, hắn biết linh khí trong cơ thể võ giả Hoá Mạch là do cơ thể tự sinh ra, có tác dụng bồi bổ, rèn luyện kinh mạch và đan điền, một khi linh khí trong cơ thể võ giả Hoá Mạch mất hết thì sẽ không thể đột phá Nhập Linh Cảnh nữa. Hơn nữa sau đó kinh mạch còn tệ đi, cuối cùng rơi xuống Luyện Thể Cảnh.
“Mẹ con năm đó vì một vài chuyện mà phải tiêu hao hết linh khí của mình, sau đó cảnh giới cũng rơi xuống Luyện Thể”.
Vân Mạc im lặng, hắn có thể đoán được cảnh giới của mẹ hạ thấp là có liên quan với cha. Dù là lý do gì, Vân Mạc hiện tại cũng không thể giải quyết được chuyện này, nên hắn cũng không hỏi nhiều. Người khác thấy võ giả Hoá Mạch tiêu hao linh khí trong cơ thể rất khó chữa trị, nhưng Vân Mạc lại thấy cực kỳ đơn giản. Kiếp trước không biết hắn đã chữa trị cho bao nhiêu người, hơn nữa cũng không chỉ một mình hắn biết chữa.