Bách Lý Hồng Trang đi đến bên cạnh Thiệu Tử Phàm và Triệu Vận Thiến, không đợi Thiệu Tử Phàm mở miệng, Bách Lý Hồng Trang đã nhét một viên đan dược vào trong miệng hắn.
“Ngươi cho hắn ăn cái gì đó?”
Triệu Vận Thiến kinh ngạc nói.
“Triệu Vận Thiến, Bách Lý cô nương sẽ không hại ta đâu.”
Thiệu Tử Phàm có vẻ không hề lo lắng, nếu Bách Lý Hồng Trang muốn g.i.ế.c hắn, hắn đã sớm c.h.ế.t không biết bao nhiêu lần rồi, đan dược này hẳn là để chữa thương cho hắn.
Bách Lý Hồng Trang lạnh nhạt liếc Triệu Vận Thiến một cái, lại nhìn Thiệu Tử Phàm, nói:
“Ngươi thông minh hơn nàng ta.”
Nghe vậy, Triệu Vận Thiến thầm bất mãn, nhưng không biết nên phản bác cái gì.
Bách Lý Hồng Trang đưa một bình sứ màu trắng cho Thiệu Tử Phàm:
“Trong này có Kim Sang Dược, hiệu quả cực kỳ tốt.”
“Cảm ơn.”
Thiệu Tử Phàm nhận lấy Kim Sang Dược, cười nói.
“Không cần.”
Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần nở nụ cười nhạt:
“Dưới tình huống nguy cấp, ngươi có thể xuất hiện, vậy ngươi chính là bằng hữu của ta.”
Nàng không cân nhắc đến nguyên nhân phía sau, cho dù Thiệu Tử Phàm vì báo đáp ân tình hôm qua hay vì cái gì khác, có thể không để ý đến an nguy của bản thân mà giúp nàng chia sẻ áp lực, đó đã là chuyện mà phần lớn mọi người không làm được.
“Ta rất vinh hạnh.”
Thiệu Tử Phàm cười tươi như ánh mặt trời, hắn cảm thấy vui vẻ vì đã trở thành bằng hữu của Bách Lý Hồng Trang.
Qua thời gian tiếp xúc ngắn ngủi này, hắn biết Bách Lý Hồng Trang không khó tiếp cận như bọn họ vẫn nghĩ, ngược lại, lối suy nghĩ của nàng rất đơn giản.
“Ta đi trước, nếu cần ta hỗ trợ, cứ đến tìm ta.”
Bách Lý Hồng Trang nhìn lướt qua Triệu Vận Thiến đang tỏ vẻ không vui với mình, độ cong ở khóe miệng rộng thêm vài phần, nàng không thích làm bóng đèn.
Thiệu Tử Phàm cũng biết nguyên nhân Bách Lý Hồng Trang nói ra lời này, không hề phản đối:
“Trong trường săn có rất nhiều yêu thú, ngươi phải cẩn thận một chút.”
“Yên tâm đi!”
Bách Lý Hồng Trang cười, rời đi.
Mọi người thấy Bách Lý Hồng Trang rời đi, không khí luôn căng thẳng kia mới dịu xuống, gần như tất cả mọi người không hẹn mà cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Theo ta thấy, lần này Bách Lý Ngọc Nhan gặp phải xui xẻo rồi, lúc trước luôn miệng mỉa mai Bách Lý Hồng Trang là phế vật, ta thấy nàng ta mới thật sự là kẻ ngốc!”
“Ta nghe nói Bách Lý Ngọc Nhan cũng đột phá, không thể so sánh thực lực được.”
“Cho dù nàng ta có đột phá, ngươi cảm thấy nàng ta có thể là đối thủ của Bách Lý Hồng Trang sao?”
Lời này vừa nói ra, mọi người lại im lặng, tận mắt chứng kiến Bách Lý Hồng Trang chiến đấu với bầy U Minh Lang, bọn họ đều bị thực lực của người này dọa sợ rồi.
Từ đáy lòng họ đã nhận định Bách Lý Ngọc Nhan không phải là đối thủ của Bách Lý Hồng Trang!
Sau khi Bách Lý Hồng Trang rời khỏi chiến địa thì vẫn luôn đi thằng về phía trước, ban nãy chiến đấu với U Minh Lang Vương, m.á.u tươi phun hết lên người nàng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!