Chương 127: Công lý tự ở lòng người
“Trước đó vài ngày Ngọc Nguyệt và Thần vương phi có chút mâu thuẫn, ta mới đưa Ngọc Nguyệt đến Thần vương phủ muốn giải quyết ân oán trong đó, không ngờ Thần vương phi ăn nói vô lễ, Thần vương gia lại phái người đả thương Ngọc Nguyệt.”
“Hành vi đó của Thần vương gia và Thần vương phi thật sự quá đáng!”
Những lời này, Lý Thừa Càn nói đến hiên ngang lẫm liệt, giống như Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần đã làm ra chuyện đại nghịch bất đạo gì đó.
Đối mặt với sự chỉ trích của Lý Thừa Càn, nụ cười trên môi Bách Lý Hồng Trang sâu hơn, ánh mắt cũng càng khinh thường.
“Nói ra lời này, Lý thừa tướng không cảm thấy xấu hổ sao?”
“Lời ta nói là sự thật, sao phải xấu hổ!”
Lý Thừa Càn một vẻ không giả dối.
Bách Lý Hồng Trang liếc mắt nhìn những người đang vây xem:
“Lý thừa tướng không ngại hỏi mọi người một chút, lời ngươi nói mọi người có tin không?”
Mọi người đều cúi đầu, thực tế bọn họ không tin lời Lý Thừa Càn nói.
Dựa vào tính tình của Lý Thừa Càn và Lý Ngọc Nguyệt, không bắt Đế Bắc Thần và Bách Lý Hồng Trang dập đầu giải thích đã không tệ rồi, còn tự mình đến cửa giải quyết mâu thuẫn, sao có thể?
Nhìn thái độ của mọi người, sắc mặt Lý Thừa Càn cực kỳ khó coi:
“Lời này của ngươi có ý gì?”
“Công lý tự ở lòng người.”
Bách Lý Hồng Trang nhướng mi:
“Ngươi đã khơi chuyện ra, vậy thì ta cũng không ngại nói ra sự thật.”
“Hoàng Thượng, hôm qua Lý thừa tướng và Lý Ngọc Nguyệt đến vương phủ nói năng lỗ mãng, vênh mặt hất hàm sai khiến ta giúp đỡ chữa bệnh, sau đó lại chế giễu vương gia là con riêng của người.”
“Vì thế, dưới cơn giận vương gia mới cho người ra tay.”
Bách Lý Hồng Trang dứt lời, mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, khiếp sợ nhìn Bách Lý Hồng Trang.
Cho tới giờ, chuyện Đế Bắc Thần là con riêng của Hiên Viên Ngự Thiên chỉ lưu truyền trong âm thầm.
Tuy Hiên Viên Ngự Thiên từng nghe qua, nhưng không ai dám nói ra ngoài, lúc này Bách Lý Hồng Trang lại nói thẳng ra?
Hiên Viên Ngự Thiên không khỏi nhíu mày:
“Chuyện này là thật sao?”
“Hoàng Thượng, người đừng nghe nàng nói lung tung!”
Lý Thừa Càn vội biện bạch, nếu chuyện này là thật, vậy địa vị của ông ta cũng tràn ngập nguy cơ!
“Bách Lý Hồng Trang vì trốn tránh trách nhiệm nên mới nói như vậy, Hoàng Thượng minh giám!”
“Hoàng Thượng, từ lúc mặt Lý Ngọc Nguyệt sinh bệnh Lý thừa tướng vẫn luôn che giấu tin tức, hôm nay chẳng qua là vì tiếp tục giấu giếm mới đổ hết trách nhiệm lên người ta, chỉ cần Hoàng Thượng đến phủ thừa tướng nhìn là biết.”
Bách Lý Hồng Trang thấy biến không sợ, từ sau chuyện xảy ra hôm qua nàng đã đoán trước hôm nay sẽ xảy ra tình huống như vậy.