Một câu nhẹ nhàng bâng quơ lại đ.â.m trúng chỗ đau của Bách Lý Ngọc Nhan!
Cho tới giờ vết sẹo trên mặt nàng ta chưa từng chuyển biến tốt, có điều lâu dần, nàng ta cũng quen hơn, nhưng Bách Lý Hồng Trang nói chuyện như vậy thật sự rất không khách khí!
“Bách Lý Hồng Trang, ta ra ngoài dọa người hay không có liên quan gì tới ngươi!”
Bách Lý Ngọc Nhan giận dữ khó nén, nữ nhân này vừa mở miệng là có thể khiến người ta tức chết.
“Vậy Đế Bắc Thần đến hay không thì có liên quan gì tới ngươi?”
Bách Lý Hồng Trang cười nhạo:
“Cái dáng vẻ này của ngươi, Vương gia nhà ta chướng mắt, ngươi đừng có mơ mộng hão huyền.”
Nghe Bách Lý Hồng Trang nói, ánh mắt mọi người nhìn Bách Lý Ngọc Nhan không khỏi thay đổi, chẳng lẽ Bách Lý Ngọc Nhan cũng có ý với Đế Bắc Thần?
Lúc trước Hiên Viên Hoàn là vị hôn thê của Bách Lý Hồng Trang, Bách Lý Ngọc Nhan liền cướp Hiên Viên Hoàn.
Bây giờ Bách Lý Hồng Trang gả cho Đế Bắc Thần, Bách Lý Ngọc Nhan lại giành Đế Bắc Thần sao?
Nhìn ánh mắt hèn mọn của mọi người, sắc mặt Bách Lý Ngọc Nhan đột biến:
“Ta không thèm có ý gì với Đế Bắc Thần đó!”
“Vậy ngươi còn hỏi?”
Vẻ mặt Bách Lý Hồng Trang thản nhiên, từ đầu tới cuối là dáng vẻ nhẹ nhàng bâng quơ, ngược lại dáng vẻ tức giậm chân của Bách Lý Ngọc Nhan lại khiến người ta nghi ngờ.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, Bách Lý Ngọc Nhan này đúng là không phải đối thủ của Bách Lý Hồng Trang, vốn tự mình chủ động khiêu khích lại bị Bách Lý Hồng Trang châm chọc lại một phen.
Bách Lý Ngọc Nhan giống như một con vịt xấu xí giậm chân, mà Bách Lý Hồng Trang mới là quý tộc chân chính.
Cảm nhận được ánh mắt người xem dần thay đổi, sắc mặt Bách Lý Ngọc Nhan cực kỳ khó coi, nàng ta vẫn muốn tìm lại ưu thế từ chỗ Bách Lý Hồng Trang, nhưng dường như mỗi lần đều không chiếm được gì tốt.
“Tỷ tỷ, cần gì nói nhảm với nàng ta, có khi lát nữa là thời điểm phế vật này mất mặt!”
Bách Lý Hạo Hiên thấy tình cảnh xấu hổ của Bách Lý Ngọc Nhan, lúc này lên tiếng châm chọc.
Bách Lý Ngọc Nhan khẽ gật đầu, hừ lạnh một tiếng xoay người đi.
Nàng ta không đấu nổi mồm mép với Bách Lý Hồng Trang, nhưng lát nữa khi thi đấu săn b.ắ.n nàng ta có cách khiến Bách Lý Hồng Trang dập đầu cầu xin tha thứ.
Nụ cười trên môi Bách Lý Hồng Trang không đổi, khinh thường nhìn Bách Lý Hạo Hiên:
“Bại tướng dưới tay không có tư cách phát ngôn bừa bãi.”
Vừa dứt lời, sắc mặt Bách Lý Hạo Hiên đã cực kỳ khó coi, chuyện này là nỗi đau trong lòng hắn.
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa bao giờ để Bách Lý Hồng Trang vào trong mắt, phế vật này rơi vào tay hắn thì chỉ có đường chết.
Nhưng rồi hắn lại thua trong tay Bách Lý Hồng Trang, ngay cả phế vật cũng không đánh lại, đây chẳng phải là nói hắn còn phế hơn cả phế vật?
“Bách Lý Hồng Trang, lần trước là ngươi đầu cơ trục lợi thôi, lần này ngươi sẽ c.h.ế.t rất khó coi!”
Bách Lý Hạo Hiên nghiến răng nghiến lợi, hắn rất hối hận sao lúc trước không g.i.ế.c c.h.ế.t Bách Lý Hồng Trang luôn!
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, Bách Lý Hồng Trang này đúng là đã hoàn toàn trở mặt với phủ tướng quân, dù trước mặt nhiều người như vậy cũng không kiêng dè chút nào.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!