“Lao gia, ngày mai là ngày bắt đầu cuộc thi săn b.ắ.n của hoàng gia, Nguyệt nhi cũng phải tham gia, nhưng dung mạo nó như vậy làm sao đối diện với Thái tử điện hạ được?”
Triệu Văn Sắc lo ngay ngáy, mấy ngày nay phủ Thừa tướng vẫn phong tỏa tin tức này chặt chẽ, nhưng ngày mai có lẽ không che đậy được nữa.
Vẻ mặt Lý Thừa Càn cực kỳ khó coi:
“Ngày mai cuộc thi săn b.ắ.n của hoàng gia sẽ bắt đầu rồi, đám người Bách Lý Hồng Trang đáng lẽ nên trở về, chẳng lẽ bọn họ không tham gia cuộc thi săn b.ắ.n hoàng gia hay sao?”
“Chuyện đó có gì mà không thể?”
Triệu Văn Sắc thở dài.
“Bách Lý Hồng Trang vốn là kẻ phế vật, tham gia cuộc thi săn b.ắ.n hoàng gia chẳng để làm gì, Thần vương thì hai chân tàn tật, làm sao tham gia cuộc thi săn b.ắ.n hoàng gia được?”
Nghe Triệu Văn Sắc nói, sắc mặt Lý Thừa Càn lại càng khó coi.
“Nếu thật sự như thế, vậy ngày mai chỉ có thể để Nguyệt nhi giả vờ bị bệnh, dù thế nào cũng không được để cho Hoàng thượng và Thái tử biết được việc này.”
“Ta chuẩn bị cho cuộc thi săn b.ắ.n hoàng gia đã lâu mà.”
Lý Ngọc Nguyệt buồn bực, thi đấu săn b.ắ.n hoàng gia tổ chức hai năm một lần, vì để tỏa sáng ở cuộc thi săn b.ắ.n này, nàng ta còn dùng một viên Bồi Nguyên đan, bây giờ lại phải bỏ qua cơ hội này.
“Chẳng lẽ ngươi muốn đem gương mặt này đi gặp Thái tử hay sao!”
Giọng Lý Thừa Càn lạnh như băng.
Ông ta đợi bao nhiêu năm mới đợi được cơ hội Lý Ngọc Nguyệt bay lên làm phượng hoàng, nhất quyết không được để thất bại trong gang tấc!
Lúc Lý Thừa Càn đang vì chuyện này mà phiền muộn không thôi, quản gia lại vội vàng chạy tới đây:
“Lão gia, có tin tốt!”
“Đến lúc này rồi còn có thể có tin gì tốt!”
Triệu Văn Sắc buồn phiền nói.
“Lão gia, Thần vương và Thần vương phi đã trở về, vừa mới về đến Thần vương phủ!”
Quản gia vui sướng, hắn đã y theo phân phó của lão gia, phái người nhìn chằm chằm Thần vương phi mọi lúc, một khi Thần vương và Thần vương phi trở về sẽ lập tức thông báo tin tức.
Vừa nghe vậy, ba người Lý Thừa Càn không khỏi sửng sốt, trong mắt lập tức tỏa ánh sáng rực rỡ.
Chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng trước ngày thi đấu săn b.ắ.n hoàng gia một ngày đã đợi được Bách Lý Hồng Trang trở về!
Chỉ cần hôm nay Bách Lý Hồng Trang có thể chữa khỏi mặt cho Lý Ngọc Nguyệt, như vậy tất cả đều sẽ bình an vô sự.
Nghĩ vậy, trong lòng ba người Lý Thừa Càn không nhịn được cảm thấy kích động!
Lý Thừa Càn vội phái người chuẩn bị một chiếc xe ngựa, đưa theo Lý Ngọc Nguyệt đến Thần vương phủ, chuyện này không thể chậm trễ dù chỉ một chút.
Bách Lý Hồng Trang trở về phòng, vừa định nghỉ ngơi một lát thì nghe hạ nhân bẩm báo Thừa tướng đến.
Nghe được tin này, Bách Lý Hồng Trang nhíu mày, khóe miệng nhếch lên độ cong trào phúng.
Xem ra mấy ngày nàng rời khỏi, Lý Ngọc Nguyệt cũng sống không tốt.
Cùng lúc đó, Đế Bắc Thần cũng đi tới phòng:
“Lý Thừa Càn đến, chỉ đích danh muốn gặp ngươi, thế nào? Đến chơi với họ một chút?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!