Trong lòng hai người cực kỳ lo lắng, hôm qua Lý Ngọc Nguyệt về nhà với vẻ không vui, mặc cho hai người họ khuyên bảo thế nào cũng không có tác dụng.
Lý Thừa Càn cũng ghét lây sang Đế Bắc Thần, có điều chuyện hôm qua Lý Ngọc Nguyệt thật sự không chiếm lý, hắn cũng không thể tới tìm Thần vương mà lý luận, chỉ có thể đợi có cơ hội rồi mới đạp cho Thân vương một phát thật đau.
Nhưng sáng sớm hôm nay, Lý Ngọc Nguyệt đột nhiên hét ầm lên, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì rồi sao?
Đêm qua lúc Lý Ngọc Nguyệt đi ngủ đã cảm thấy trên mặt hơi ngứa, gãi vài cái rồi cũng không để ý nữa.
Không ngờ sáng hôm nay lúc dậy chuẩn bị trang điểm thay y phục đột nhiên phát hiện trên mặt nổi rất nhiều tàn nhang.
Tàn nhang lít nha lít nhít che kín hai bên cánh mũi, dung mạo vốn xuất chúng bởi vì đống tàn nhang này mà trở nên xấu xí không chịu nổi.
Nàng ta đi múc nước rửa mặt trước, nhưng dù nàng ta có rửa như thế nào, những vết tàn nhang đó vẫn cứ bám chắc trên mặt của nàng ta, không hề biến mất.
“Tại sao lại như vậy!”
Lý Ngọc Nguyệt hoảng sợ sờ mặt mình:
“Trong một đêm sao mặt của ta lại biến thành như vậy?”
Lý Ngọc Nguyệt đắm chìm trong khiếp sợ, quả thực không thể tin đây là sự thật, thậm chí cảm thấy mình đang nằm mơ, đây chính là khuôn mặt khiến nàng ta cảm thấy kiêu ngạo mà!
Khi Lý Thừa Càn và Triệu Văn Sắc đi vào phòng thì nhìn thấy một đống hỗn loạn, nha đầu đứng hết ở một bên không dám nói lời nào.
Tính nết con gái nhà mình thế nào họ rất rõ, luôn không chịu thiệt, nhưng mới sáng sớm không thể có người nào chọc giận Lý Ngọc Nguyệt được.
“Mẫu thân!”
Lý Ngọc Nguyệt ầng ậng nước mặt quay đầu nhìn Triệu Văn Sắc ở sau.
Thấy dáng vẻ khóc như hoa lê trong mưa của Lý Ngọc Nguyệt, Triệu Văn Sắc đau lòng không thôi, nhưng cẩn thận nhìn, đột nhiên phát hiện sự thay đổi trên mặt Lý Ngọc Nguyệt, không khỏi ngây người.
“Nguyệt nhi, mặt ngươi bị sao vậy?”
Lý Ngọc Nguyệt đau lòng lắc đầu:
“Không biết, hôm nay ta vừa ngủ dậy đã thành dáng vẻ này rồi, phải làm sao bây giờ!”
Nghĩ lại lời Bách Lý Hồng Trang nói hôm qua, chỉ cần chưa thành thân, chuyện gì cũng có thể.
Bây giờ nàng ta biến thành cái dáng vẻ này, thái tử điện hạ còn có thể nguyện ý lấy nàng ta không?
Lý Thừa Càn cũng đổi sắc mặt, con gái mình chính là người sắp trở thành Hoàng hậu, nếu biến thành dáng vẻ như vậy, ngày sau làm sao gặp người được?
“Nhanh đi tìm y sư đến đây!”
Lý Thừa Càn vung bàn tay to lên, phân phó hạ nhân.
“Vâng!”
Hạ nhân vội nhân cơ hội rời khỏi phòng, ra khỏi phủ tìm y sư.
Lúc này Lý Thừa Càn và Triệu Văn Sắc mới cẩn thận đánh giá tàn nhang trên mặt Lý Ngọc Nguyệt, mức độ dày đặc này vừa nhìn đã khiến người ta buồn nôn, đâu còn dáng vẻ xinh đẹp thường ngày?
“Đang êm đẹp sao lại vô duyên vô cớ biến thành bộ dáng như vậy.”
Triệu Văn Sắc khẩn trương, hiện tại đã cách ngày thành thân với thái tử không xa.
Một khi tin tức này truyền ra, phủ Thừa tướng bọn họ sẽ biến thành trò cười lớn.
Sau khi trải qua đủ loại thử nghiệm, Triệu Văn Sắc và Lý Ngọc Nguyệt đều xác định tàn nhang này mọc lên từ trên mặt Lý Ngọc Nguyệt, căn bản không thể loại bỏ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!