Bách Lý Hồng Trang cười lạnh lùng:
“Chuyện này ta cũng mới biết được khi rời khỏi tướng quân phủ, ta phát hiện được đồ mà mẹ ta đã để lại.”
“Về phần ngọc bội n, là mẹ đã đeo vào cổ ta lúc ôm ta về, nếu không phải ngươi nhận được ngọc bội này thì đến nay ta cũng không biết ngọc bội này có ý nghĩa gì.”
Con gái của Lam gia!
Trong đầu Đế Bắc Thần lập tức hiện lên ý tưởng này, chỉ là nghĩ lại thì thấy không có khả năng.
Lam gia là quái vật khổng lồ như nào hắn biết rõ, Lam gia to như vậy sao lại sót con bên ngoài?
“Lúc trước, tướng quân phu nhân ôm ngươi về như nào?”
Đế Bắc Thần dò hỏi lần nữa.
Bách Lý Hồng Trang từ từ kể ra, nói hết tình hình trước đó cho Đế Bắc Thần, nàng cũng muốn biết thân thế của mình rốt cuộc là như thế nào.
“Cả người đều là m.á.u sao?”
Hàng mày của Đế Bắc Thần hơi nhíu lại, Lam gia luôn luôn cường thế, mặc dù ở toàn bộ Thánh Huyền đại lục, thế lực có thể đối đầu với Lam gia cũng không nhiều lắm, con cái của gia tộc căn bản không thể nào lưu lạc đến nông nỗi như này được.
Nhưng nếu không phải như thế, sao trên người Bách Lý Hồng Trang lại có ngọc bội của Lam gia?
Đột nhiên, ánh mắt Đế Bắc Thần nghiêm túc, đột nhiên nhớ tới một việc!
“Nương tử, lúc trước nàng không thể tu luyện được là thật sao?”
Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu:
“Không sai.”
“Như vậy… Nguyên nhân lúc trước ngươi không thể tu luyện là gì?”
Cho tới nay, mọi người đều chỉ biết Bách Lý Hồng Trang là phế vật, không thể tu luyện, nhưng cũng không ai biết phế vật này là có vấn đề thể chất, vấn đề kinh mạch hoặc là mặt khác.
Bách Lý Hồng Trang đánh giá Đế Bắc Thần, nàng cảm thấy Đế Bắc Thần có vẻ đã biết cái gì đó, nếu không cũng sẽ không đột nhiên hỏi ra như vậy.
“Đan điền bị phá nát.”
Bách Lý Hồng Trang trả lời sự thật.
Lúc trước khi biết được việc này nàng cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, trên thế giới này phần lớn phế tài đều là do thể chất hoặc là tắc nghẽn kinh mạch mới dẫn tới như vậy, đan điền bị phá hẳn là đã bị thương nặng, sau đó mới xảy ra.
Năm đó nàng còn nhỏ, theo lý thuyết căn bản không có khả năng có ai đó sẽ tàn nhẫn ra tay với nàng.
Cuối cùng, sau khi nghe Bách Lý Hồng Trang xong thì sắc mặt Đế Bắc Thần thay đổi, khuôn mặt luôn luôn thong dong lại lộ ra một chút vẻ khiếp sợ.
“Đan điền bị nát có liên quan gì đến thân thế của ta sao?”
Ánh mắt Đế Bắc Thần hơi trầm xuống, chậm rãi nói:
“Ta nhớ rõ năm đó Lam gia đã từng xuất hiện một chuyện chấn động một thời, bên trong gia tộc xảy ra mâu thuẫn không nhỏ, mà đứa con trai gia chủ Lam gia sủng ái nhất lại trở mặt thành thù của cả gia tộc, chưa nói đến c.h.é.m g.i.ế.c người của gia tộc, sau đó hắn còn mang theo thê nữ rời khỏi Lam gia.”
Bách Lý Hồng Trang hơi giật mình, nếu Lam gia thật sự có chuyện này, như vậy chính mình có thể là…
“Lúc trước ảnh hưởng của chuyện này cực lớn đối với Lam gia, mà Lam Vân Tiêu, vẫn luôn là gia chủ đời tiếp theo của Lam gia, là người được chọn với tiếng nói tối cao. Chuyện hắn và Lam gia trở mặt thành thù làm người ta thấy khó hiểu, nhưng đây là bí mật của Lam gia, Lam gia cố ý phong tỏa tin tức nên phần lớn mọi người chỉ biết kết quả chứ không biết nguyên do.”