Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG

Cố Nhu Nhu không ngừng kêu gào, ngay cả Đình Lệ nghe xong cũng không nhịn được nhíu chặt mày, nhưng anh ta không nói lại một lời, dáng vẻ như muốn im lặng tới cùng.

Ngược lại Bạch Vũ Nhiên không nhịn được mở miệng: "Cô đừng ở đó kêu gào nữa! Không thì bây giờ tôi sẽ b.ắ.n c.h.ế.t cô!"

Bạch Vũ Nhiên vừa nói xong, Cố Nhu Nhu vốn đang líu ríu lập tức ngậm miệng lại. Sau đó, cô ta mặt đầy oán hận nhìn về phía Bạch Vũ Nhiên, nhưng Bạch Vũ Nhiên từ trước tới nay chưa từng chiều chuộng Cố Nhu Nhu.

Bạch Vũ Nhiên giơ cánh tay lên, chĩa s.ú.n.g vào đầu Cố Nhu Nhu, làm động tác nổ súng, dọa cho Cố Nhu Nhu vốn đang oán hận sợ tới mức không dám nhìn thẳng Bạch Vũ Nhiên nữa.

Lúc này Chân Lục Trà và Tạ Lam Án vừa tới nơi, thấy bọn họ bị nhốt, liền bắt tay chuẩn bị cứu bọn họ.

Tạ Lam Án vừa định ngưng tụ dị năng thì Hàn Diễm đã vội vàng kêu lên, vẻ mặt khổ sở:

"Vừa rồi tôi thử rồi, không biết có phải do nơi này không, nhưng dị năng của chúng ta đều không dùng được. Lão đại, chắc của anh cũng không ngoại lệ đâu."

Tạ Lam Án nghe anh ta nói vậy, thử cảm nhận dị năng của mình.

Nhưng giống như Hàn Diễm nói, dị năng của anh ta quả nhiên cũng không dùng được.

Chân Lục Trà nhận ra có gì đó không ổn, nhìn bọn họ đang bị nhốt trong lưới sắt, nghĩ rằng cơ thể mình đã được hệ thống cải tạo cũng không tính là dị năng, chắc là vẫn có thể sử dụng.

Cô tiến lên, ngồi xổm bên cạnh lưới sắt, cầm lấy một phần của lưới sắt bắt đầu dùng sức.

Cố Nhu Nhu vừa nãy cũng đã thử kéo lưới sắt, liếc nhìn Chân Lục Trà một cái, giọng điệu quái gở nói: "Đồng đội của cô đã nói dị năng không dùng được, cô còn ở đây ra vẻ…"

Cố Nhu Nhu còn chưa kịp nói hết câu thì Chân Lục Trà, người đang ngồi xổm nắm lấy lưới sắt, bất ngờ dùng lực.

Chỉ nghe một tiếng "rắc" vang lên, tấm lưới sắt bị cô túm chặt trong tay cứ như vậy bị xé toạc ra!

Cố Nhu Nhu: … Cô như vậy làm tôi thật sự rất mất mặt.

Hàn Diễm thấy lưới sắt cứng rắn ngay cả dưới họng s.ú.n.g cũng không hề hấn gì bị Chân Lục Trà kéo một cái liền đứt, kích động không thôi: "Tiểu Lục, vẫn là cô lợi hại! Xem ra sau này tôi cũng phải theo Hứa Đồng gọi cô là chị Chân rồi."

Hứa Đồng đẩy Hàn Diễm một cái: "Đi sang một bên, chị Chân là người anh có thể gọi sao." Sau đó quay đầu lại nói với Chân Lục Trà: "Chị Chân, chị là thần của em, yêu chị."

Yêu chị?

Tạ Lam Án đang ở bên cạnh Chân Lục Trà vừa nghe Hứa Đồng nói vậy lập tức phóng một ánh mắt hình viên đạn qua, trong đôi mắt đen láy tràn ngập sự uy hiếp.

Hứa Đồng trong nháy mắt bị ánh mắt của đội trưởng nhà mình đ.â.m trúng, vội vàng cười ha hả: "Không có, em không nói gì cả, hì hì hì hì."

Chân Lục Trà vẫn đang từng chút từng chút kéo lưới sắt ra, không chú ý tới động tĩnh của bọn họ.

Mãi cho đến khi lưới sắt bị kéo ra một lỗ hổng lớn, cô mới đứng thẳng dậy.

"Ai ui, mệt c.h.ế.t mất." Cô ở tại chỗ ưỡn người một cái.

Chân Lục Trà không biết rằng, lúc này có một người đang quan sát tất cả những chuyện vừa rồi.

Kiêu Chỉ nhìn người phụ nữ đang ưỡn người dưới camera giám sát, uống cạn ly rượu vang trong tay.

"Thật là thú vị."

Nói xong lại búng tay một cái, sau đó có mấy người áo đen mở cửa đi vào, người dẫn đầu nói với hắn: "Kiêu tiên sinh, là bắt bọn họ lại hay là trực tiếp g.i.ế.c chết?"

Đôi mắt phượng hẹp dài của Kiêu Chỉ lúc này vẫn đang nhìn chằm chằm vào Chân Lục Trà trên màn hình.

Hắn hơi nheo mắt, khóe miệng nở nụ cười nói: "Ngoại trừ người phụ nữ đã kéo lưới sắt ra, những người còn lại nhốt cùng với đám người tới trước đó đi."

Người áo đen: "Vâng, Kiêu tiên sinh."

Người áo đen vừa định đi ra cửa, Kiêu Chỉ lại gọi anh ta lại.

"Còn nữa, mật thất đó, trực tiếp lấp đi, thật vô dụng, ai cũng phát hiện ra."

Nếu không phải nhà thiết kế mật thất đã sớm biến thành zombie, Kiêu Chỉ đã muốn bắt anh ta tới hỏi cho ra lẽ. Thiết kế mật thất kiểu gì mà để người ta đi thành lối đi công cộng thế kia.

Nhà hắn sắp biến thành vườn thú rồi.

Kiêu Chỉ nhớ tới tối hôm qua, khi mình đang ngủ say, dưới mật thất đột nhiên xông ra một đám người. Hơn nữa còn coi hắn thành zombie, trong căn phòng tối đen trong nháy mắt lửa bay tứ tung, giường của hắn bị đánh thành xúc xắc.

Nếu không phải hắn thấy tình hình không ổn, lập tức lăn xuống gầm giường trốn, nếu không bây giờ trên thế giới có lẽ đã không còn người tên Kiêu Chỉ nữa rồi.

Đám người này thật xui xẻo.

Kiêu Chỉ từ khi mạt thế tới vẫn luôn ở trong nhà, không rời đi nửa bước. Tình hình bên ngoài hắn cũng biết, nhưng nhà hắn kiên cố, còn có một đám vệ sĩ là lính xuất ngũ bảo vệ. Hơn nữa, ông già quản hắn vào ngày đầu tiên của mạt thế đã nghẻo, biến thành zombie bị hắn b.ắ.n chết.

Thế giới thật tươi đẹp!

Kiêu Chỉ nhìn về phía con báo vàng đã biến dị đang bị nhốt trong lồng sắt bên ngoài cửa sổ.

Thiết Đản à, bố muốn tìm cho con một người mẹ rồi.

Nghĩ tới người phụ nữ trong camera giám sát tay không xé lưới sắt, trong mắt Kiêu Chỉ tràn đầy ý cười.

Nhưng nghĩ tới phòng ngủ tinh xảo thoải mái lại "ấm áp" của mình, Kiêu Chỉ lại có chút buồn bã.

Mấy người của đội Đình Lệ được Chân Lục Trà cứu ra khỏi lưới sắt, ánh mắt nhìn cô đều không bình thường.

Dù sao thì, trong tình huống không thể sử dụng dị năng, Chân Lục Trà vẫn có thể dùng tay không xé toạc tấm lưới sắt cứng đến mức s.ú.n.g ngắn cũng không b.ắ.n thủng.  

Chuyện này… có hơi quá sức tưởng tượng rồi!

Nói thật, nhận thức của bọn họ về thực lực của Chân Lục Trà lại được làm mới.

Nhưng trong số họ, chỉ có Bạch Vũ Nhiên và Bạch Dật nói lời cảm ơn với Chân Lục Trà. Chân Lục Trà cũng không nói gì chỉ mỉm cười gật đầu với bọn họ.

Mặc dù hai đội đúng là không hợp nhau, nhưng nguồn gốc mâu thuẫn chủ yếu vẫn là Đình Lệ và Cố Nhu Nhu, những người khác Chân Lục Trà vì lịch sự cũng sẽ đáp lại.

Sau khi bị lưới sắt đột nhiên rơi từ trên trần nhà xuống nhốt lại, mọi người đều không khỏi cảnh giác.

Tạ Lam Án vừa nãy đã thử dùng bộ đàm liên lạc với Tống Khải, nhưng phát hiện bộ đàm ở đây cũng không dùng được. Anh quan sát xung quanh, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào trong hành lang.

Cuối cùng, ánh mắt Tạ Lam Án dừng lại ở một chiếc đèn chùm lộng lẫy. Anh nheo mắt nhìn, sau đó giơ tay b.ắ.n rơi một trong những món trang trí trên đó.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!