Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình


Đưa hai thú cưng về tiểu viện, Phạm Gia Huân nhanh chóng dọn bàn thức ăn lên.

Nhưng mà Tuyết và Quýt giống như không có tinh thần lắm.

Nghĩ lại hình như hắn chỉ đưa cho hai thú cưng mấy thức ăn thức uống giống nhau từ ngày này qua ngày khác, có lẽ chúng cũng ngán lắm rồi.

Nghĩ vậy, hắn nhanh chóng lấy ra mấy đĩa thức ăn khác, cất mấy thứ trên bàn đi.
Lúc này huynh đệ nhà Tây Môn mới nhanh chóng giật mình, đóng giả hai con động vật nghiêm túc ngồi ăn.

Trước nay Hạ Gia Quân là một người không màng thế sự, cũng không muốn màng tranh đấu, ngay cả khi làm thái thượng trưởng lão cũng chỉ suốt ngày bế quan với tu luyện.

Lần này tuy không biết mục đích của Hạ Gia Quân là gì, nhưng có lẽ cũng không cần phải quá lo lắng, có thể người ta chán cuộc sống quá hiu quạnh mà muốn trải nghiệm nhân sinh thì sao?
Bên này Phạm Gia Huân không cho rằng cốt truyện có cái nhân tố gì lạ, vẫn bình thản như mọi ngày.

Bên ngoài lập một trận pháp bảo hộ, cách âm; bên trong thì lôi máy tính ra xem phim.

Không biết hệ thống tải khi nào mà bên trong bộ nhớ gần như muốn đầy.


Yếu tố khiến dung lượng có thể sử dụng được của bộ nhớ không còn bao nhiêu có khá nhiều.

Không phải chỉ là phim mà còn đủ thứ video hướng dẫn này nọ đủ thứ trên trời dưới đất từ cắt may đến làm xà phòng, xây nhà,…
Phạm Gia Huân ngồi trên giường, lưng tựa vào tường, máy tính thì đặt lên một cái bàn nhỏ chân thấp như là để ngồi uống trà lôi từ nhẫn không gian ra.

Sau đó hắn chọn một bộ phim để xem.

Nếu là hiện đại khoa học kỹ thuật phát triển, mạng internet phủ khắp nơi thì làm gì có chuyện hắn an phận ngồi một chỗ xem phim cả ngày như thú tiêu khiển duy nhất.

Phải biết trước kia thời gian hắn cày phim không nhiều, thông thường là vì chán, còn thời gian còn lại hắn ôm bàn phím đốp chát với người ta qua màn hình.
Cho dù là trước hay sau, hắn cũng chỉ thích dùng màn hình như trung gian để gây ức chế cho người khác chứ chẳng thò mặt ra bên ngoài bao giờ.

Ở thế giới này, thực lực hắn cũng không bằng ai, đã thế lại còn mang cái bảng có ghi ba chữ vật hi sinh siêu to khổng lồ trên đầu.

Không có hệ thống đi kè kè bên cạnh thì dễ tiến đến hệ quả nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân lắm.
Xét trên thiên thời địa lợi nhân hòa, Phạm Gia Huân cảm thấy bản thân không nên không biết lượng sức mà hít drama của người khác thì hơn.
Tây Môn Phong Vĩnh và Tây Môn Hinh Anh mỗi người một bên ngóc cổ xem những con người đang diễn kịch cùng đủ thứ âm thanh sống động như thật thông qua cái pháp khí đen sì như quyển sách bằng đá kia, không khỏi cảm thấy khác lạ.

Sao những người diễn kịch ở đó lại có thể ăn mặc kiệm vải đến như vậy cơ chứ.

Lại còn nhà cửa cũng có thiết kế lạ lùng, những thứ phục vụ cuộc sống hằng ngày thì đều là pháp khí mà họ thì giống như không phải người có tu vi.
Nhìn lên biểu hiện của Lâm Thư thì giống như những thứ như vậy không tính là lạ lùng gì.

Nhìn đến cảnh một nhân vật nam đã cởi áo lộ cơ bắp, Lâm Thư còn dừng lại nhìn một hồi, tua đi tua lại mấy lần để xem; Tây Môn Phong Vĩnh không hề vui một chút nào.

Cái tên này nhìn nam nhân, nữ nhân ăn mặc kiệm vải thì cũng thôi đi, bây giờ còn nhìn đi nhìn lại cái cảnh người ta cởi áo! Đúng là không thể chấp nhận mà!
Tây Môn Phong Vĩnh nhảy lên đùi Lâm Thư, đối diện hắn: "Méo méo" Ngươi muốn nhìn thì nhìn ta đây này, đừng có mà nhìn nam nhân khác với cái vẻ mặt háo sắc như thế!
Chỉ tiếc Phạm Gia Huân không hiểu tiếng mèo, cho rằng Tuyết muốn ôm nên bế lên ôm vào, tay vuốt vuốt lông trên người Tuyết; sau đó vẫn bình tĩnh tiếp tục xem phim.
Tây Môn Hinh Anh thấy tình hình này có vẻ không ổn, vội chạy ra ngoài: "Chíp chíp" Ca phu, ca ca; đệ ra ngoài đây.
Nghe thấy âm thanh, Tây Môn Phong Vĩnh quay lại thì kịch đã đã thấy kịch chuyển sang đánh nhau, tâm trạng vừa có chút vừa lòng thì hình ảnh nhân vật trong đó vì đánh nhau mà quần áo bị nát, lộ ra thân hình cơ bắp khỏe khoắn ngay tức thì đập vào mắt.

Y tức muốn đập cái pháp khí trước mắt.

Phạm Gia Huân thấy Tuyết khua chân mèo như thể mèo chiêu tài, lại còn lộ một bộ hung thần ác sát với cái máy tính.

Dù chẳng hiểu làm sao nhưng hắn vẫn tắt phim, tắt máy tính rồi mang mấy thứ lôi ra từ nhẫn không gian đem nhét lại.
Thấy Tuyết tỏ vẻ ưng thuận, Phạm Gia Huân cười cười: "Mày ghen với cả một cái máy tính à Tuyết? Diễn viên trong đó đẹp như vậy mà!"
Vụt một cái con mèo trắng trong tay biến thành nam thanh niên yêu dị, mấy cái trận pháp, kết giới xung quanh căn phòng cũng được dựng nên cùng lúc.
Phạm Gia Huân đang ngu người thì Tây Môn Phong Vĩnh đã cởi áo ra: "Tại sao ta lại có thể để cho ngươi ngắm nhìn nam nhân khác c ởi quần áo cơ chứ!"
Thanh niên Phạm Gia Huân vẫn chưa nhận thức được chuyện gì vừa xảy ra thì đã bị ăn sạch sẽ.

Trong quá trình bị ăn còn rất biết cách hùa theo loạt động tác của đối phương.

Cảm giác gần gũi trai đẹp như vậy, Phạm Gia Huân có chút tiếc khi làm ra cái biểu hiện bảo hộ đóa hoa cúc.
Huống hồ hắn không cảm nhận được tu vi của đối phương, khẳng định người ta có đạo hạnh cao hơn hắn nhiều, hắn không có khả năng phản kháng cho nên tự cảm thấy bản thân nên học cách hưởng thụ thì hơn.

Thích thì thích thật, Phạm Gia Huân cũng không dối lòng nhưng nam nhân kia cũng không nên dễ xúc động như vậy chứ; hắn chỉ hừ một cái thôi cũng có thể thêm một lần.
Bên ngoài, Tây Môn Hinh Anh thấy một loạt kết giới được đại ca giăng ra cách âm cách cảnh các thứ liền có thể tự hiểu bên trong đang xảy ra chuyện gì.

Hắn dùng đôi cánh bé tẹo bay phần phật đến một cái cây trong tiểu viện.

Đậu trên một cành cây có vẻ chịu đựng được sức nặng của những khối mỡ này, rồi hắn nằm lên và ngủ.
Lúc này, hệ thống mang theo tâm tình cực tốt và cấp bậc tám mươi hân hoan trở về thì bắt gặp Phạm Gia Huân đang nằm chung một cái giường với nam phụ ngu xuẩn Tây Môn Phong Vĩnh.

Trên vai, trên cổ Phạm Gia Huân còn không ít dấu hôn; trên lưng Tây Môn Phong Vĩnh càng không thiếu vết cào.


Hai người này cũng cháy quá mức nhiệt tình!
Mang một tâm trạng không thể coi là tốt đẹp, hệ thống Mười Năm Thất Bát thấp thỏm xem tiến độ cốt truyện.

Ấy vậy mà tiến độ giật lùi về 1% luôn rồi.

Phạm Gia Huân! Cậu rốt cục đã làm cái quỷ gì vậy hả?
Hệ thống 10578 vội vàng xem lại cốt truyện, tại sao Phạm Gia Huân lại ôm nam phụ đi chữa thương hả trời! Lại còn cái hành động cùng ngâm thân thể trong hồ linh tuyền nữa! Cậu không biết cởi đồ trước mặt nhau là tượng trưng cho sắc dụ trắng trợn à?
Lại còn mang linh thảo tới chỗ Hạ Gia Quân đổi linh thạch nữa! Hơ hơ, Phạm Gia Huân ơi Phạm Gia Huân, ở đây có mấy dịp để dùng tiền sao? Đồ ăn thức uống, thuốc thang và cả phương tiện giải trí nó đều cung cấp đủ mới đi nâng cấp mà!
Dây dưa với nam phụ còn chưa đủ, lại còn thêm nhân vật qua đường có tu vi ngang ngửa boss phản diện!
Phạm Gia Huân! Cậu được lắm! Có phải tôi chiều cậu quá nên cậu hư không hả?
Dùng liên kết gọi Phạm Gia Huân tỉnh dậy, hệ thống phun ra một tràng về sự ức chế.
… … … … …
Một ngày nọ, một thanh niên xuất hiện trước mặt Phạm Gia Huân: "Ca phu!"
Một thanh niên khác trầm mặt xông lên bịt miệng thanh niên vừa rồi: "Im miệng!"
Phạm Gia Huân: "…" ??? Ai đó nói cho hắn biết chuyện gì vừa xảy ra đi!
Hệ thống be like: "…".


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!