Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Bây giờ mở cửa thành, đuổi người ra ngoài còn kịp không?

Phượng Khê tiếp tục nói: “Do luật chơi mà ngài đặt ra có lỗ hổng, nên ngài phải bồi thường cho bọn ta. Ngài xem nhóm kia đang thử thách ở vòng nào, thì để bọn ta bắt đầu từ vòng đó là được, những vòng phía trước thì lược bỏ. Làm vậy ngài cũng không cần lo bọn ta thua thiệt về mặt thời gian nữa, ngài thấy sao?”

Gã Ma tộc: “…”

Sao nàng có thể thốt ra những lời vô liêm sỉ một cách đường hoàng thế nhỉ?

Nơi này là thành trì của gã, nàng đảo khách thành chủ như thế có thích hợp không?

Chẳng qua gom hai đoàn người lại, chứng kiến họ g.i.ế.t hại lẫn nhau cũng khá thú vị. Thế là, gã lạnh lùng đáp: “Được, bổn tọa thành toàn cho ngươi.”

Gã vừa dứt lời, cảnh sắc trước mặt đám người Phượng Khê đã xảy ra sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Tòa thành biến đâu mất, thay vào đó là chiến trường.

Xung quanh bị Ma binh, Ma tướng vây kín, chúng đang nhìn chằm chằm họ như hổ rình mồi.

Sau khi ném họ vào đây, gã Ma tộc kia chẳng nói thêm gì nữa. Chẳng ai biết phải làm gì mới có thể vượt qua vòng thử thách này.

Phải g.i.ế.t c.h.ế.t đám Ma binh, Ma tướng này ư?

Đúng lúc này, hai mắt Tần Thời Phong chợt sáng lên: “Hình như đoàn người Chỉ Lan sư muội đang ở đằng kia.”

Mọi người nhìn theo hướng ngón tay hắn, cách một tầng kết giới trong suốt, họ nhìn thấy năm người Thẩm Chỉ Lan đang c.h.é.m g.i.ế.t Ma tộc.

Dưới chân năm người là t.h.i t.h.ể Ma tộc chất cao như núi.

Lúc này Thẩm Chỉ Lan cũng nhìn thấy họ.

Tay nàng ta thoáng run rẩy.

Sao đám người này vẫn chưa c.h.ế.t? Sao họ cũng vào đây? Lại còn đuổi kịp tiến độ thử thách của nhóm nàng ta nữa chứ?

Không!

Bảo vật Ma tộc là của nàng ta.

Chỉ nàng ta mới có thể vượt qua thử thách.

Nàng ta không nhìn về phía họ nữa, mà dốc sức c.h.é.m g.i.ế.t!

Tuy gã Ma tộc kia không nói rõ điều kiện vượt qua thử thách, nhưng quan hệ giữa Ma tộc và Nhân tộc vốn là ngươi c.h.ế.t ta sống, chỉ cần g.i.ế.t sạch đám Ma binh, Ma tướng ở đây, chắc chắn có thể vượt qua thử thách.

Hình Vu rất chướng mắt dáng vẻ chó l.i.ế.m của đại sư huynh nhà mình, gã cười lạnh: “Nếu gặp Thẩm Chỉ Lan khiến huynh phấn khích như vậy, chi bằng đệ đá huynh sang đội kia nhé?”

Tần Thời Phong có hơi ngại ngùng: “Ta không có ý gì khác, chỉ cảm thấy vui khi họ còn sống thôi.”

Hình Vu: “Ồ! Nhưng hình như người ta không vui khi huynh còn sống đâu. Chờ quay về tông môn, huynh nên đi chữa mắt đi!”

“Đệ nói thật đấy, mắt huynh có chút vấn đề. Lúc nổ lúc xịt!”

Tần Thời Phong chỉ hận không thể tát c.h.ế.t Hình Vu.

Nhưng vết thương của Hình Vu vẫn chưa lành hẳn, hơn nữa lúc này cũng không phải thời điểm thích hợp để cãi cọ, thế nên hắn ta chỉ có thể khẽ hừ lạnh, rồi không nói gì nữa.

Càng ngày Phượng Khê càng cảm thấy Hình Vu thuận mắt, cái miệng của gã luôn có thể thốt ra những lời hợp tâm ý nàng.

Đúng lúc này, đám Ma binh, Ma tướng như phát điên, bất ngờ đổ xô tấn công về phía họ.

Trong thức hải của Phượng Khê vang lên giọng nói của quả cầu đen: “Chủ nhân, mau, mau cho ta ăn Ma khí!”

“Ma khí ở đây cực kỳ thuần khiết, ăn một bữa no mười bữa!”

“Mau lên!”

“Cơ hội chỉ có một lần, không có lần thứ hai đâu!”

Hai mắt Phượng Khê sáng lên, nàng rút kiếm gỗ, nhanh nhảu xông pha vào cuộc chiến.

“Hừ! Ma tộc to gan, dám xâm phạm biên cảnh của Nhân tộc ta! Hôm nay Phượng Khê ta sẽ liều mạng với các ngươi!”

“Xem kiếm của ta đấy! Chọc mắt! Thọc mũi! Cắt tai!”

“Ta g.i.ế.t! Ta g.i.ế.t! Ta g.i.ế.t!”

---

Nàng xông thẳng vào đội quân Ma tộc, nhảy tưng tửng hết chỗ này đến chỗ khác, bận rộn giống hệt một con quay.

Điều kỳ lạ là, dẫu lăn lộn giữa đám Ma tộc, toàn thân nàng vẫn lành lặn, chẳng có lấy một vết thương nào.

Thoạt trông đám Ma tộc có hơi ngốc, khi đối mặt với nàng đều do do dự dự.

Mấy người Giang Tịch vốn lo lắng cho nàng tới độ toát cả mồ hôi hột, thấy vậy thì tỏ vẻ: “…”

Sức quyến rũ của Phượng Khê tiểu sư muội đã mạnh tới mức ngay cả Ma tộc cũng không đành lòng khiến nàng bị thương rồi ư?

Họ chẳng ngờ được rằng, Phượng Khê đã sai quả cầu đen ngụy trang nàng thành nửa Ma tộc.

Sở dĩ chỉ ngụy trang một nửa, là vì lo nếu hoàn toàn ngụy trang thành Ma tộc sẽ khiến mấy người Giang Tịch phát hiện sơ hở.

Còn ngụy trang một nửa thì có thể giải thích là nàng bị nhiễm hơi thở của Ma tộc, dẫu sao nãy giờ nàng cũng lăn lộn giữa đội quân Ma tộc kia mà.

Cũng do nàng ngụy trang thành nửa Ma tộc, nên khi đối diện với nàng, đám Ma tộc ngốc nghếch không có linh trí kia mới do dự như thế.

Hình như ả này là người một nhà?

Nếu đã là người một nhà thì không thể g.i.ế.t!

Thế là, chúng để mặc Phượng Khê chạy nhảy tưng tửng.

Quả cầu đen cảm thấy hạnh phúc c.h.ế.t đi được!

Lâu lắm rồi nó chưa được ăn ma khí thuần khiết thế này!

Nó biết bản thân không chọn nhầm chủ mà!

Tuy tu vi của chủ nhân vô lương tâm chẳng ra gì, nhưng nàng có đầu óc!

Từ hồi theo nàng, chỉ số hạnh phúc của nó vẫn luôn tăng vọt!

Còn về những lần Phượng Khê áp bức nó, nó lựa chọn quên đi.

Chuyện quá khứ rồi, cái gì quên được thì quên đi cho nhẹ lòng.

Chỉ chốc lát sau, quả cầu đen nhỏ đã ăn no căng thành quả cầu đen lớn.

Phượng Khê cũng không chạy nổi nữa.

Nàng dứt khoát vẽ một vòng tròn, rồi ngồi xổm trong đó.

Đám Ma binh Ma tướng tránh vòng tròn như tránh tà, không một kẻ nào bước chân vào trong.

Mấy người Giang Tịch g.i.ế.t tới kiệt sức: “…”

Đối xử khác biệt một trời một vực như thế không ổn lắm đâu?

----

Phượng Khê quay đầu về phía đám người Thẩm Chỉ Lan.

Đội quân Ma tộc bên đó đã bị tiêu diệt gần hết, đoán chừng chưa tới một canh giờ là có thể diệt sạch.

Thẩm Chỉ Lan cũng nhìn về phía này, vừa hay mắt đối mắt với Phượng Khê.

Ánh mắt nàng ta cực kỳ độc ác.

Phượng Khê tin chắc rằng, nếu ánh mắt có thể g.i.ế.t người, thì Thẩm Chỉ Lan đã g.i.ế.t nàng tám vạn lần rồi!

Thẩm Chỉ Lan thu hồi tầm mắt, tập trung c.h.é.m g.i.ế.t.

Phượng Khê cũng không nhìn nàng ta nữa, mà nghĩ cách vượt qua thử thách.

g.i.ế.t sạch đám Ma binh, Ma tướng này ư?

Thân là Ma tộc, sao gã kia có thể thử thách Nhân tộc g.i.ế.t sạch đồng tộc của mình cho được?

Gã đâu ngu đến thế.

Vậy phải làm thế nào đây?

Vừa nghĩ, nàng vừa quan sát đám Ma binh, Ma tướng kia. Chỉ chốc lát sau, nàng đã phát hiện biểu cảm của chúng có điều kỳ lạ.

Không phải căm hận, không phải đau thương, cũng không phải phấn khích, mà là hoang mang.

Nàng giật mình chìm vào suy tư.

Một lát sau, nàng uống một viên thuốc bổ đan, rồi đứng dậy.

“Các tướng sĩ Ma tộc, tại sao các ngươi phải chiến đấu? Các ngươi đang chiến đấu vì ai?”

Động tác của đám Ma binh, Ma tướng thoáng khựng lại, biểu cảm trên mặt lại càng hoang mang hơn.

Tại sao phải chiến đấu?

Chiến đấu vì ai?

Chúng không biết!

Chúng chỉ biết g.i.ế.t chóc, không ngừng g.i.ế.t chóc.

Dẫu đã c.h.ế.t, thì ý thức còn sót lại vẫn thúc giục chúng g.i.ế.t chóc, g.i.ế.t sạch toàn bộ Nhân tộc!

Phượng Khê khẽ thở dài: “Thắng thua giữa Nhân tộc và Ma tộc thật sự quan trọng tới vậy ư? Vật đổi sao dời, thời gian trôi mau, thắng bại tuần hoàn vô số lần. Có lẽ các người không biết, giờ đây Nhân tộc và Ma tộc đã ký minh ước hòa bình vạn năm, biển Vô Cực ở vùng biên giới đã trở thành con đường giao thương duy nhất giữa hai tộc.”

“Chúng ta đặt cho biển Vô Cực một cái tên thân thương là biển Hòa Bình.”

“Nhân tộc và Ma tộc chẳng những chung sống hòa thuận, mà còn thành hôn với nhau. Cháu gái lớn của hàng xóm nhà nhị cữu ta gả cho một tiểu tử của tộc Ảnh Ma, năm ngoái vừa sinh ra một nhóc béo tóc đỏ.”

“Thế nên, các ngươi hãy buông bỏ chấp niệm g.i.ế.t chóc đi thôi, mọi chuyện đã trôi qua rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!