Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Đương nhiên Phượng Khê không quên chuyện lần đó. Tuy khi đó, linh lực tăng vọt, nhưng quả cầu đen nói đúng, nếu cứ thế mãi, đoán chừng nàng sẽ thật sự biến thành kẻ điên mất thôi.

Vì thế, phải nhanh chóng tìm ra cách giải quyết mới được.

Vừa nghĩ tới đây, nàng đã nghe quả cầu đen khoe khoang: “Ngươi có biết vì sao ba linh căn kia đánh nhau không? Bởi chúng đang tranh giành địa bàn đấy. Vì thế, nếu muốn giải quyết triệt để vấn đề này, ngươi chỉ có một cách thôi: đó là nhanh chóng tu luyện để mọc nốt hai loại linh căn còn lại.”

“Sau khi mọc đủ năm loại linh căn, chúng sẽ chẳng còn địa bàn mà tranh giành nữa, tới khi đó chúng sẽ tự khắc chung sống hòa bình.”

“Nếu ngươi quen biết ta từ sớm có phải tốt hơn không, ta nhất định sẽ không đồng ý để ngươi tu luyện theo công pháp rách này. Lợi ích thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy cả đống hạn chế. Ngươi bị cuốn sách kia lừa rồi.”

Phượng Khê sửng sốt: “Sách á? Ý ngươi là, những ngọc giản trong thức hải của ta là một cuốn sách á?”

“Ừ. Chẳng lẽ ngươi không biết? Trời ạ, ta còn tưởng cái gì ngươi cũng biết chứ! Hóa ra, thứ ngươi không biết vẫn còn cả đống…”

Phượng Khê: “…”

Dạo này không biết học ai, mà miệng của thứ chó c.h.ế.t này càng ngày càng thiếu đòn!

Quả cầu đen châm chọc Phượng Khê một lúc lâu, rồi mới nói: “Mỗi miếng ngọc giản kia tương ứng với một trang sách, nếu không chúng đã chẳng đồng thời tiến vào thức hải của ngươi. Mà không biết vì sao chúng lại bị tách ra thành từng miếng nhỏ thế nhỉ?”

Thấy sự hiểu biết của quả cầu đen cũng có hạn, Phượng Khê tạm thời thôi thắc mắc, cứ gác chuyện này lại đã, chuyện quan trọng bây giờ là phải tập trung tu luyện.

Mấy ngày sau đó, ban ngày Phượng Khê tới Truyền Công đường nghe giảng, ban đêm, nàng ở lì trong phòng tu luyện.

Mỗi ngày chỉ ngủ chừng hai canh giờ.

Ngay cả quả cầu đen cũng không thể không thừa nhận, nha đầu thối này quá chăm chỉ!

Hôm nay, khi Phượng Khê hí hửng tới lớp, thì kinh ngạc phát hiện ra: trừ hai đệ tử bị ép đi học là nàng và Quân Văn, thì trong lớp chỉ có vài mống người.

“Ngũ sư huynh, sao hôm nay lớp ít người thế? Chẳng lẽ tông môn đã xảy ra chuyện gì?”

Quân Văn ngáp dài một cái, mấy ngày gần đây, đêm nào hắn cũng tu luyện, nên sáng dậy tinh thần mới hơi uể oải.

“Tiểu sư muội, sở dĩ lớp ít người, là vì tiết học hôm nay là tiết luyện đan.”

Vừa nghe vậy, Phượng Khê lập tức hiểu ra.

Kiếm đạo, luyện đan, ngự thú, luyện khí, trận pháp, phù lục là lục nghệ của giới tu chân.

Trong năm đệ tử thân truyền của Tiêu Bách Đạo, chỉ có mỗi Bùi Chu học phù lục, bốn người còn lại đều học kiếm đạo.

Khác với ba tông môn khác, đệ tử thân truyền của họ ít nhất cũng am hiểu ba trong sáu loại lục nghệ.

Đây là một trong những nguyên nhân khiến Huyền Thiên Tông thường xếp bép trong các cuộc tỷ thí giữa bốn tông môn lớn.

Theo cách nói của thời hiện đại, thì nhóm đệ tử thân truyền của Huyền Thiên Tông học lệch cực kỳ nghiêm trọng.

Ừm, hiện tại, trong hàng ngũ đệ tử thân truyền có thêm một Phượng Khê bị rạn đan điền… đội hình vốn đã nát lại càng nát hơn.

Mà không riêng đệ tử thân truyền, khoảng chín mươi phần trăm các đệ tử ngoại môn và nội môn của Huyền Thiên Tông đều tập trung nghiên cứu kiếm đạo.

Thật ra không phải đệ tử Huyền Thiên Tông không có hứng thú với ngũ nghệ còn lại, mà do chúng quá tốn tiền!

Chẳng hạn như luyện đan sư nhé, muốn đạt được thành công thì phải trải qua vô số lần luyện tập thất bại. Với gia cảnh khốn khó của Huyền Thiên Tông, căn bản không thể cung cấp miễn phí thảo dược cho các đệ tử luyện tập.

Học phù lục thì tốn chu sa, giấy vàng; học luyện khí thì tốn đủ loại nguyên vật liệu; học trận pháp cũng cần pháp bàn…

Dần dà, chẳng ai chọn ngũ nghệ còn lại cả, mà đều dốc lòng tu luyện kiếm đạo.

Đó là nguyên nhân lớp luyện đan chỉ có vài mống người tới học.

Ngay khi Phượng Khê đang mải mê suy nghĩ, Quý trưởng lão - người phụ trách giảng dạy lớp luyện đan đã tới.

Rõ ràng Quý trưởng lão đã rất quen với cảnh tượng lớp học vắng tanh như chùa bà đanh này. Ông ấy không giới thiệu dài dòng mà vào thẳng bài giảng. Nội dung chính của tiết học hôm nay là cách luyện chế thuốc cầm m.áu.

Quân Văn nghe như vịt nghe sấm, mới ngồi một lát mà đôi mắt đã lim dim, chẳng mấy chốc đã gục đầu thiếp đi.

Phượng Khê cũng không hứng thú với tiết học này cho lắm. Hiện tại, nhiệm vụ cấp bách nhất của nàng là tập trung tu luyện để sớm ngày mọc nốt hai linh căn còn lại, nàng chẳng có tâm trạng hay sức lực đâu mà luyện đan nữa.

Ngay khi nàng mơ màng sắp ngủ, Quý trưởng lão thở dài: “Xem ra, các trò đều không hứng thú với luyện đan, vậy chúng ta không cần lãng phí thời gian của nhau nữa, các trò tự tu luyện đi thôi.”

“Ôi, nếu Huyền Thiên Tông chúng ta có thêm vài luyện đan sư, đặc biệt là luyện đan sư cấp Địa, thì đâu cần đau đầu vì linh thạch nữa. Mỗi tháng chỉ cần luyện vài lò đan là đã có cả đống linh thạch, tông môn đã sớm giàu có rồi. Ôi thôi, nói nhiều nữa cũng chẳng có tác dụng gì…”

Phượng Khê: “…?”

Sao lại không có tác dụng gì? Rất hữu ích đấy chứ!

Hiện tại trừ thiếu linh căn ra, nàng còn thiếu tiền nữa!

Quả cầu đen ở trong thần thức yếu ớt bổ sung: “Ngươi thiếu cả đạo đức nữa cơ!”

Phượng Khê phớt lờ nó, chờ Quý trưởng lão xoay người rời đi, nàng hí hửng đuổi theo.

“Quý trưởng lão, con rất hứng thú với luyện đan, cực kỳ có hứng thú, hứng thú tới độ trong mơ cũng muốn được luyện đan. Về sau, con có thể học luyện đan với ngài không?”

Quý trưởng lão có ấn tượng khá tốt với Phượng Khê, phải nói rằng, người của Huyền Thiên Tông đều rất yêu quý Phượng Khê.

Sau khi nghe nàng nói vậy, ông ấy cười đáp: “Tiểu Khê, con muốn học luyện đan cũng được, nhưng phải chờ đan điền của con lành hẳn đã.”

Thật ra đây là nguyên nhân chính khiến ông ấy không xem trọng Phượng Khê.

Người sở hữu ba linh căn Thủy - Mộc - Hỏa như Phượng Khê cực kỳ không thích hợp làm luyện đan sư, bởi Thủy - Hỏa đối lập.

Huống hồ, đan điền của nàng vẫn đang bị thương.

Đương nhiên Phượng Khê không dễ dàng từ bỏ ý định như thế, nhưng nàng nài nỉ mãi mà Quý trưởng lão vẫn không đồng ý dạy nàng ngay.

Cuối cùng, Phượng Khê ủ rũ rời đi.

Quý trưởng lão tưởng nàng đã từ bỏ, chẳng ngờ sáng hôm sau, vừa tới phòng luyện đan, ông ấy đã nhìn thấy Phượng Khê: “Quý trưởng lão ơi, hôm nay Truyền Công đường cho nghỉ, con đến thăm ngài đây.”

Đương nhiên Quý trưởng lão biết tỏng ý định của nàng, nhưng ông ấy cũng không đuổi nàng đi, mà bắt đầu giảng dạy kiến thức luyện đan cho cho đệ tử dưới trướng mình.

Những đệ tử này đều là luyện đan sư của Huyền Thiên Tông, chỉ là thiên phú của họ rất bình thường, người có năng lực nhất mới chỉ đạt tới tầng hai cấp Huyền.

Luyện đan sư chia làm bốn cấp, từ cao xuống thấp lần lượt là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng; mỗi cấp lại chia thành chín tầng.

Quý trưởng lão là luyện đan sư tầng năm cấp Địa, có thể coi là một trong những luyện đan sư có năng lực thuộc hàng top ở Bắc Vực.

Hôm nay Quý trưởng lão giảng về Thanh Linh đan, nguyên liệu gồm hơn ba mươi loại thảo dược, quy trình luyện chế cực kỳ rườm rà.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!