Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Nghe vậy, mấy người Bách Lý Mộ Trần đều động lòng muốn mua. Biểu hiện của Phượng Khê trong mấy ngày nay khiến họ bất ngờ, chắc chắn là nhờ quả Tử Kiều Linh Lung.

Có người tới tìm Tiêu Bách Đạo, ngỏ ý muốn mua quả Tử Kiều Linh Lung. Tiêu Bách Đạo đáp theo đúng “kịch bản” mà Phượng Khê đã biên soạn:

“Thật sự xin lỗi, Huyền Thiên Tông vẫn chưa quyết định có nên bán lứa quả Tử Kiều Linh Lung này không. Chờ có quyết định cuối cùng, bọn ta nhất định sẽ công bố.”

Tâm lý của con người là như vậy, hễ là thứ không dễ có được, người ta lại càng muốn có. Mọi người bắt đầu đánh bài tình cảm, cầu xin Tiêu Bách Đạo rằng nếu mở bán thì giữ giúp họ một suất.

Tiêu Bách Đạo không đưa ra lời hứa chắc chắn, mà chỉ ậm ừ cho qua.

Ông thầm nghĩ: diễn biến này giống hệt dự đoán của tiểu đồ đệ. Tiểu đồ đệ quả là thần tài của Huyền Thiên Tông mà!

Thấy tình hình phát triển đúng hướng mình mong muốn, Phượng Khê yên lòng khởi hành rời đi.

Chặng đường đầu tiên, nàng ngủ bí tỉ trên lưng Kim Mao Toan Nghê. Sau khi tỉnh giấc, nàng thở ngắn than dài, nói với nó rằng: “Tiểu Kim Mao ơi, lần này ta mới chỉ đánh Lộ Tu Hàm, chia chác gia sản của hắn ta, giúp đỡ Huyền Thiên Tông chúng ta giành được hạng nhất, rồi vô tình ngộ đạo. Nhìn đi nhìn lại, ta vẫn thấy dường như mình chẳng làm nên trò trống gì cả. Ta tự cảm thấy xấu hổ vì biểu hiện của mình, ta thật sự vô dụng quá mà!”

Kim Mao Toan Nghê: ngươi không giả vờ thì sẽ c.h.ế.t à?

Phượng Khê “diễn” giây lát, rồi lại hỏi Kim Mao Toan Nghê: “Ta nghe nói Thẩm Chỉ Lan nhặt được một quả trứng tiên thú, ngươi sẽ không nảy sinh ý định không nên có chứ?”

Kim Mao Toan Nghê chột dạ rống to.

Phượng Khê không vui hỏi: “Ta chỉ sợ ngươi ăn vụng quả trứng kia thôi, tội gì ngươi phải kích động thế? Ối giời, đừng bảo ngươi có “suy nghĩ d.â.m d.ụ.c” với một quả trứng đấy nhé! Khốn nạn quá thể!”

Kim Mao Toan Nghê: “…”

Nếu không phải vẫn chưa lấy được công pháp tu luyện về tay, thì nó đã vả cho nàng một phát nở hoa luôn rồi!

Cảnh cáo Kim Mao Toan Nghê xong, Phượng Khê bắt đầu rút kinh nghiệm từ đợt thí luyện trong bí cảnh Thiên Ngân lần này.

Nàng không quá hài lòng với biểu hiện của bản thân.

Lần thí luyện này mới chỉ thể hiện được trí tuệ của nàng, chứ chưa thể hiện được giá trị vũ lực.

Đều tại nàng quá yếu!

Vì thế, từ giờ trở đi, nàng nhất định phải tập trung tu luyện, đợi đến những lần thí luyện sau, nếu có thể động thủ, nàng sẽ lập tức cất não đi.

Nghĩ vậy, nàng ngồi trên lưng Kim Mao Toan Nghê, bắt đầu đả tọa tu luyện.

Sau đó, nàng kinh ngạc tới ngẩn người.

Ba loại linh căn trong đan điền của nàng “lớn” gấp đôi trước đó, ngay cả kinh mạch của nàng cũng được “nới” rộng ra nhiều.

Chẳng lẽ là do nàng ăn những loại linh thực cấp cao kia?

Quả nhiên, năng lượng sẽ không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi; nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác, hoặc từ vật này sang vật khác.

Không tăng mỡ thì sẽ tăng thực lực!

Nàng nóng lòng muốn thử nên bảo Kim Mao Toan Nghê tăng tốc, vượt trước người của Huyền Thiên Tông, đi tới một mảnh đất trống.

Nàng nhảy xuống khỏi lưng Kim Mao Toan Nghê, bắt đầu thi triển hỏa quyết.

Một ngọn, hai ngọn, ba ngọn…

Chỉ trong chớp mắt, trên mặt đất đã có vô số ngọn lửa nhỏ.

Kim Mao Toan Nghê trợn tròn mắt, khiến con ngươi suýt thì lồi ra ngoài.

Trùng quyết!

Ấy vậy mà nàng lại có thể trùng quyết!

Chẳng phải chỉ tu sĩ Kim Đan Kỳ trở lên mới có thể làm vậy ư?

Thật ra Phượng Khê chẳng hề biết trùng quyết là cái gì, nàng chỉ cảm thấy, khi chiến đấu với kẻ địch, có thể quăng ra càng nhiều pháp quyết càng tốt.

Kẻ địch có thể né một quyết, hai quyết, chẳng lẽ còn có thể né cả trăm quyết chắc?

Vì thế, khi bấm quyết, nàng chia thần thức thành nhiều phần, rồi đồng thời kết ấn.

Chẳng ngờ lại thành công ngay từ lần đầu thử.

Nàng tiếp tục thử quyết trói. Những sợi dây linh lực nhỏ “mọc” ra từ đầu ngón tay nàng, quấn quanh những ngọn lửa trước mặt cho tới khi chúng tắt lịm.

Nàng hào hứng chơi đùa, còn Kim Mao Toan Nghê đứng cạnh trợn tròn mắt, há hốc miệng, thoạt trông giống hệt kẻ ngốc.

Nàng chẳng những có thể trùng quyết, mà còn khống chế chính xác mỗi một pháp quyết, dẫu có là tu sĩ Kim Đan cũng chưa chắc có thể khống chế chuẩn xác như nàng.

Đương nhiên, đòn tấn công linh lực của nàng khá yếu, không sánh bằng đòn tấn công linh lực của tu sĩ Kim Đan.

Nhưng, nhiêu đó cũng đủ để nàng vượt cấp đánh bại tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ rồi!

Thậm chí, còn có thể đấu một trận với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ ấy chứ!

Quá trâu bò!

Hiện tại, Kim Mao Toan Nghê đã hoàn toàn tin tưởng lời nói của Phượng Khê.

Chắc chắn nàng có công pháp giúp nó lấy lại tu vi đang thụt lùi.

Nàng chính là cứu tinh của nó!

Vì thế, khi Phượng Khê thu chiêu, nàng thấy Kim Mao Toan Nghê vừa lắc đầu vừa vẫy đuôi, thậm chí còn định dùng cái đầu to oành của mình để cọ cọ nàng.

Phượng Khê: “Cút! C.on m.ẹ nó, ngươi tưởng mình là chó đấy à?”

Nàng vốn không cảm thấy bản thân lợi hại, nhưng thấy thái độ của Kim Mao Toan Nghê, trong lòng nàng đã áng chừng được đôi phần.

Nàng thầm đắc ý: mình đúng là tiểu thiên tài mà!

Một lát sau, nhóm Tiêu Bách Đạo đuổi kịp một người một thú.

Không chờ Tiêu Bách Đạo dạy dỗ, Phượng Khê đã đổ vạ ngay: “Sư phụ, con Kim Mao Toan Nghê này quá đáng lắm, ban nãy nó đột nhiên tăng tốc, chạy thục mạng. Con khuyên mãi mà nó không chịu nghe. Chờ quay về tông môn, chúng ta phải nghiêm khắc dạy dỗ nó mới được.”

Kim Mao Toan Nghê: Ban nãy, ngươi lấy mặt mũi đâu mà dám mắng ta là chó thế hả? Ta thấy ngươi mới là chó ấy! Chó nhất loài chó!

Tiêu Bách Đạo chẳng hề nghi ngờ lời Phượng Khê, bởi Kim Mao Toan Nghê vốn nổi tiếng quậy phá xưa giờ, thanh danh chẳng tốt đẹp gì cho cam.

---

Quãng đường tiếp theo, Phượng Khê gần như đắm mình trong việc tu luyện, chỉ khi nào buồn ngủ không thể chịu nổi nữa, nàng mới chớp mắt hai canh giờ.

Kim Mao Toan Nghê không thể không thừa nhận rằng: dẫu Phượng Khê có hơi thất đức, nhưng nàng thật sự rất nỗ lực.

Nếu nó cũng nỗ lực như thế, phải chăng tốc độ tụt giảm tu vi sẽ chậm lại một chút?

Sau khi quay về, nó cũng phải chăm chỉ tu luyện mới được!

Sáng hôm sau, mọi người về tới Huyền Thiên Tông.

Tới trước cổng tông môn, mọi người đồng loạt xuống khỏi phi kiếm.

Phượng Khê cảm thấy bản thân nên thi triển chút “thực lực” cho mọi người chiêm ngưỡng, bởi Phượng Khê nàng đã khác xưa rồi.

Vì thế, nàng bày ra một tư thế mà nàng tự cho là “phiêu dật như tiên”, nhảy xuống khỏi lưng Kim Mao Toan Nghê.

Sau đó… nàng ngã sấp mặt.

Đầu đập xuống đất, m.ô.n.g chổng lên trời.

Hành đại lễ!

Mấy người Tiêu Bách Đạo thấy vậy thì thầm cảm thán, đứa bé Phượng Khê này thật sự rất tôn kính tổ sư gia. Khi đi hành lễ, khi về cũng hành lễ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!