Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Thấy Quân Văn vẫn ngơ ngác chẳng hiểu gì, Phượng Khê đành nói thẳng: “Vạn Kiếm Tông và Ngự Thú Môn luôn ngóng trông giành vị trí thứ nhất, nhưng thực lực của họ không bằng Hỗn Nguyên Tông. Cho nên, chúng ta phải hợp tác với hai tông môn này để “xử đẹp” Hỗn Nguyên Tông.”

“Chỉ cần Hỗn Nguyên Tông xếp bét, thì vị trí thứ nhất thuộc về tông môn nào trong hai tông môn kia cũng không sao, ít nhất chúng ta cũng giữ được vị trí thứ ba rồi. Muội nói trắng ra như thế, huynh đã hiểu chưa?”

Lúc này Quân Văn mới bừng hiểu: “Tiểu sư muội, nếu muội nói thẳng từ đầu, thì huynh đã sớm hiểu rồi. Vậy tiếp theo chúng ta phải làm sao?”

“Đi tìm đệ tử thân truyền của Vạn Kiếm Tông và Ngự Thú Môn để bàn chuyện hợp tác chứ sao!”

Quân Văn không quá tự tin: “Liệu họ có đồng ý không? Sao huynh cảm thấy kế hoạch này không khả thi cho lắm.”

Phượng Khê đứng dậy: “Phải thử mới biết được!”

Bí cảnh Thiên Ngân quá lớn, họ phải tìm mất một canh giờ mới tìm thấy Hình Vu của Ngự Thú Môn.

Hình Vu và Quân Văn chẳng mấy ưa nhau, bởi trước đây họ có vài xích mích nhỏ.

Vì thế, Hình Vu vốn định phớt lờ hai huynh muội Phượng Khê.

Không ngờ Phượng Khê lại nhiệt tình vẫy tay chào hỏi trước: “Hình Vu sư huynh, muội đã sớm nghe sư phụ kể về huynh, nói huynh là đệ tử thân truyền có thiên phú nhất Ngự Thú Môn. Hơn nữa, sư phụ muội còn thường xuyên lấy huynh ra để làm gương cho Ngũ sư huynh của muội noi theo…”

Thấy vẻ mặt táo bón của Quân Văn, Hình Vu hoàn toàn tin tưởng lời nói của Phượng Khê.

Xem ra Tiêu Bách Đạo đã nhiều lần khen gã.

Tâm trạng tốt lên, gã cảm thấy Phượng Khê thuận mắt hơn nhiều.

Thấy sắc mặt gã dịu đi, Phượng Khê bắt đầu tẩy não: “Hình Vu sư huynh, muội cảm thấy lần tỷ thí này chẳng công bằng gì cả. Huyền Thiên Tông bọn muội có thực lực yếu nhất thì chẳng nói làm gì, dù có cố gắng thế nào đi nữa thì bọn muội cũng cầm chắc hạng bét rồi.”

“Nhưng lần này, rõ ràng Ngự Thú Môn các huynh các cơ hội giành được vị trí thứ nhất, khổ nỗi Hỗn Nguyên Tông lại quá vô liêm sỉ. Tên Lộ Tu Hàm kia vốn nên tham gia từ đợt tỷ thí trước, nhưng lại không tham gia mà nhất quyết chờ tới lần này, mục đích quá rõ ràng: hắn ta muốn trở nên nổi bật, muốn giành được vị trí thứ nhất.”

“Tu vi của hắn ta đã đạt tới tầng sáu Trúc Cơ, chúng ta đều không phải đối thủ của hắn ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn tông môn họ giành được hạng nhất, quả là đáng giận mà!”

Những lời này chẳng khác gì nói thay nỗi lòng của Hình Vu.

Gã hừ lạnh: “Giận nữa cũng đâu thể làm gì? Người ta làm đúng quy tắc, chúng ta chỉ có thể cam chịu thôi.”

Phượng Khê khẽ chớp mắt: “Hình Vu sư huynh, thật ra muội có một cách. Chi bằng ba tông môn chúng ta hợp tác đối phó Hỗn Nguyên Tông, loại bọn họ trước. Huyền Thiên Tông bọn muội không có quá nhiều tham vọng, chỉ mong giành được hạng ba thôi. Về phần hạng nhất là của Ngự Thú Môn hay Vạn Kiếm Tông, thì các huynh tự bàn với nhau.”

“Sở dĩ muội tới tìm huynh đầu tiên, là vì sư phụ muội từng nói, trong số các đệ tử thân truyền, huynh là người có mưu lược nhất, cũng can đảm nhất. Nếu huynh không dám làm chuyện này, đoán chừng những người khác càng không dám làm. Thế nên, huynh có dám không?”

Hình Vu cười lạnh: “Ngươi tưởng chiêu khích tướng có tác dụng với ta chắc? Đúng là ta ngứa mắt Hỗn Nguyên Tông thật, nhưng ta không muốn hợp tác với Huyền Thiên Tông các ngươi.”

Quân Văn thầm nghĩ: thấy chưa, ta đã bảo kế hoạch này không khả thi rồi mà.

Tiểu sư muội vẫn quá ngây thơ!

Phượng Khê gật đầu: “Được rồi, nếu huynh không muốn thì coi như muội chưa nói gì cả. Khó trách Thẩm Chỉ Lan coi thường huynh, hóa ra huynh thật sự kém hơn Lộ Tu Hàm!”

Sắc mặt Hình Vu lập tức trở nên u ám, nhen nhóm lửa giận: “Ngươi nói vậy là có ý gì?”

Phượng Khê nhún vai: “Ý trên mặt chữ đó! Chắc huynh cũng biết ban đầu ta là đệ tử của Hỗn Nguyên Tông đúng không? Trước khi xảy ra chuyện c.ướp đoạt dược thảo, quan hệ giữa ta và Thẩm Chỉ Lan cũng không tệ. Chính miệng nàng ta nói với ta rằng nàng ta rất ngưỡng mộ Lộ Tu Hàm, còn nói trong bốn tông môn lớn, Hình Vu huynh là người vô dụng nhất! Bởi Ngự Thú Môn của các huynh chỉ biết dựa vào súc sinh, chứ thật ra chẳng có bản lĩnh gì…”

Phượng Khê còn chưa nói xong, Hình Vu đã tung chưởng về phía nàng: “Ngươi tìm c.h.ế.t!”

Tiếc là gã chẳng thể đụng tới một sợi tóc của Phượng Khê, bởi Quân Văn đã tóm được cánh tay gã.

“Hình Vu, ngươi chán sống rồi đúng không mà dám đụng tới tiểu sư muội của ta? Hôm nay tiểu gia sẽ chơi c.h.ế.t ngươi!”

Hai người vốn đã chướng mắt nhau, giờ có thêm chuyện này làm ngòi nổ, hai người chuẩn bị lao vào đánh nhau.

Đúng lúc này, Phượng Khê hừ lạnh: “Hình Vu, những lời này là Thẩm Chỉ Lan nói, muội chỉ thuật lại thôi, sao huynh lại trút giận lên người muội? Nếu huynh không tin, chúng ta đi tìm nàng ta ba mặt một lời. Nếu muội nói dối thì sẽ mặc huynh xử trí.”

Lúc này Hình Vu đang tức điên lên.

Gã vốn có cảm tình với Thẩm Chỉ Lan, giờ đây lại bị lời nói của Phượng Khê dội cho một gáo nước lạnh.

Một mặt, gã không muốn tin Thẩm Chỉ Lan sẽ nói vậy. Mặt khác, giọng điệu của Phượng Khê đường hoàng chắc chắn, không giống như đang nói dối.

Thế là, gã nghiến răng: “Được, ta sẽ đích thân hỏi cho rõ ràng, nếu ngươi nói dối, ta sẽ không tha cho ngươi. Còn nếu ngươi nói thật, ta sẽ hợp tác với các ngươi.”

Phượng Khê gật đầu: “Được, một lời đã định.”

Khéo thay, ba người đi chưa được bao xa đã chạm mặt Thẩm Chỉ Lan và Lộ Tu Hàm.

Đầu tiên Lộ Tu Hàm sửng sốt, sau đó trong mắt thoáng hiện một tia sát ý.

Không ngờ đồ ngu Phượng Khê này lại có thể tiến vào bí cảnh, nếu nàng đã tìm c.h.ế.t, thì không thể trách hắn ta được.

Thẩm Chỉ Lan cũng mừng thầm, càng ngày nàng ta càng cảm thấy phế vật Phượng Khê này chướng mắt, vừa hay có thể nhân dịp này, mượn tay Lộ Tu Hàm trừ khử nàng.

Thế nhưng, sao Hình Vu lại đi cùng họ?

Ngay khi nàng ta đang suy nghĩ, Phượng Khê hỏi: “Thẩm Chỉ Lan, trước kia ngươi nói với ta rằng ngươi rất ngưỡng mộ Lộ Tu Hàm, có chuyện này không?”

Lộ Tu Hàm vừa kinh ngạc vừa vui mừng: “Sư muội, lời Phượng Khê nói là thật chăng?”

Trong lúc nhất thời, Thẩm Chỉ Lan có chút tiến thoái lưỡng nan. Đến thời điểm hiện tại, Lộ Tu Hàm là con cá lớn nhất trong ao của nàng ta, nếu nàng ta phủ nhận, có thể sẽ đắc tội Lộ Tu Hàm.

Nhưng nàng ta lại không muốn Hình Vu và Quân Văn hiểu lầm, vì thế trả lời một cách mơ hồ: “Đúng là ta từng nói vậy, nhưng ta chỉ ngưỡng mộ tu vi và nhân phẩm của Nhị sư huynh thôi, không có ý gì khác.”

Phượng Khê lập tức hỏi ngay: “Vậy những lời ngươi từng nói về Hình Vu thì sao?”

Thẩm Chỉ Lan vô thức hỏi lại: “Nói cái gì?”

“Nói chuyện về tu vi của hắn, chuyện liên quan tới ngự thú, chuyện hắn ký khế ước với linh thú… Ngươi có thừa nhận không?”

Thẩm Chỉ Lan mơ hồ cảm nhận được trong này có bẫy nên do dự không đáp ngay.

Thấy vậy, Hình Vu hiểu lầm.

Không ngờ lời Phượng Khê lại là sự thật.

Nếu không, sao Thẩm Chỉ Lan lại tỏ vẻ khó nói thành lời như thế!

Được, được lắm!

Tình cảm chân thành của gã đều cho chó ăn rồi!

Gã cười lạnh: “Thẩm Chỉ Lan, ngươi có tư cách gì mà xem thường ta, xem thường Ngự Thú Môn của bọn ta. Ngươi chờ đó, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc nhìn người qua khe cửa.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!