Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn

Lúc này, Phượng Khê đứng dậy nói với Quân Văn: “Ngũ sư huynh, phiền huynh đưa muội lên lưng thần thú trấn phái.”

Quân Văn lập tức làm theo. Hắn để Phượng Khê đứng lên kiếm mình, rồi ngự kiếm bay lên ngang lưng Kim Mao Toan Nghê, để nàng nhảy sang.

Quân Văn thử hỏi Kim Mao Toan Nghê: “Cái đó, có thể để ta ngồi cùng không?”

Kim Mao Toan Nghê nhổ thẳng một ngụm nước bọt vào mặt hắn.

Quân Văn: “…” Thôi vậy, coi như ta chưa nói gì.

Tiêu Bách Đạo ra lệnh xuất phát, tất cả mọi người ngự kiếm bay đi.

Kim Mao Toan Nghê khởi động hai chân trước, nhảy lên, rồi lao vọt về phía trước.

Phượng Khê không chuẩn bị tâm lý nên bị tống đầy miệng gió Tây Bắc.

Phượng Khê: “… Ơ, sao ngươi không bay?”

Kim Mao Toan Nghê rống lên: Ngươi mù à, ta làm gì có cánh?

Tuy Phượng Khê không hiểu lời nó nói, nhưng nàng cũng đoán được đại khái.

Toàn thân nàng đều không ổn.

Nàng cưỡi nó là để ra oai, chứ không phải để ăn gió!

Điều duy nhất khiến nàng cảm thấy vui vẻ là tốc độ của Kim Mao Toan Nghê cực nhanh, chỉ chớp mắt đã vượt qua nhóm người Tiêu Bách Đạo đang bay trên trời.

Phượng Khê tự an ủi bản thân: chạy trên mặt đất cũng được, ít nhất không cần lo sẽ bị ngã c.h.ế.t!

Nàng bảo Kim Mao Toan Nghê chạy chậm lại, tránh mất dấu đội ngũ.

Nếu mất dấu, lỡ mà gặp nguy hiểm, một tiểu phế vật không thể sử dụng linh lực là nàng và một lão phế vật tu vi thụt lùi là nó sẽ gặp xui xẻo cho xem.

Đương nhiên, nàng làm vậy cũng chỉ để phòng ngừa. Tuy tu vi của Kim Mao Toan Nghê đã tụt xuống Nguyên Anh kỳ, nhưng dưới tình huống bình thường, nó vẫn thừa sức đối phó.

Ban đầu Phượng Khê còn có thể ngồi nghiêm chỉnh, nhưng sau đó, nàng dứt khoát nằm dài trên lưng Kim Mao Toan Nghê. Đôi khi mệt quá, nàng còn vùi cả người vào bộ lông mềm mại của nó, ngủ say tới độ không biết trời trăng gì.

Trên đường đi, họ gặp một nhóm tu sĩ cấp thấp có mắt như mù, cho rằng tu vi của Kim Mao Toan Nghê mới chỉ đạt tới Luyện Khí kỳ, cực kỳ dễ bắt nạt.

Kết quả, Kim Mao Toan Nghê vừa vả một cái, già nửa người trong nhóm đã bị thương nặng. Cả nhóm cuống cuồng chạy trối c.h.ế.t.

Kim Mao Toan Nghê lười đuổi theo, đối với nó, đám người vừa rồi chỉ là đám rệp con mà thôi.

Nếu không phải sợ ảnh hưởng tới thân phận, nó đã vả một phát c.h.ế.t tươi rồi.

Trong lúc đó, Phượng Khê đang ngái ngủ chỉ ló đầu ra nhìn một cái, sau đó lại vùi đầu ngủ tiếp.

Một tin đồn đang dần lan truyền với tốc độ chóng mặt.

“Nghe nói gần đây Bắc Vực chúng ta xuất hiện một con yêu thú cực kỳ hung ác, tàn bạo. Nó có vẻ ngoài giống sư tử, nhưng lại có tới hai cái đầu: một đầu sư tử, một đầu người. Nghe nói nó còn biết nói tiếng người nữa kìa.”

“Ta cũng nghe nói chuyện này rồi. Mọi người gọi con yêu thú kia là sư tử mặt người, hiện tại, nó được coi là loài yêu thú hung ác nhất Bắc Vực.”

“Có rất nhiều người đang hợp sức cầu xin bốn tông môn lớn phái người săn g.i.ế.t con yêu thú này đấy. Nó cũng kiêu ngạo lắm cơ, ban ngày ban mặt mà dám đi rêu rao khắp nơi.”

“...”

Phượng Khê chẳng hề hay biết về lời đồn này, lúc này, nàng đang phổ cập giáo dục cho Kim Mao Toan Nghê.

“Tiểu Kim Mao, đừng trách ta không nhắc ngươi, ba tông môn khác, nhất là Hỗn Nguyên Tông, có rất nhiều linh thú cái đang chờ được lai giống đấy. Khi tới đó ngươi nhất định phải cẩn thận, tránh bị người ta bắt lại làm công cụ phối giống.”

“Hơn nữa, ngươi là thần thú trấn phái của Huyền Thiên Tông. Thần thú trấn phái là gì? Là con át chủ bài lớn nhất của tông môn, là thủ đoạn tự vệ lợi hại nhất. Vì thế, ngươi là tự tin của Huyền Thiên Tông, là nền tảng của Huyền Thiên Tông. Ngươi nhất định phải tỉnh táo lên, cẩn thận lại trúng mỹ thú kế của người ta…”

Nghe những lời Phượng Khê nói, nhiệt huyết của Kim Mao Toan Nghê sôi sục: hóa ra trên vai lão tử lại gánh trọng trách lớn tới vậy!

Về phần những linh thú cái mà Phượng Khê nói, nó khịt mũi coi thường: đám yêu thú háo sắc đó mà cũng xứng được mơ ước lão tử á? Lão tử thà độc thân cả đời, cũng không thể để chúng được toại nguyện!

Phượng Khê vẫn hơi không yên tâm, dẫu sao Kim Mao Toan Nghê cũng chỉ là một con thú, khả năng tự chủ rất kém.

Không biết trong những miếng ngọc giản trong thần thức của nàng có công pháp nào cùng loại với… Quỳ Hoa Bảo Điển* không nhỉ?

Nếu có, nàng sẽ đưa cho Kim Mao Toan Nghê một quyển.

(*) Muốn tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, trước hết phải tự t.h.i.ế.n. Bởi đây là loại võ công mang tính dương tà, khi luyện hơi nóng sẽ bốc lên ngùn ngụt, cần phải cắt đi bộ phận s.i.n.h d.ụ.c để tránh bị tẩu hỏa nhập ma.

Đột nhiên, Kim Mao Toan Nghê cảm thấy toàn thân lạnh toát. Nó khựng lại, cảnh giác nhìn quanh nhưng không phát hiện ra nguy hiểm, lúc này nó mới tiếp tục tiến về phía trước.

Trừ nhóm người có mắt như mù kia ra, đường đi cực kỳ suôn sẻ.

Hễ đi ngang qua ngọn núi hay con sông, Quân Văn đều chủ động cho Phượng Khê ngồi ké kiếm, tránh cho nàng ngồi trên lưng Kim Mao Toan Nghê chịu khổ.

Lúc này, ba tông môn khác đã tới bí cảnh Thiên Ngân.

Ngoài ba tông môn lớn, còn có rất nhiều tu sĩ của các môn phái nhỏ và tán tu tới hóng chuyện.

Mảnh đất trống phía trước bí cảnh Thiên Ngân tràn ngập tiếng người huyên náo, ầm ĩ không thôi.

Thẩm Chỉ Lan đang cười nói với nhị sư huynh Lộ Tu Hàm của nàng ta.

“Nhị sư huynh, huynh là người có tu vi cao nhất trong đợt rèn luyện ở bí cảnh Thiên Ngân lần này, chắc chắn Hỗn Nguyên Tông chúng ta sẽ giành được vị trí thứ nhất cho xem.”

“Tất nhiên rồi! Vạn Kiếm Tông và Ngự Thú Môn chỉ có thể tranh giành vị trí thứ hai thôi, còn Huyền Thiên Tông phế vật kia thì không cần nhắc tới.”

Nghe hắn nhắc tới Huyền Thiên Tông, nụ cười trên gương mặt Thẩm Chỉ Lan thoáng cứng lại: “Nhị sư huynh, không biết lần này Phượng Khê có tới không nhỉ? Nếu nàng ấy tới, muội nhất định sẽ giải thích với nàng ấy rằng mọi chuyện lúc trước chỉ là hiểu lầm, tránh cho nàng ấy oán hận Hỗn Nguyên Tông chúng ta.”

Lộ Tu Hàm hừ lạnh: “Sao muội phải giải thích với nàng ta? Rõ ràng là nàng ta ghen ghét nên mới vu khống muội. Tiêu Bách Đạo cũng hồ đồ cơ, thế mà lại nhận nàng ta làm đệ tử chân truyền.”

“Nhưng, dù có được nhận làm đệ tử thân truyền cũng không thể thay đổi sự thật rằng nàng ta là phế vật. Gì mà đánh lén Huyết Thiên Tuyệt, gì mà phát hiện mỏ quặng linh thạch thượng phẩm, chẳng qua là Tiêu Bách Đạo “mạ vàng” cho nàng ta mà thôi.”

“Đoán chừng lần này nàng ta sẽ không tới đâu, bởi dẫu sao nàng ta cũng là phế vật, dù có tới cũng chẳng thể tiến vào bí cảnh. Tốt nhất đời này nàng ta đừng rời khỏi Huyền Thiên Tông, nếu không ta chắc chắn sẽ g.i.ế.t c.h.ế.t nàng ta!”

Thẩm Chỉ Lan khẽ cau mày: “Nhị sư huynh, tuy Phượng Khê đã hủy hoại danh tiếng của ta, huynh và Hỗn Nguyên Tông ngay trong buổi lễ nhận đồ đệ, nhưng nể tình đều là đệ tử thân truyền của bốn tông môn lớn, chúng ta vẫn nên bỏ qua thì hơn.”

Thẩm Chỉ Lan không nhắc tới buổi lễ nhận đồ đệ còn tốt, vừa nhắc tới, Lộ Tu Hàm lại càng hận Phượng Khê hơn.

“Sư muội, muội đừng can thiệp vào chuyện này, huynh tự có kế hoạch.”

Ánh mắt Thẩm Chỉ Lan khẽ lóe lên, nàng ta không nói về chuyện này nữa, mà lái sang chủ đề khác.

Trong lúc hai người trò chuyện, Hình Vu - đệ tử của Ngự Thú Môn tới chào hỏi.

Hình Vu là đệ tử cuối cùng mà Hồ Vạn Khuê - chưởng môn của Ngự Thú Môn - thu nhận. Do được yêu chiều hết mực, nên bình thường gã rất kiêu ngạo.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!