[Tôi đến từ phòng livestream của Cá Mập, anh ấy không liên quan gì đến Kỷ Hòa hết! Đừng có vu oan cho người ta. Cá Mập rất nổi tiếng trong việc chống hàng giả, chính phủ còn từng gọi tên anh ấy. Năm ngoái anh ấy được bầu là một trong mười blogger tận tâm nhất!]
[Cái danh hiệu đó cũng chỉ để lừa những ai không biết gì thôi.]
Cổ Nhân đang bận suy nghĩ về cách Kỷ Hòa có thể biết được những điều này thì đột nhiên nhìn thấy những bình luận nghi ngờ về mình.
Anh ta không xa lạ gì với những lời chất vấn. Là một blogger chống hàng giả lâu năm, anh ta đã quen với việc bị nghi ngờ. Ban đầu, anh ta còn cố giải thích, nhưng về sau, anh ta chỉ chọn cách làm lơ, dùng hành động thực tế để bịt miệng những kẻ hoài nghi.
"Cô từng đến đây trước rồi đúng không?" Cổ Nhân nghi ngờ hỏi.
Anh ta không tin Kỷ Hòa có thể bói ra được, mà cho rằng trước kia cô từng là tiểu thư nhà họ Kỷ, xuất thân giàu có, việc đi thăm những gia đình danh giá khác là chuyện bình thường. Có thể cô đã từng đến đây trước đó rồi.
Thật ra, lần này Cổ Nhân đến đây là do có người nhờ vả.
Ngôi nhà này đã bị bỏ hoang gần mười năm, chủ nhà muốn bán nó nhưng giá thị trường ngày càng thấp vì tin đồn ma ám. Hiện tại, giá đã chạm đến mức thấp nhất mà chủ nhà có thể chấp nhận, nhưng vẫn không ai chịu mua.
Vì thế, chủ nhà đã tìm đến Cổ Nhân, đề nghị anh ta đến đây ở vài ngày để xóa tan tin đồn.
Cái giá mà chủ nhà đưa ra rất hấp dẫn. Ban đầu, Cổ Nhân có hơi do dự, nhưng khi nhìn thấy thù lao, anh ta lập tức đồng ý. Chỉ cần ở vài ngày, không gặp chuyện gì thì chẳng những có thể kiếm được một khoản tiền lớn, mà còn được tận hưởng một căn nhà trị giá hàng trăm triệu đồng.
Một vụ giao dịch quá lời.
Kỷ Hòa khẽ lắc đầu: "Tôi chưa từng đến đây."
Cổ Nhân nhếch miệng: "Ai tin?"
Tuy nhiên, anh ta vẫn dứt khoát chuyển tiền cho Kỷ Hòa.
Đánh cược thì phải chịu thua. Đây là lỗi của anh ta, không suy nghĩ kỹ, quên mất rằng Kỷ Hòa từng là ai. Có lẽ cô đã nhận ra nơi này khi ánh đèn pin chiếu vào một góc nào đó.