"Thôi được rồi, hai vị đại sư thì hai vị đại sư, đông người thêm sức, biết đâu có thể nhanh chóng giải quyết xong chuyện này."
Thế là trong căn biệt thự nhỏ của nhà họ Mạnh, thoáng chốc đã có hai đại sư cùng tụ họp.
Mạnh Phi Văn nhìn Kỷ Hòa từ trên xuống dưới, trong giọng nói lộ rõ sự hoài nghi:
"Anh, cô ấy thực sự là đại sư mà anh mời?"
Dù nhìn thế nào... cô cũng không giống một đạo sĩ.
Bên cạnh đó, vị đại sư mà cậu ta mời đến lại rất có phong phạm cao nhân.
Người nọ khoác trên mình bộ đạo bào đen, sau lưng đeo túi lớn, bên trong chất đầy các vật dụng liên quan đến huyền môn như la bàn, phù triện, kiếm gỗ đào.
Theo lời ông ta, đạo hiệu của ông là Tĩnh Huyền, đã hành nghề hàng yêu trừ quỷ nhiều năm.
Bình thường, ông ta ghét nhất là những thứ không sạch sẽ nơi nhân gian, vì thế luôn ẩn cư tại một đạo quán xa xôi.
Nếu không phải nhà họ Mạnh trả giá quá cao, ông ta vốn chẳng thèm xuất sơn.
Tĩnh Huyền có đủ đồ nghề, lại có khí chất, thực sự mang dáng vẻ của một cao nhân.
Nhìn sang Kỷ Hòa… quả thực cô có phần "non nớt" hơn nhiều.
Cô chỉ mặc một chiếc váy trắng đơn giản, mái tóc đen mềm mại buông xuống vai.
Người ngoài nhìn vào, cùng lắm cũng chỉ thấy cô là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, mang theo khí chất đặc biệt.
Ai mà nghĩ cô lại là một đạo sĩ chứ!
Ngồi đối diện Kỷ Hòa, Mạnh Phi Văn vẫn chưa thể gạt bỏ sự nghi ngờ trong lòng.
"Đại sư, hình như trước đây tôi chưa từng nghe đến tên cô."
Suốt một tháng qua, vì muốn giúp anh trai trừ khử nữ quỷ, cậu ta đã tìm đến không ít cao nhân trong Hiệp hội Đạo giáo.
Nhưng lại chưa từng nghe danh Kỷ Hòa bao giờ.
Mạnh Phi Thanh nhíu mày, lên tiếng ngăn em trai mình:
"Phi Văn, không được vô lễ với đại sư."
Một streamer chuyên về hiện tượng siêu nhiên, có lượng fan đông đảo như Kỷ Hòa, chịu đến tận nơi một chuyến đã là may mắn lắm rồi.
Mạnh Phi Thanh nói xong liền quay sang hai vị đại sư, cố gắng trấn an:
"Theo kinh nghiệm trước đây của tôi, nữ quỷ kia thường xuất hiện vào khoảng nửa đêm."
Anh ta dừng một chút, rồi nghiêm túc tuyên bố:
"Ai có thể bắt được cô ta trước, tôi sẽ thưởng thêm một triệu tệ!"
Một triệu tệ!
Đây không phải con số nhỏ!
Tĩnh Huyền lập tức tỉnh táo hẳn.
Ông ta nhanh chóng đặt túi xách sang một bên, lấy ra tất cả những pháp khí mà mình có.
Chu sa, giấy vàng, máu chó mực… tất cả đều được bày ra trước mặt.
Ngay sau đó, ông ta bắt đầu vẽ một trận pháp phức tạp ngay trước cửa chính nhà họ Mạnh, miệng liên tục lẩm bẩm chú ngữ.
Cuối cùng, khi thu bút, Tĩnh Huyền tràn đầy tự tin nói:
"Đây là trận pháp cảm ứng. Một khi nữ quỷ xuất hiện, trong phòng sẽ phát ra cảnh báo!"
Trận pháp vừa hoàn thành, dưới ánh đèn, những đường vẽ trên giấy vàng dường như lấp lánh ánh kim quang nhàn nhạt.
Thấy vậy, Mạnh Phi Thanh lập tức gật đầu liên tục, vẻ mặt tràn đầy mong đợi.
Tốt!
Chỉ cần trận pháp này hoạt động, nữ quỷ kia chắc chắn không thể lẻn vào phòng anh ta mà không ai hay biết!
Trong khi Tĩnh Huyền bận rộn bày bố trận pháp, Kỷ Hòa vẫn ngồi yên trên ghế, bình thản đến mức tạo thành sự đối lập rõ rệt.
Cô xoa cằm, ánh mắt trầm ngâm.
"Nửa đêm sao…"
Ban đêm âm khí nặng, là thời điểm quỷ hồn hoạt động mạnh nhất.
Nhưng một con quỷ có đạo hạnh cao hoàn toàn có thể bỏ qua hạn chế về thời gian và địa điểm.
Lẽ nào nữ quỷ này đạo hạnh không cao?
Nhưng lý thuyết cho thấy, một nữ quỷ ngàn năm không nên có hạn chế như vậy.
Hoặc là… còn có ẩn tình gì khác?
Kỷ Hòa nhíu mày, bấm tay tính toán một lát, sau đó bất chợt đứng dậy, đi thẳng lên lầu.
Mạnh Phi Thanh thấy vậy, vội vàng gọi với theo:
"Đại sư Kỷ, cô đi đâu vậy?"
Kỷ Hòa đáp gọn:
"Đi ngủ."
Mạnh Phi Thanh: "???"
Trước đó anh ta đã nói với Kỷ Hòa rằng nhà họ Mạnh có phòng dành cho khách, nếu cô mệt có thể nghỉ ngơi một lát.
Nhưng đó chỉ là câu nói xã giao thôi!