Cô ta nhận ra trên người cô gái này có sự bất cam và nỗi hận thù mạnh mẽ, không khác gì cô ta khi còn sống.
Khóe môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, giọng nói như mê hoặc:
"Cô có muốn giết ai không? Tôi có thể giúp cô thực hiện mọi nguyện vọng."
Cốc Tinh ngẩn ra, trong mắt lóe lên một tia dao động.
Thương Nhan nghiêng đầu, nhẹ giọng nói tiếp:
"Nhưng tôi có một điều kiện. Cô phải trở thành học sinh của giáo sư Ngô Xuân, bí mật thu thập bằng chứng bà ta sao chép và trộm cắp ý tưởng. Sau đó, hãy thay tôi trả thù."
"Bà ta chắc chắn sẽ tái phạm. Tôi không phải là học sinh đầu tiên bị hại, và cũng sẽ không phải là người cuối cùng."
Cốc Tinh im lặng một lúc lâu rồi siết chặt tay:
"Nhưng tôi vẫn kém xa cô. Thành tích chuyên môn và trình độ của tôi đều chỉ ở mức trung bình, giáo sư Ngô Xuân chắc chắn sẽ không coi trọng tôi..."
Thương Nhan cười khẽ:
"Đừng lo. Tôi sẽ bám vào người cô lúc cần thiết."
"Để tôi giúp cô."
"Cô chính là tôi, tôi chính là cô."
Đây chính là lý do vì sao một người có thành tích trung bình như Cốc Tinh lại có thể giành cúp trong một cuộc thi nghệ thuật tầm cỡ quốc gia.
Đứng trên sân khấu vinh quang hôm ấy, không phải là Cốc Tinh.
Mà là Thương Nhan đang trú ngụ trong cơ thể cô ta.
Gặp một tôi khác.
Bạn là tôi.
Tôi là bạn.
Nỗi hận có thể khác nhau, nhưng cảm giác uất ức và căm phẫn trong trái tim thì lại giống nhau đến kỳ lạ.
Hai cô gái chưa từng quen biết, nhưng giờ đây lại sóng vai đứng cạnh nhau.
Bọn họ biết rõ con đường phía trước sẽ như thế nào, nhưng không ai có ý định dừng bước.
Nếu có gì để hối hận… thì đó chỉ có thể là không trả thù được.
Lin gửi tin nhắn đến:
"Cốc Tinh đã cấu kết với quỷ hồn, sử dụng sức mạnh của cô ta để giết chết ba người liên tiếp. Chúng tôi đã bàn giao cô ta cho cơ quan tư pháp."
"Còn về giáo sư Ngô Xuân, chúng tôi đã thu thập đầy đủ bằng chứng về việc bà ta ăn cắp bản quyền, chiếm dụng kinh phí dự án. Đồng thời, chúng tôi đã báo cáo lên Ban tổ chức Cuộc thi Nghệ thuật Quốc gia và đại học W."
"Qua điều tra, chúng tôi phát hiện… không chỉ có một mình Thương Nhan là nạn nhân."
Ngô Xuân không phải lần đầu làm chuyện này.
Những sinh viên từng rơi vào hoàn cảnh của Thương Nhan cũng đã chịu đựng, nhưng họ chỉ âm thầm nhẫn nhịn, cắn răng chịu khổ cho đến khi tốt nghiệp rồi lập tức rời xa bà ta. Không ai dám lên tiếng, không ai muốn dây dưa.
Nhưng Thương Nhan thì khác.
Cô không có cơ hội rời đi. Cô bị dồn đến bước đường cùng, đến mức phải kết liễu cuộc đời mình.
Lin kể lại toàn bộ sự việc, sau đó chuyển cho Kỷ Hòa năm trăm nghìn nhân dân tệ.
"Cô Kỷ, nhờ cô mà lần này không có thêm nhiều người chết. Đây là thù lao xem như lời cảm ơn."
Cục Điều tra các Hiện tượng Siêu nhiên Quốc gia khi xử lý các vụ việc đặc biệt đôi khi cũng cần đến sự giúp đỡ của một số chuyên gia bên ngoài. Và tất nhiên, những chuyên gia này sẽ nhận được một khoản thù lao xứng đáng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!