Bình luận bùng nổ:
"Trời má, thời đó mà bà mẹ này đã ngầu dữ vậy hả?!"
"Đúng đó! Tư tưởng còn hiện đại hơn cả phụ nữ thời nay nữa!"
Nhưng lúc này, Kỷ Hòa lại bất giác khựng lại.
Cô bấm đốt ngón tay, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Quào…
Nam sinh này cũng được nhận nuôi từ cô nhi viện Ngọc Tuyền.
Nói đến cô nhi viện Ngọc Tuyền… không biết bây giờ Như Nguyệt thế nào rồi?
Lúc trước, cô từng bói một quẻ, thấy rằng sau này Như Nguyệt sẽ được một gia đình tốt bụng nhận nuôi.
Chắc hẳn hiện tại, cuộc sống của cô bé đã vô lo vô nghĩ rồi nhỉ?
—
Trong khi đó, nam sinh vẫn đang chìm trong cơn chấn động.
Cậu ấy lẩm bẩm, vẫn chưa thể tiếp nhận sự thật này:
"Vậy… người ba mà em đã gặp thì sao?"
"Đó là bạn của mẹ cậu." Kỷ Hòa thản nhiên nói.
"Mẹ cậu sợ cậu cảm thấy mình khác biệt với những đứa trẻ khác, nên mới nói dối như vậy.
Thực ra, giữa hai người họ không có bất kỳ mối quan hệ nào. Họ chưa từng kết hôn, cũng không phải là vợ chồng đã ly hôn."
Nam sinh siết chặt điện thoại, lòng cậu như có một cơn sóng lớn cuộn trào.
Kỷ Hòa nhìn cậu, bình tĩnh nói tiếp:
"Nếu cậu không tin tôi, bây giờ cậu hãy tìm dưới gầm giường mẹ cậu đi.
Có thể sẽ thấy một cái hộp nhỏ màu đỏ… trong đó có giấy chứng nhận nhận nuôi cậu."
Học sinh nam lắc đầu, giọng nói chắc nịch:
"Không cần đâu, chủ kênh. Em tin lời chị."
Cậu là fan ruột của Kỷ Hòa, đã theo dõi livestream của cô rất nhiều lần.
Cho dù người ngoài có thấy chuyện này hoang đường đến mức nào, nhưng chỉ cần là lời Kỷ Hòa nói thì cậu tuyệt đối tin tưởng.
Được nhận nuôi sao?
Thực ra, cậu không cảm thấy đây là chuyện gì đáng để đau lòng.
Ngược lại, cậu thấy mình thật may mắn vì đã gặp được một người xa lạ nhưng vẫn yêu thương mình.
Kỷ Hòa hơi nghiêng đầu, ánh mắt ẩn chứa ý cười:
"Cho dù người khác nghĩ thế nào, nhưng chuyện này đối với cậu lại là một điều tốt, không phải sao?"
Bình luận nhanh chóng nổ tung.
"[Đúng vậy! Nếu cậu là con nuôi thì cho dù hai người họ có kết hôn, chuyện cậu thích cô ấy cũng đâu bị ảnh hưởng nữa.]"
"[Cười xỉu! Dù nhìn từ góc độ nào thì cậu cũng vẫn phải gọi mẹ cậu là mẹ thôi. Chỉ khác là từ 'con trai giả' biến thành 'con trai thật' thôi mà.]"
"[Hay rồi, thế này thì sau khi kết hôn, hai người chính thức trở thành người một nhà luôn.]"
"[Con rể nuôi từ bé! Mười tám năm nuôi thành bạn đời ha ha ha. Không hiểu sao tự nhiên tôi thấy hơi ngọt ngào luôn ấy.]"
Kỷ Hòa khẽ bấm đốt ngón tay, tính toán một chút rồi mỉm cười:
"Tương lai của hai người cũng rất tốt. Không thể nói là giàu sang phú quý, nhưng ít nhất cũng chẳng bao giờ phải lo chuyện tiền bạc. Hai người cũng sẽ có một đứa con giỏi giang giống như ba mẹ nó vậy."
Cô còn biết nhiều hơn thế, nhưng không nói ra.
Bởi vì đôi khi, đời người chính là một cuộc thám hiểm. Nếu biết trước mọi thứ, chẳng phải sẽ rất vô vị sao?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại...
"Nhưng mà, dù sao thì bây giờ hai người còn chưa tốt nghiệp, cứ bình tĩnh một chút đã."
Giọng nói nghiêm túc của Kỷ Hòa vừa dứt, khu bình luận lập tức bùng nổ trận cười.
"[Tôi cười xỉu! Cô Kỷ - chân thành online rồi!]"
"[Sao tự nhiên tôi thấy Kỷ Hòa giống y hệt cô chủ nhiệm cấp ba của tôi thế nhỉ?! Khủng khiếp thật sự!]"
"[Không đâu, Kỷ Hòa hiền hơn giáo viên chủ nhiệm cấp ba của tôi nhiều! Cô chủ nhiệm của tôi như ác ma ấy! Thành tích có tốt đến đâu cũng không quan trọng, chỉ cần yêu sớm là chắc chắn bị mời phụ huynh.]"
"[Haiz, ai mà chưa từng trải qua thời thanh xuân cơ chứ? Ai mà chưa từng có một đoạn rung động ngây thơ và dại khờ? Chỉ cần không quá đáng, không làm ảnh hưởng đến tương lai, thật sự không cần xem chuyện yêu sớm như tai họa.]"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!