Nếu như người bình thường đột nhiên chạy tới nói: "Cô không phải do bố mẹ mình sinh ra," chắc chắn sẽ bị chửi cho một trận vì dám động đến chuyện gia đình người khác. Nhưng với Kiều Lê, lại không phải như vậy.
Trong thâm tâm cô, một cảm giác mơ hồ đã bắt đầu nhen nhóm. Cô chợt nhận ra rằng có vài chi tiết trong cuộc sống của mình thật kỳ lạ, giống như những gì Kỷ Hòa đã nói.
Ví dụ như từ nhỏ đến lớn, cô luôn cảm thấy mình chẳng giống bố mẹ chút nào. Mắt cô là mắt hai mí, trong khi bố mẹ cô đều là mắt một mí. Hơn nữa, xét nghiệm nhóm máu thì bố mẹ cô đều có nhóm máu O, còn cô lại có nhóm máu A.
Trước đây, Kiều Lê chỉ nghĩ đó là những sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng chưa bao giờ cô thực sự nghi ngờ. Nhưng khi Kỷ Hòa nói những điều đó, không hiểu sao, một phần trong cô lại cảm thấy những lời đó có lý.
Là một sự trùng hợp, hay là một dấu hiệu gì đó từ trời cao? Có phải ông trời đang cố gắng nhắc nhở cô điều gì?
Về đến nhà, Kiều Lê ngồi vào bàn ăn mà vẫn còn trong trạng thái mơ màng, đầu óc như đang bay bổng.
Thấy con gái có vẻ thất thần, mẹ Kiều lo lắng hỏi: "Sao vậy con gái? Công việc có gặp khó khăn gì không?"
Kiều Lê hơi do dự rồi mới hỏi: "Bố, mẹ, con có phải là con gái ruột của bố mẹ không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!