Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

"Trời ơi má ơi!!! Cứu tôi với!!! Cái quái gì thế này!!!"

Tiếng hét thảm thiết vang vọng khắp phòng học tối om.

Cùng lúc đó—

"Cạch!"

Ánh đèn vàng dịu dàng bật sáng, xua tan bóng tối trong chớp mắt.

Kỷ Hòa bình tĩnh giơ điện thoại lên, ánh sáng từ màn hình hắt lên gương mặt cô, phản chiếu hình ảnh Hạ Phong đang nhảy dựng lên, chạy loạn trong phòng như một con thỏ bị giật mình.

"Hạ Phong," cô hờ hững lên tiếng, "nếu anh sợ thì mở đèn pin điện thoại lên mà soi, chứ có cần phải hù chết người khác như vậy không?"

Hạ Phong thở hổn hển, lúc này mới hoàn hồn, cúi đầu nhìn thứ mình vừa va phải—

Một pho tượng.

Anh ta cứng đờ cả người.

"..."

Hóa ra thứ lạnh lẽo, cứng rắn khiến anh ta sợ chết khiếp chỉ là một pho tượng thôi sao?!

"Phòng học dương cầm mà bày tượng người làm cái gì chứ!" Hạ Phong nổi giận, mặt đỏ bừng vì mất mặt.

Kỷ Hòa chậm rãi đáp: "Sao lại không được? Nghệ thuật cả mà."

Hạ Phong lầm bầm: "Nhưng nó trông kinh dị quá..."

Giả sử ai đó nửa đêm lỡ đi ngang qua đây, nhìn thấy cái thứ này, không bị dọa chết cũng mất nửa cái mạng!

Anh ta vừa mới nhẹ nhõm được vài giây, đột nhiên ánh mắt trợn to.

"Kỷ... Kỷ Hòa..." Giọng anh ta run run, bàn tay vô thức túm lấy tay áo cô. "Vừa nãy, phía sau lưng cô... có một người mặc đồ trắng..."

Kỷ Hòa nhướng mày, quay đầu lại.

Phía sau chỉ là một góc tối mờ mờ, ngoài chiếc rèm cửa khẽ lay động theo gió, chẳng có gì cả.

"Làm gì có ai đâu?"

"Không! Tôi chắc chắn không nhìn nhầm! Tôi thấy rõ ràng mà!"

Sắc mặt Hạ Phong trắng bệch, giọng run rẩy không thể kiểm soát.

"Đại sư Kỷ... chắc không có ma trong cô nhi viện này đâu đúng không?"

Nhìn dáng vẻ sắp khóc đến nơi của anh ta, Kỷ Hòa im lặng trong chốc lát, rồi ung dung bước tới, chậm rãi quét mắt tìm kiếm khắp phòng học.

Nếu người khác bị ma dọa, thì cô lại thành người đi tìm ma.

Không hổ danh là đại sư Kỷ Hòa.

Tìm một lúc, ánh mắt cô đột nhiên dừng lại ở góc phòng.

Dưới rèm cửa sổ, có một đôi chân nhỏ lộ ra.

Cô bình thản lên tiếng: "Ra đi, chị thấy em rồi."

Không gian chìm trong im lặng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!