Như Nguyệt thấy suy nghĩ của mình rất hợp lý.
Cô bé cau mày tính toán một lúc, sau đó dè dặt nói:
"Sáu sản phẩm ạ…?"
Giáo viên đứng bên cạnh hỏi lại:
"Chắc chứ?"
Nghe thấy câu hỏi này, lòng Như Nguyệt chùng xuống.
Cô bé lập tức dừng tay, không vội viết lên bảng nữa.
"Vậy cô ơi, cho em suy nghĩ lại đã ạ!"
Cùng lúc đó, Uông Tiểu Soái đã hoàn thành toàn bộ câu hỏi của mình.
Thấy Như Nguyệt còn đang đứng đó khổ sở suy nghĩ, cậu bé bỗng nhiên cười khẩy, lớn giọng nói:
"Như Nguyệt, cậu đừng cố quá làm gì. Con gái vốn dĩ không giỏi toán mà! Không làm được cũng là chuyện bình thường thôi."
Cậu bé vỗ ngực đầy tự tin:
"Nếu cậu thích phần thưởng của quán quân là con gấu nhỏ kia, tớ lấy giúp rồi tặng cho cậu cũng được."
Câu nói vừa dứt, cả lớp lập tức im bặt.
Đột nhiên, Kỷ Hòa đứng dậy.
Cô nhìn thẳng vào Uông Tiểu Soái, giọng nói bình tĩnh nhưng ẩn chứa sự nghiêm túc:
"Tại sao con gái lại vốn không giỏi toán?"
Uông Tiểu Soái sững sờ, không ngờ lại bị hỏi ngược như vậy.
Cậu bé lúng túng:
"Không phải… không phải mọi người đều nói vậy sao?"
Kỷ Hòa lắc đầu, ánh mắt sắc bén:
"Chị không hỏi ai đã nói. Chị hỏi tại sao con gái lại không giỏi toán?"
Uông Tiểu Soái mở miệng, nhưng lại không tìm được lời nào để biện minh.
Cậu bé ấp úng, nghĩ mãi mà vẫn không tìm ra lý do thuyết phục.
Kỷ Hòa bình thản nói:
"Em cũng không đưa ra được lý do hợp lý, đúng không?"
"Như vậy chứng tỏ… câu nói đó hoàn toàn không đúng!"
Uông Tiểu Soái còn chưa kịp phản ứng thì Dương Vận đã lên tiếng trước.
"Kỷ Hòa, sao cô lại phê bình thằng bé như vậy? Nó chỉ là một đứa trẻ thôi, nghe người khác nói thế riết rồi quen miệng."
Kỷ Hòa bình tĩnh đáp:
"Đây không phải là phê bình. Nếu con trai cứ nghe mấy lời này thành quen, thì con gái cũng vậy thôi."
Cô ngừng một chút rồi chậm rãi nói tiếp:
"Từ nhỏ đến lớn, chúng ta đã nghe rất nhiều câu kiểu như 'tư duy logic của con gái không tốt bằng con trai', 'con gái không giỏi các môn tự nhiên'. Nhưng thật sự có chuyện đó sao? Rốt cuộc là con gái thật sự không bằng con trai, hay chỉ vì suốt bao nhiêu năm qua, những khuôn mẫu này cứ liên tục bị nhồi nhét vào đầu các bạn nữ, khiến các em tự hạ thấp mình, tin rằng bản thân không giỏi bằng các bạn nam, rồi từ đó rút lui khỏi những cuộc cạnh tranh?"
Sau khi Kỷ Hòa nói xong, bầu không khí trong phòng rơi vào một khoảnh khắc yên lặng.
Cả lớp im ắng. Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tạm thời ngừng lại vài giây, rồi sau đó...
Tào Khiết thở dài:
"Đúng vậy. Thực ra môn tự nhiên của tôi không tệ, nhưng năm đó lúc chọn khối lại bị ép sang lớp văn. Bố mẹ tôi khuyên tôi nên chọn khối xã hội, nói gì mà con gái không chịu được áp lực, cấp một cấp hai học giỏi thì giỏi, chứ lên cấp ba kiểu gì cũng thua con trai."
Ngay lập tức, hàng loạt bình luận đồng cảm hiện lên.
"Tôi cũng thế! Hồi đó tôi muốn chọn vật lý với hóa, vậy mà giáo viên lại khuyên tôi học chính trị và lịch sử, bảo rằng mấy môn tự nhiên khó quá, con gái học không nổi!"
"Con trai làm chứng đây! Tôi rất thích lịch sử, nhưng lúc chọn khối lại bị bố mẹ ép học tự nhiên. Họ bảo con trai ai lại chọn khối xã hội!"
"Nhìn tôi mà xem! Tôi là con gái và tôi đã đỗ thủ khoa tự nhiên cấp tỉnh trong kỳ thi đại học! Các bạn nữ muốn học tự nhiên thì cứ mạnh dạn mà học, đừng nghe ai nói linh tinh!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!