[Gì cơ? Hai anh ở chung phòng? Chậc chậc, hình như tôi phát hiện ra điều gì đó rồi...]
[Có khi nào quan hệ của hai người không chỉ dừng lại ở mức bạn bè không nhỉ?]
Lý Hướng Quân và Tằng Thần nhìn nhau, rồi đồng loạt ho sặc sụa.
"Bậy bạ! Sao tôi có thể thích một thằng con trai thối được chứ?" Lý Hướng Quân nhăn mặt.
Tằng Thần cũng vội vàng thanh minh: "Đừng hiểu lầm! Là do căn nhà này chỉ có một phòng ngủ, mà thuê căn lớn hơn thì bọn tôi không gánh nổi tiền nhà. Cả hai đều là sinh viên mới ra trường, đang cố gắng bám trụ ở thành phố S, kinh tế còn eo hẹp lắm."
[Hahaha, hóa ra không phải sức mạnh của tình yêu mà là sức mạnh của đồng tiền đã giữ hai anh lại bên nhau!]
[Đúng vậy! Mới ra trường nghèo lắm, tôi nhớ lương tháng đầu tiên của mình chỉ có hai nghìn rưỡi, đóng tiền thuê nhà xong chỉ còn đủ tiền ăn mì gói... Bây giờ chỉ cần ngửi thấy mùi mì gói thôi là tôi muốn nôn rồi.]
[Thời nay người trẻ khổ thật...]
Tằng Thần tiếp tục kể: "Lúc mới chuyển đến, mọi thứ vẫn bình thường. Nhưng khoảng bốn, năm ngày sau, tôi bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn.
Mỗi đêm, chỉ cần nhắm mắt là tôi lại nghe thấy tiếng giày cao gót lạch cạch trong phòng. Không chỉ vậy, còn có một giọng nói khe khẽ vang lên bên tai tôi, hơi thở lạnh toát..."
Kỷ Hòa nghiêm túc hỏi: "Cô ta nói gì?"
Tằng Thần ngập ngừng, rồi giọng anh ta nhỏ dần: "...Cô ta gọi tôi là 'chồng'."
[...]
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!